Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 644: Trẻ con chưa lớn (4)

Vương ca há hốc mồm, chớp chớp mắt.
Anh ta nhìn Lâm Huyền rất lâu, phát hiện ra vị tổng giám đốc trẻ tuổi này hình như không đùa:
"Không, không phải, Lâm Huyền, cậu nói thật à!"
"Tất nhiên là thật..."
Lâm Huyền bày ra vẻ như gặp nhau đã muộn:
"Anh có dự án tốt như vậy sao không nói sớm hả? Nói sớm thì tôi đã đầu tư sớm rồi! Cứ làm theo anh nói là được, két sắt hợp kim hafni, được, cứ theo ý anh trước đây mà làm, đến lúc khai trương nhớ để lại cho tôi một cái két sắt."
"Chắc chắn không thể thiếu của cậu được!"
Vương ca vỗ ngực:
"Yên tâm đi Lâm Huyền, nhất định để lại cho cậu một cái!"
Lâm Huyền mỉm cười.
Tốt lắm.
Muốn mở nút thắt phải tìm đúng người thắt nút.
Lúc đường cùng tưởng như không còn lối thoát, bỗng nhiên lại không tốn chút công sức nào, cuối cùng cũng tìm được nguồn gốc của Ngân hàng Thái MỗI Không ngờ, thật sự là ở ngay trước mắt.
Nhưng mà...
Chỉ làm cho Ngân hàng Thái Mỗ tồn tại đến 600 năm sau là chưa đủ.
Lâm Huyền đột nhiên nghĩ lại, trong giấc mơ thứ tư, phạm vi hoạt động của mình chỉ trong vài bước chân, còn thời gian hoạt động thì không đủ một phút là bị điện giật bất tỉnh. Hoàn toàn không có thời gian để khám phá thành phố trong mơ, càng đừng nói đến việc đi tìm Ngân hàng Thái Mỗ trong một thành phố lớn như vậy.
Phải nghĩ cách mới được.
Ừm...
Có rồi!
"Vương ca, tôi còn một yêu cầu nhỏ nữa, đây cũng là yêu cầu duy nhất, còn lại tôi cũng sẽ mặc kệ, anh cứ theo ý mình mà kinh doanh Ngân hàng Thái Mỗ, tôi sẽ không can thiệp."
Lâm Huyền nhìn Vương ca nói:
"Tôi hy vọng chúng ta sẽ định ngày khai trương chính thức của Ngân hàng Thái Mỗ là ngày 28 tháng 8 năm 2024. trước đó chúng ta sẽ mở cửa thử nghiệm, đến ngày 28 tháng 8 năm 2024 sẽ tổ chức lễ khai trương long trọng, coi ngày này là ngày khai trương thực sự của Ngân hàng Thái Mỗ'.
Vương ca gật đầu một cách ngây ngô:
"Được thì được... Nhưng có ý nghĩa gì đặc biệt không?”
"Có chứ, anh nghe tôi nói tiếp."
Lâm Huyền cười nói:
"Yêu cầu của tôi là!"
"Trong điều lệ của Ngân hàng Thái Mỗ phải ghi một điều khoản, đó là cứ mỗi 100 năm ngày thành lập, phải tổ chức một lễ kỷ niệm long trọng, phải có càng nhiều khinh khí cầu càng tốt, in logo của Ngân hàng Thái Mỗ rồi cho bay trên bầu trời thành phố Đông Hải để tuyên truyền kỷ niệm cả ngày!"
"Anh nghĩ xem, chúng ta đã là ngân hàng thời gian thì chiêu trò lớn nhất chính là thời gian. Cứ mỗi 100 năm thành lập, chúng ta chắc chắn phải tuyên truyền thật tốt, để mọi người biết đến lịch sử lâu đời của chúng ta. Phải giữ vững truyền thống này, quan trọng lắm đấy!"
Vương ca tiếp tục gật đầu một cách ngây ngô:
"Cái này... Tôi thấy cũng không có vấn đề gì lớn, tạm thời cũng coi như là một loại văn hóa doanh nghiệp nhưng tôi xác nhận lại một chút, nhất định phải là khinh khí cầu sao?"
"Đúng vậy, càng nhiều càng tốt, càng lớn càng tốt, hoạt động kỷ niệm trăm năm này nhất định phải tổ chức thật hoành tráng."
Lâm Huyền nhấn mạnh:
"Năm 2124. 2224... năm 2524. 2624 vào ngày 28 tháng 8... đều phải để những khinh khí cầu in logo Ngân hàng Thái Mỗ bay trên bầu trời thành phố cả ngày. Tôi chỉ có một yêu cầu này thôi Vương ca, nhất định phải đảm bảo thực hiện được."
"Không vấn đề."
Vương ca gật đầu nói:
"Chỉ là tôi hơi tò mò, tại sao lại là ngày 28 tháng 8? Ngày này có ý nghĩa gì với cậu không?"
"À... ngày này à, ngày này..."
Lâm Huyền gãi đầu suy nghĩ.
"Phim hoạt hình Doraemon: Nobita và Utopia trên bầu trời đã được công chiếu vào ngày 28 tháng 8 năm nay."
Giọng nói của V V kịp thời truyền đến từ tai nghe Bluetooth.
"Ngày 28 tháng 8 là ngày công chiếu bộ phim Doraemon: Nobita và Utopia trên bầu trời."
Lâm Huyền bình tĩnh nói:
"Tôi cũng rất thích Doraemon, bộ phim này kể về câu chuyện du hành thời gian bằng khinh khí câu. Bản thân anh muốn thành lập Ngân hàng Thái Mỗ ban đầu cũng là vì Doraemon, như vậy chẳng phải rất phù hợp với chủ đề của chúng ta sao?"
Nói xong, Lâm Huyền cảm thấy rất ngại.
Thật là một lý do không thể gượng ép hơn, đúng là cố tình hợp lý hoá.
"Thì ra là vậy!"
Vương ca cảm động rơi nước mắt:
"Lâm Huyền, cậu hiểu tôi quá! Tôi thực sự rất thích Doraemon! Tôi ở cái tuổi này rồi nhưng thực ra tôi vẫn luôn không dám nói ra sở thích trẻ con này, cậu đúng là tri kỷ của tôi! Tôi vẫn xem hết từng tập Doraemon, đó là bộ phim hoạt hình tôi thích nhất!"
"Đồng cảm đồng cảm, vậy thì cứ quyết định như vậy"...
Tiên Vương ca đi, Lâm Huyền thở phào nhẹ nhõm, nằm trên ghế giám đốc trong văn phòng:
"V V, cậu không thể nghĩ ra một lý do nào trôi chảy hơn được sao? Cái lý do cậu đưa ra khiến tôi nói ra cũng thấy vấp váp luôn đấy."
"Đây đã là lý do phù hợp nhất mà tôi có thể tìm được rồi."
V V nói trong tai nghe Bluetooth:
Bạn cần đăng nhập để bình luận