Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 86: Đám tạp nham (1)

Cô cứng đầu như đá về hai vấn đề "thái độ không bình thường với mình" và "mục đích mở két sắt", nhất quyết không chịu tiết lộ một chút thông tin nào.
Lâm Huyền đã sớm từ bỏ ý định moi móc cô.
Anh nhìn đồng hồ:
"Còn 5 giây."
"Tôi tham gia."
C C trả lời, khoanh tay:
"Nhưng với điều kiện là anh thực sự đã giải quyết được Đại Kiểm Miêu, hắn ta không phải là kẻ dễ đối phó."
Lâm Huyền hạ cổ tay, ngón tay cái chỉ vào chiếc xe tải nhỏ đỗ bên đường:
"Hợp tác vui vẻ."
"Đi nào, đưa cô đi gặp đồng đội của chúng ta."
Với lợi thế thông tin áp đảo, mọi chuyện đều diễn ra rất suôn sẻ.
Lâm Huyền kéo cửa trượt ở hàng ghế sau của xe tải nhỏ, mời C C lên ngồi trước, sau đó anh cũng ngồi vào hàng ghế sau, kéo cửa trượt lại từ bên trong.
Rầm!
Cánh cửa xe lỏng lẻo đóng lại, khiến cả chiếc xe rung chuyển vài cái.
Trong chốc lát, không ai nói gì. Ba nhân vật không thể ngồi cùng nhau nhất lại ngồi yên lặng trong một chiếc xe tải nhỏ như thế này.
Đại Kiểm Miêu nuốt nước bọt, liếc mắt nhìn hàng ghế sau qua gương chiếu hậu trong xe.
Chỉ thấy hai anh em Ultraman chính nghĩa, mắt nhìn thẳng về phía trước, còn ở góc gương chiếu hậu... Một chú mèo Rhine bị kẹp giữa khuôn mặt đầy thịt, biến dạng thành nụ cười gượng gạo.
Tổ hợp này quái dị thật!
"Khụ khụt".
Đại Kiểm Miêu ho khan hai tiếng, quay người lại nhìn hai anh em Ultraman qua lỗ nhỏ trên mặt nạ:
"À... hai người mau giải thích xem chuyện gì đang xảy ra đi?"
"Ultraman nữ, cô không cần cảnh giác như vậy, chuyện của chúng ta đã qua rồi, Ultraman nam nói sẽ giúp tôi giải quyết chuyện tiên bạc."
"Ultraman nam, không phải anh nói sẽ chỉ huy hoạt động tối nay sao? Anh nói kế hoạch đi chứ!"
Lâm Huyền cũng sắp xếp lại lối nghĩ tiếp theo, lên tiếng:
"Nói ít thôi, bắt đầu làm việc đi."
"Đại Kiểm Miêu, anh đến chợ vật liệu xây dựng phía đông trước, chúng tôi sẽ đến đó tìm xem có máy cắt oxy acetylen không."
"Nếu không có thì đi vòng đến cửa hàng quảng cáo phía nam tìm thử, chúng ta cần dùng thứ đó để cắt két sắt."
Ầm !
Xe tải khởi động, hướng đến chợ vật liệu xây dựng. Trên đường đi, cả ba đều không nói chuyện.
Lâm Huyền rất bình tĩnh.
Hắn khoanh tay, đặt lên bụng, nhìn những ngọn đèn đường đều đặn lùi về phía sau, như thời gian trôi đi, như chính hắn đang lặp đi lặp lại trong giấc mơ.
Trong két sắt...
Rốt cuộc sẽ cất giấu những gì?
Cuối cùng.
Sau một hồi tìm kiếm, ba người cũng tìm thấy thiết bị máy cắt oxy acetylen trong một cửa hàng quảng cáo.
Một bình khí etylen lỏng, một bình khí oxy lỏng, Lâm Huyền và Đại Kiểm Miêu chuyển hai chuyến, cuối cùng cũng chuyển được hai bình khí hóa lỏng nặng trịch lên xe tải.
Còn C C thì lấy ống dẫn khí và súng phun, tiện tay lấy trộm ba mặt nạ hàn điện ở cửa hàng bên cạnh, đảm bảo khi cắt có thể nhìn rõ vị trí ngọn lửa sẽ không bị bỏng võng mạc.
"Cũng lấy bật lửa rồi, đã chuẩn bị xong hết đồ đạc."
Lâm Huyền nhìn đồng hồ, thời gian chậm trễ quá nhiều.
"Xuất phát, đến ngân hàng thôi!"
Hắn và Đại Kiểm Miêu C C lại lên xe tải.
Thắt dây an toàn.
Mọi thứ đều rất suôn sẻ.
Ầm !.
Chiếc xe tải rung lắc lại khởi động. Trên đường lái xe, Lâm Huyền đặc biệt dặn dò Đại Kiểm Miêu:
"Kiểm ca, dù sao trong kho ngân hàng cũng không có tiền, anh đừng vội thanh trừng nội bộ để ăn chặn, tha cho ba tên đàn em của anh một mạng."
"Hai bình thép lớn này chỉ riêng hai chúng ta không thể khiêng nổi, phải nhờ đàn em của anh giúp vận chuyển."
Đại Kiểm Miêu gật đầu, im lặng xoay vô lăng:
"Việc này tôi đã sắp xếp từ trước rồi, cậu cứ yên tâm”".
"Nhưng đừng nói trước cho bọn họ biết chuyện trong kho không có tiền, ba tên đó chỉ biết lợi dụng, nếu biết trong đó không có tiền... Thì chắc chắn sẽ không mạo hiểm theo chúng ta."
"Cậu cứ sắp xếp kế hoạch của cậu đi, ba tên đó tôi tự có cách giải quyết-"...
Không lâu sau, xe tải chạy đến trước cửa ngân hàng quen thuộc.
Lâm Huyền nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ, vừa rồi đi tìm thiết bị đã mất quá nhiều thời gian rồi.
Mở cửa xe, ba tên đàn em bịt mặt đã đợi sẵn bên cạnh xe.
Trong đó hai tên đàn em khiêng bình khí acetylen, Đại Kiểm Miêu và một tên đàn em khác khiêng bình khí oxy, Lâm Huyền tay trái ôm ba mặt nạ hàn điện, tay phải xách súng phun và ống mềm, C C thì nhẹ nhàng lên trận, tay cầm máy tính nhỏ dùng để giải mã mật khẩu.
Sáu người một hàng, chuẩn bị sẵn sàng, đứng trước cửa ngân hàng.
Đại Kiểm Miêu vung tay ra hiệu.
Một đám tạp nham tạm thời tập hợp, hùng hổ đi vào ngân hàng.
Một đường thông suốt, sáu người đi đến cửa kho ngân hàng, nhìn cánh cửa mật khẩu màu bạc lấp lánh ánh sáng xanh.
Ba tên đàn em bịt mặt phấn khích xoa tay:
"Làm xong phi vụ này, tôi có thể về quê kết hôn rồi!"
"Kiểm ca, anh đã sắp xếp đường lui cho chị dâu chưa? Chúng ta còn phải ở lại trong nước không?”
"Hai người có ngốc không? Cho dù là vàng thỏi hay tiền mặt thì cũng phải tìm cách rửa sạch mới được! Nhưng tôi đã tìm được đường rồi, đến lúc đó tôi sẽ giúp các anh chuyển tài sản."
Bạn cần đăng nhập để bình luận