Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 362: Chôn em trên mặt trăng (1)

Đêm mưa ở văn phòng đó, Hoàng Tước đã đích thân nói:
"Không phải tôi không muốn nói cho Lâm Huyền biết, mà là tôi không thể nói được.
Rốt cuộc là vì lý do gì mà cô ta không thể nói?
Lâm Huyền có cảm giác điều đó có liên quan đến luật thời gian không gian. Bởi vì sau khi giải thích xong lý do không thể nói, Hoàng Tước đã trực tiếp khuyên hắn nên nghiên cứu thêm về Luật thời gian không gian, hai chuyện này chắc chắn có liên quan.
Vậy thì hãy quay lại với hiện tại.
Có lẽ chính vì Hoàng Tước bị hạn chế bởi một điều gì đó, không thể trực tiếp nói cho hắn biết câu trả lời và manh mối nên mới "gián tiếp" dẫn hắn đến bệnh viện, để hắn tự phát hiện ra một số manh mối cần thiết.
Mà người duy nhất trong bệnh viện này có thể liên quan đến hắn...
Chỉ có Hứa Y Y mà thôi.
Lâm Huyền nhớ lại cô gái thực vật nằm trên giường bệnh, gầy trơ xương, không có một chút cơ bắp nào.
Nói thật, sau khi Hứa Vân mất, Lâm Huyền chưa bao giờ đến phòng bệnh thăm Hứa Y Y nữa.
Mặc dù hắn biết, Triệu Anh Quân chắc chắn sẽ sắp xếp ổn thỏa cho Hứa Y Y nhưng... phải nói sao nhỉ, sự tự trách và tội lỗi khiến hắn rất ngại bước vào phòng bệnh của Hứa Y Y.
Hắn vẫn luôn nghĩ, đợi đến khi bắt được hung thủ giết Hứa Vân, hắn sẽ đến thăm Hứa Y Y rồi nói cho cô ấy biết tin này. Hơn nữa hắn cũng đã hạ quyết tâm, sau này khi phát minh thành công "khoang thuyền ngủ đông”, hắn nhất định phải đưa Hứa Y Y vào đó một cách an toàn để hoàn thành di nguyện của Hứa Vân.
Thực ra.
Tất cả những điều này chỉ là Lâm Huyền tự trì hoãn mà thôi.
"Ai dà."
Hắn thở dài.
Đúng là, đã đến lúc nên đến thăm Hứa Y Y rồi.
"Dù thế nào đi nữa."
Lâm Huyền đứng trước cửa tòa nhà nhập viện, nhìn dãy đèn sáng trên tầng 17 cao chót vót:
"Đi đến phòng bệnh của Hứa Y Y xem một chút thôi."
Lâm Huyền bước vào tòa nhà nhập viện, đi vào thang máy, nhấn nút tầng 17.
Cửa thang máy đóng lại, từ từ đi lên...
Nhớ lại lần trước hắn đến phòng bệnh của Hứa Y Y, vẫn là ngày 29 tháng 12 năm 2022.
Bởi vì chỉ hai ngày sau tại tiệc mừng công kiêm đêm giao thừa của MX, giáo sư Hứa Vân mới bị hung thủ tông chết lúc 0 giờ 42 phút, chết thảm trên đường phố.
Sau đó, Lâm Huyền không bao giờ đến đây nữa, một lòng tìm kiếm hung thủ.
Nhưng hiện tại, sau vài tháng, thu hoạch vẫn không nhỏ.
Về lâu dài, hắn đã tìm ra manh mối về hằng số vũ trụ 42.
Mặc dù trước mắt hắn vân chưa biết 42 đại diện cho cái gì, có tác dụng gì nhưng cái chết của cha Đại Kiểm Miêu 600 năm sau chắc chắn đã chứng minh rằng đằng sau con số bí ẩn này chắc chắn ẩn chứa một bí mật đáng sợ. Hơn nữa, tác giả gốc của “Giới thiệu về hằng số vũ trụ" cũng đã được hắn tìm thấy, việc làm rõ hoàn toàn bí mật của 42 chỉ là vấn đề thời gian.
Đợi đến khi hoàn cảnh của mình an toàn, hắn có thể đưa Lưu Phong đến Đông Hải, xây cho hắn ta một phòng thí nghiệm, để hắn ta chuyên tâm nghiên cứu bí mật của hằng số vũ trụ 42.
Đến lúc đó... một khi hắn nắm được sức mạnh của 42 thì hắn sẽ có được năng lực của kẻ thù.
Còn về ngắn hạn, hắn cũng đã làm rõ được danh tính của hung thủ.
Chu Đoạn Vân, Quý Lâm, Quý Tâm Thủy ba người này tuyệt đối không thoát khỏi liên quan đến vụ giết hại Hứa Vân.
Chỉ cần hắn tìm đủ bằng chứng giết người... Là có thể đưa chúng ra trước công lý!
Đinh !
Cửa thang máy tầng 17 mở ra, Lâm Huyền đi thẳng đến cửa phòng bệnh của Hứa Y Y.
"Hửm?”
Cửa phòng khép hờ, có thể nhìn rõ tình hình bên trong.
Trước phòng bệnh của Hứa Y Y có một người đàn ông lạ mặt đang đứng.
Người đàn ông này đang tập phục hồi chức năng cho Hứa Y Y đang ngủ, vì vậy Lâm Huyền chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông.
Hắn ta không cao nhưng thân hình rất vạm vỡ, trông giống như người làm công việc chân tay. Tóc dài ngang vai, chải gọn gàng, râu cằm cạo rất sạch nhưng vẫn có thể nhìn thấy chút râu xanh.
Người đàn ông kiên nhẫn và cẩn thận nâng đôi chân nhỏ yếu của Hứa Y Y, từ từ uốn cong, duỗi thẳng, uốn cong, duỗi thẳng... Động tác giống hệt với Hứa Vân trước đây.
Lâm Huyền lặng lẽ quan sát một lúc.
Phát hiện ra rằng người đàn ông tập phục hồi chức năng cho Hứa Y Y rất nghiêm túc, rất tỉ mỉ, cảm giác đầu tiên của Lâm Huyền... chẳng lẽ người đàn ông này là y tá do bệnh viện thuê chăng? Nhưng nghĩ kỹ lại thì không phải, dáng vẻ của người đàn ông này không giống y tá.
Không lâu sau, người đàn ông cuối cùng cũng tập xong toàn bộ bài tập phục hồi chức năng, sau đó quay đầu lại cũng phát hiện ra Lâm Huyền đang đứng ở cửa:
"Cậu, cậu là?"
Hắn ta rất lịch sự, nói tiếng phổ thông không chuẩn lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận