Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 413: Angelica (2)

Đến trước cửa biệt thự của Quý Lâm, Lâm Huyền bấm chuông.
"Chào mừng."
Quý Lâm nhanh chóng mở cửa, mỉm cười nhìn Lâm Huyền đứng ở cửa:
"Mau vào đi, anh đến thật đúng lúc, giúp tôi một việc lớn."
Hắn ta kéo Lâm Huyền vào nhà.
Phòng khách được dọn dẹp khá ngăn nắp, nhưng có lẽ không phải do Quý Lâm dọn dẹp, với người giàu có như hắn ta, chắc chắn có bảo mẫu hoặc quản gia... nếu không với khả năng tự lo liệu của Quý Lâm, tám phần sẽ bị đói chết.
Lúc này, trên sàn phòng khách, bày đầy các loại đồ trang trí, đạo cụ đủ màu sắc, các quả bóng lớn nhỏ chưa được bơm...
"Anh định biến nhà mình thành công viên giải trí à?"
Lâm Huyền ngạc nhiên nhìn hắn ta:
"Tổ chức tiệc sinh nhật lớn như thế này có phải hơi quá không?"
"Không sao, thà thừa còn hơn thiếu."
Quý Lâm không mấy bận tâm về điều này.
Cũng đúng, dù sao hắn ta cũng không thiếu tiền.
Lâm Huyền nhìn quanh biệt thự với cửa sổ kính lớn, trang trí cực kỳ xa hoa, phong cách Bắc Âu, còn có một lò sưởi trang trí nhiều hơn là sử dụng thực tế.
"Tôi thường ngồi ở chỗ này."
Quý Lâm chỉ vào một vị trí trên sàn gỗ:
"Bình thường phòng khách này đầy các loại sách báo, tôi rất thích sách, đôi khi ngủ trong đống sách còn thoải mái hơn là ngủ trên giường."
"Đó là phòng ngủ của tôi."
Quý Lâm chỉ vào một căn phòng đối diện ở tầng một:
"Phòng ngủ bình thường đều ở tầng hai, nhưng tôi lười lên lầu, hầu như không bao giờ lên tầng hai, ngủ ở tầng một thuận tiện hơn."
Dưới sự hướng dẫn của Quý Lâm, Lâm Huyền và hắn ta cùng bước vào phòng ngủ.
Phòng ngủ này mặc dù không nhỏ, nhưng rõ ràng diện tích không tương xứng với biệt thự này, chắc hẳn đúng như Quý Lâm nói, phòng ngủ này được cải tạo từ các phòng khác ở tầng một, các phòng ngủ bình thường đều ở tầng hai.
Nhưng bố trí trong phòng ngủ thực sự quá đơn giản, ngoài một chiếc bàn, một chiếc giường, và một nhà vệ sinh riêng, gần như không có bất kỳ đồ nội thất nào khác.
"Rất phù hợp với ấn tượng cứng nhắc của tôi về anh."
Lâm Huyền không nhịn được cười.
Hắn đi đến trước bàn làm việc, trên đó có hai khung ảnh.
Cầm lên một cái...
Trông như một bức ảnh gia đình, cha mẹ đứng sau, một cậu bé đứng trước.
Nhưng Lâm Huyền nhanh chóng nhận ra, đây không phải là một bức ảnh gia đình, vì hắn thấy một người quen là Hứa Vân.
Người đàn ông đứng phía sau bên phải trong bức ảnh chính là Hứa Vân lúc trẻ. Lâm Huyền đã từng thấy hình ảnh Hứa Vân lúc trẻ trong album tốt nghiệp của Đại học Đông Hải, hoàn toàn giống với người trong khung ảnh này.
Rõ ràng, những năm tháng đó Hứa Vân đã sống rất hạnh phúc, vẻ ngoài rạng rỡ, trông trẻ trung và vui vẻ.
Vậy nên không cần nói cũng hiểu, người phụ nữ đứng bên cạnh Hứa Vân, vừa đẹp vừa hiền hậu, chắc chắn là vợ của Hứa Vân.
Vợ của Hứa Vân có nhiều thân phận, là chị của Quý Lâm, là cháu gái của Quý Tâm Thủy, là mẹ của Hứa Y Y.
Và đứa trẻ còn lại thì càng dễ đoán.
Cậu bé mặc bộ vest nhỏ, thắt nơ, đương nhiên là Quý Lâm lúc nhỏ.
Quý Lâm trong bức ảnh trông chỉ khoảng bốn hoặc năm tuổi.
Bức ảnh này, chắc được chụp khi mối quan hệ giữa Hứa Vân và Quý Tâm Thủy vẫn rất tốt, và họ thường xuyên tặng quà, sách cho Quý Lâm.
Đây là khoảnh khắc hạnh phúc riêng của ba người họ.
Tươi đẹp.
Nhưng ngắn ngủi.
Lâm Huyền cầm khung ảnh, chỉ vào cậu bé trong ảnh, quay lại nhìn Quý Lâm:
"Nếu tôi đoán không nhầm, đây là bức ảnh gia đình của anh và gia đình Hứa Vân?"
Quý Lâm gật đầu:
"Đúng vậy, lúc đó chúng tôi rất thân thiết."
Lâm Huyền nhìn vào mắt hắn ta:
"Hứa Vân chết thảm như vậy, còn để lại một cô con gái nằm liệt... anh có cảm thấy buồn về cái chết của ông ấy không?"
"Tất nhiên là có."
Quý Lâm gật đầu:
"Dù sao, Hứa Vân là người bạn đầu tiên trong đời tôi, tôi rất quý anh ấy" Lâm Huyền đặt khung ảnh xuống, cầm lên khung ảnh còn lại trên bàn.
Trong khung ảnh này cũng là một bức ảnh chụp chung, nhưng so với bức ảnh gia đình vui vẻ trước đó, bức này nghiêm túc hơn nhiều.
Đây là một bức ảnh ba người, một người già và hai đứa trẻ một nam một nữ.
Người già trong ảnh tóc bạc hai bên, da khô, mặc áo đen đội mũ lông cừu đen, ánh mắt sắc bén và lạnh lùng, ngồi nghiêm nghị trên ghế.
Khuôn mặt này...
Quý Tâm Thủy.
Lâm Huyền đã thấy nhiều ảnh của ông ta trên báo, các đường nét khuôn mặt và vóc dáng của ông ta rất dễ nhận diện, giống như các quý tộc nghiêm nghị trong những bộ phim cổ điển phương Tây.
Bên trái và bên phải của Quý Tâm Thủy, đứng là hai đứa trẻ một nam một nữ.
Cậu bé và cô bé khoảng năm sáu tuổi, cậu bé bên trái là Quý Lâm, lớn hơn một chút so với bức ảnh chụp chung với Hứa Vân, tóc cũng dài hơn một chút, che đi lông mày.
Ngây thơ, nhưng có vẻ đẹp thanh tú.
Quý Lâm lúc nhỏ còn đẹp hơn bây giờ, có thể trực tiếp đi Hollywood làm sao nhí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận