Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 63: Tỉnh thể băng

Khi rã đông, chắc chắn vẫn phải trải qua quá trình nhiệt độ tăng dần, tiến gần đến 0 độ C. Trong quá trình này, [tinh thể băng] vẫn sẽ không thể tránh khỏi hình thành, cấu trúc tế bào vẫn không thể tránh khỏi bị phá hủy.
Một cơ thể mà toàn bộ tế bào bị phá hủy, tế bào não, tế bào thần kinh, tế bào cơ thể, tế bào hồng cầu đều bị vỡ và mất hoạt tính... Điều này không khác gì chết hẳn, tuyệt đối không thể hồi sinh.
"Ừm ừm..”
Lâm Huyền đọc rất say sưa.
Ít nhất là cho đến thời điểm hiện tại, phần nguyên lý này vẫn hoàn toàn có thể hiểu được.
"Vậy thì, làm thế nào để giải quyết vấn đề [tinh thể băng]?"
Soạt.
Lâm Huyền lật sang trang tiếp theo.
Trang tiếp theo.
Tiến sĩ Michelson đã kể về cách giải quyết bài toán khó về việc hình thành tinh thể băng trong chất lỏng bên trong tế bào ở nhiệt độ thấp.
Phương pháp giải quyết của ông chính là loại chất lỏng có hàm lượng oxy hòa tan cao, đã được đề cập trên mạng trước đó, giúp ông có được danh hiệu "cha đẻ của giấc ngủ đông”.
Các thành phần phân tử trong loại chất lỏng này sẽ đi vào hệ tuần hoàn máu qua hệ hô hấp của cơ thể, thấm vào bên trong tế bào và kết hợp sâu với các phân tử nước. Các phân tử nước sau khi kết hợp, ngay cả trong môi trường nhiệt độ thấp âm 200 độ C, vẫn có thể duy trì trạng thái lỏng, thúc đẩy hoạt động của tế bào giảm mạnh ở nhiệt độ thấp.
Chính loại phân tử hóa học này đã giải quyết hoàn hảo [bài toán tinh thể băng], là bước đột phá quan trọng trong lĩnh vực ngủ đông.
"Được, rất tuyệt."
Cho đến đây, vẫn miễn cưỡng có thể hiểu được.
Tiếp tục lật trang.
Ở đầu trang tiếp theo, tiến sĩ Michelson viết như sau:
Giải quyết được bài toán tinh thể băng thì việc nghiên cứu thành công chất lỏng làm đầy khoang thuyền ngủ đông đã không còn xa nữa, nhưng để nghiên cứu thành công toàn bộ khoang thuyền ngủ đông, vẫn còn một chặng đường rất dài phải đi.
"Thảo nào giáo sư Hứa Vân lại nói, khoang thuyền ngủ đông, sản phẩm công nghệ đủ sức thay đổi cục diện thế giới này, chắc chắn không phải một quốc gia, một viện nghiên cứu nào có thể hoàn thành một cách độc lập."
"Chỉ có toàn thế giới chung tay, đầu tư nguồn nhân lực và vật lực khổng lồ, mới có thể đạt được bước đột phá trong vòng mười mấy năm, thậm chí là vài chục năm.”
Lâm Huyền chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sự phát triển của khoa học không phải là chuyện một sớm một chiều, đây là một quá trình cần sự tích lũy và lắng đọng lâu dài.
Hơn nữa, không loại trừ khả năng [đi sai đường], [nghiên cứu sai hướng].
"Thế giới trong mơ, 600 năm qua không có sự phát triển nào về công nghệ... có phải là do nghiên cứu sai hướng không?"
Lâm Huyền không biết được. ...
Mất khoảng hơn hai tiếng, Lâm Huyền cuối cùng cũng xác định được trọng tâm của quá trình chế tạo chất lỏng làm đầy khoang thuyền ngủ đông.
Thực ra, nội dung ở đây, Lâm Huyền đã hoàn toàn không hiểu gì nữa rồi.
Quá cao siêu, quá khó hiểu.
Rõ ràng từng chữ, từng chữ cái tiếng Anh đều biết nhưng khi kết hợp lại với nhau thì giống như thiên thư vậy.
Tuy nhiên, ngay từ đầu Lâm Huyền cũng không định hiểu.
Hắn chỉ cần dùng mắt "quét sao chép" lại là được, đợi khi tỉnh dậy ở thực tại thì "dán" ra rồi vẽ theo là xong.
"Còn giáo sư Hứa Vân có thể hiểu được bao nhiêu, có thể đọc hiểu được bao nhiêu... thì tùy vào duyên số của ông ấy vậy."
Tha thứ cho Lâm Huyền - một học sinh kém chỉ có thể làm được đến mức này thôi.
Lâm Huyền ngồi trong thư viện học thuộc lòng đến sáu giờ, nhân viên thư viện bắt đầu đuổi người, báo hiệu sắp đóng cửa.
Nhân lúc quản lý không chú ý, Lâm Huyền nhét sách vào trong áo rồi lén mang ra ngoài.
Sau đó tìm một quán trà sữa có thể ngồi chơi, tiếp tục thức đêm khổ học.
Lần trước chăm chỉ như vậy... vẫn là vào đêm trước kỳ thi nghệ thuật, khi luyện vẽ phác thảo, cũng là vẽ trong quán trà sữa này, trong mơ cũng không nghỉ ngơi.
0 Giờ 42 phút.
Ánh sáng trắng quen thuộc xuất hiện đúng giờ, Lâm Huyền mở mắt trong phòng ngủ. Nhân lúc trí nhớ còn mới.
Hắn vội vàng chép những lý thuyết, công thức, công thức hóa học đã học thuộc lòng trong đầu ra giấy nháp.
Trong bốn ngày tiếp theo, Lâm Huyền đều lặp lại công việc như vậy, không ngừng chuyển những nội dung trọng tâm trong cuốn sách "Phân tích và triển vọng kỹ thuật ngủ đông" trong mơ ra ngoài thực tại từng chút một.
Đối với Lâm Huyền, đây không phải là một việc đơn giản.
Bản thân Lâm Huyền là học sinh khối C nên nền tảng vật lý, hóa học rất yếu.
Vì vậy, rất nhiều phương trình hóa học, phản ứng và hợp chất trong cuốn sách "Phân tích và triển vọng kỹ thuật ngủ đông”, Lâm Huyền vốn không hiểu, hắn chỉ có thể "vẽ" theo như cách bắt chước.
So với việc đó thì việc chuyển những mô tả bằng chữ đơn giản hơn nhiều.
Sáng ngày thứ tư.
"Được rồi, chừng này chắc là đủ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận