Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 350: Xem mắt (1)

"Muốn mở khóa thẻ ngân hàng cũng không phải chuyện gì khó khăn, ngoan ngoãn nghe lời bọn chị đi xem mắt đi:
"Tô Tô, em là em gái của chị, em chỉ hơn An Tình bốn tuổi, từ nhỏ chị vừa làm chị vừa làm mẹ, chị có thể hại em sao? Em xem em đã bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn chưa có việc làm tử tế, em định chơi bời đến bao giờ?"
"Em có tiền thì cần gì phải đi làm chứ!"
Tô Tô ngồi phịch xuống ghế sofa, bất lực nhìn Tô Tú Anh:
"Em cầu xin chị! Hai người đừng quản em nữa được không? Em mới 23 tuổi thôi, cần gì phải vội vàng xem mắt kết hôn chứ?"
"Không kết hôn sinh con thì sau này ai nuôi em?"
"An Tình đó!"
Tô Tô trả lời một cách đương nhiên:
"Thay vì chị lo lắng tìm đối tượng cho em thì chị hãy tìm cho An Tình một gia đình tốt đi! Đến lúc em già rồi thì em sẽ ở nhà An Tình, để con nó nhận em làm mẹ đỡ đầu, sau này em già rồi nó chăm sóc em, chẳng phải như vậy là được rồi? Chị thấy em không có kế hoạch cuộc đời à? Em đã sắp xếp xong xuôi rồi, chỉ chờ An Tình sinh con thôi, tốt nhất là sinh nhiều đứa, em nhận nhiều đứa con đỡ đầu."
Rầm!
Tô Tú Anh cầm gối tựa ghế sofa ném mạnh về phía Tô Tô:
"Em tính toán giỏi lắm! Ăn hết của người già rồi lại ăn của người trẻ à?"
"Chị cảnh cáo em đấy Tô Tô."
Tô Tú Anh trừng mắt nhìn cô em gái không biết điều này:
"Lần xem mắt này, em phải đi, không đi cũng phải đi! Lần này chị rất ưng đối tượng này, chàng trai đó cao ráo đẹp trai, khí chất lại tốt! Nhân phẩm cũng tốt! Nếu người ta có thể coi trọng em là em đang trèo cao rồi đấy!"
"Chị cũng không nói là ép em phải kết hôn gì cả, chỉ là em ở cái tuổi này rồi, gặp được chàng trai tốt thì nên tìm hiểu tiếp xúc một chút, cũng học cách trở thành một người phụ nữ tốt, một người vợ tốt, tìm một việc tử tế để làm đi."
"Nếu em không muốn thẻ ngân hàng của mình bị đóng băng mãi thì tối nay thì ngoan ngoãn đến nhà hàng này để xem mắt! Anh rể em đã nói chuyện với người ta rồi, đừng có giở trò với chị!"
Nói xong, Tô Tú Anh đưa cho Tô Tô một tấm danh thiếp của một nhà hàng kiểu Tây:
"7 giờ tối, nhà hàng tầng 2, đừng đến muộn!"
Tô Tô tức giận quay đầu đi.
Nhưng mà...
Áp chế huyết thống chính là mạnh mẽ như vậy.
Cô ấy biết trước mặt chị gái, bất kỳ sự nũng nịu hay ngang ngược nào cũng đều vô dụng, xem ra... Muốn mở băng thẻ ngân hàng thì không thể không đến cuộc xem mắt này rồi.
Cô ấy quay đầu lại, giật lấy tấm danh thiếp:
"Đi thì đi nhưng nếu em không vừa mắt đối phương thì chị không được nói không giữ lời nhé!"
"Đừng tự cho mình là đúng như vậy."
Tô Tú Anh liếc Tô Tô một cái không vui:
"Có khả năng lớn là người ta không vừa mắt em đấy."
"Đùa à?"
Tô Tô hất đầu, hất mái tóc vàng óng sang một bên vai, cười khẽ:
"Chị biết có bao nhiêu chàng trai theo đuổi em không?”
"Đó có phải là những chàng trai đàng hoàng không?"
Tô Tú Anh tỏ vẻ khinh thường.
"Nhưng em còn chẳng thèm nhìn họ! Vốn dĩ họ không xứng với em."
"Đó có phải là những chàng trai đàng hoàng không?"
Tô Tú Anh chất vấn:
"Người ta muốn gì ở em, em không biết sao?"
"Tất nhiên là em biết!"
Tô Tô xòe tay:
"Em ngoài xinh đẹp và tiền ra thì chẳng có gì cả, chị nói xem họ còn có thể muốn gì ở em? Chẳng phải đàn ông đều như nhau sao? À đúng rồi, còn có thể là muốn dựa vào mối quan hệ với anh rể em, muốn leo lên người quyền quý! Chị dám nói người mà chị giới thiệu cho em không có ý đồ xấu xa không?”
"Cái này thì thật sự không có."
Tô Tú Anh cười rất tự hào:
"Cậu trai này phẩm hạnh cao thượng, không tham danh lợi, mọi mặt đều rất ưu tú, em đi gặp rồi sẽ biết. Đúng rồi, đừng nói em có quan hệ với chúng ta, anh rể em sợ người ta có áp lực tâm lý, không nói rõ thân phận của em, chỉ nói em là con gái của bạn bè, em đừng lỡ lời."
Tô Tô hừ một tiếng, nhìn vào trên tấm danh thiếp.
Cô ấy biết nhà hàng này.
Trứng cá muối ở đây rất ngon, cô ấy và bạn bè đã đến ăn vài lần rồi.
"Được rồi, dù sao chúng ta cũng đã nói rồi, xem mắt về thì mở băng thẻ ngân hàng cho em đấy! Nói đi, đối tượng mà chị giới thiệu cho em tên gì, làm nghề gì? "Cậu ấy là phó tổng của công ty MX, trẻ tuổi có triển vọng!"
Tô Tú Anh cười nói:
"Tên là... Lâm Huyền!"
...
Bảy giờ tối.
Nhà hàng Tây quen thuộc, bối cảnh quen thuộc.
Đây đã là lần thứ ba Lâm Huyền đến nhà hàng này ăn cơm rồi.
Lần đầu tiên là dẫn Triệu Anh Quân đến, lần thứ hai là hẹn Đường Hân đến, lần thứ ba... là Sở Sơn Hà sắp xếp xem mắt, thật khéo, địa điểm đặt lại là nhà hàng này.
Đúng là duyên nợt.
Sáng nay, Lâm Huyền bị điện thoại của Sở Sơn Hà đánh thức.
Hắn còn đang nghi ngờ, Sở Sơn Hà gọi điện cho mình làm gì. Nghe máy thì Sở Sơn Hà nói rõ ý định, ông ta có một người bạn, con gái người đó bằng tuổi Lâm Huyền, nghĩ rằng hai người đều không tệ, rất xứng đôi nên làm mối mai mối:
Bạn cần đăng nhập để bình luận