Bá Chủ Mạt Thế

Chương 94: Lịch sử chôn vùi

Tần Vũ chợt hiểu ra, đây là nguyên nhân sao? Xác thực, có nhiều người tốc độ di chuyển sẽ chậm, lại có thêm một đám người già yếu bệnh tật kéo xuống, làm cho tốc độ sẽ cang ngày càng chậm, hơn nữa lương thực dự trữ không đủ, toàn quân có thể sẽ bị quét sạch, thay vì điều này, tốt hơn là giữ lấy những thành phần đầu não và giới tinh hoa để vượt qua khủng hoảng này. Lựa chọn này không sai!



Chỉ là, loại thủ đoạn này mặc dù có thể hiểu được, nhưng cũng thật không biết xấu hổ, thân là Tổng tư lệnh quân đội Thịnh Cảnh Thành, ông ta lẳng lặng bỏ chạy, lưu lại một đám thuộc hạ tử chiến, dù cho có nhìn nhận thế nào, điều này cũng sẽ không được người khác dễ dàng tiếp nhận. Khó trách khuôn mặt của Lâm Phong lại khó coi đến như vậy.



Tần Vũ nhớ lại câu chuyện về Lâm Phong, theo những gì Tần Vũ biết, Lâm Phong phục vụ dưới trướng của Lý Nguy, nhưng sau đó lại cùng Lý Nguy bất hòa, một mình đi đến bìa rừng tăm tối, có lẽ hôm nay đã có lời giải thích cho mối bất hòa này, nhưng ông ta đã làm như thế nào vậy? Không hiểu vì sao sau này Lý Nguy lại có thể trở thành thủ lĩnh Thiên Mông Thành, phải biết rằng thực lực của Thiên Mông Thành mạnh hơn Thịnh Cảnh Thành rất nhiều.



Lâm Phong ngừng nói, Lý Nguy đã chuyển hướng chú ý sang Tần Vũ, nói: "Chúng ta cùng rời đi khỏi nơi này."



Tần Vũ cuối cùng cũng hiểu ra mục đích chính xác của Lý Nguy, Lý Nguy không phải tới tìm anh để mời anh tham gia vào chiến dịch ‘chém đầu’, mà là muốn chiêu mộ anh bảo hộ ông ta rời đi Thịnh Cảnh Thành.



Đúng là lần này Lý Nguy rời đi khỏi Thịnh Cảnh Thành, và ông ta không nói cho mọi người biết, ông ta chỉ mang theo thân tín của mình, nhưng cũng chỉ có mấy trăm người, đương nhiên đều phải là những thành viên ưu tú có thực lực cường hãn trong quân, lúc này Tần Vũ đã tới Doanh trại quân đội, ngay cả Tôn Vũ, Lý Toại Trung là Chiến Thần được quân đội hết lực bồi dưỡng nhưng vẫn phải nhận thất bại dưới tay của Tần Vũ, thực lực chiến đấu của Tần Vũ đã được khẳng định, Tần Vũ chắc chắn xứng đáng với việc Lý Nguy tới trực tiếp gặp mặt và đích thân tuyển dụng.



Tần Vũ yên lặng suy nghĩ, Lý Nguy rời Thịnh Cảnh Thành đi Thiên Mông Thành, sau này ông ta trở thành thủ lĩnh của Thiên Mông Thành, tuy rằng Tần Vũ không biết ông ta đã làm cách nào để trở thành thủ lĩnh của Thiên Mông Thành, nhưng có một điều có thể khẳng định chắc chắn, Lý Nguy cùng Lâm Phong cuối cùng đều đã đến được Thiên Mông Thành một cách an toàn.



Lý Nguy thì cho rằng Tần Vũ đang do dự, liền cười nói: "Đừng nhìn tôi chỉ mang theo mấy trăm người rời đi, tôi có thể tiết lộ cho anh biết, chỉ cần an toàn đến được Thiên Mông Thành, địa vị của tôi sẽ không thấp hơn so với khi ở Thịnh Cảnh Thành. Anh trai ruột của tôi là Lý Hồng Minh…"



“Lý Hồng Minh?” Tần Vũ có chút khó hiểu, cái tên này anh ta chưa từng nghe qua.



Thấy Tần Vũ nghi hoặc, Lý Nguy cười nói: "Ông ấy là Tổng tư lệnh của quân đội Thiên Mông Thành, cách đây không lâu anh trai của tôi đã gửi tin nhắn cho tôi, tuy rằng khắp thế giới đều bị vi-rút lây lan truyền nhiễm, nhưng anh trai của tôi so với tôi còn may mắn hơn. Mặc dù Thiên Mông Thành lúc đầu rất hỗn loạn, nhưng anh trai của tôi đã dọn sạch những chướng ngại tồn tại trong Thiên Mông Thành. Thiên Mông Thành ngày nay được đóng quân bởi những đội quân hạng nặng với lực chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, và đó sẽ là một trong những căn cứ an toàn nhất trên thế giới. Với quan hệ giữa anh trai của tôi và tôi, chỉ cần tôi đặt chân tới Thiên Mông Thành, nhất định tôi sẽ trở thành Phó tổng tư lệnh của quân đội Thiên Mông Thành, Tần Vũ, anh đi theo tôi chắc chắn không thiệt đâu!"



"Được, vậy tôi đồng ý cùng ông rời khỏi Thịnh Cảnh Thành đi Thiên Mông Thành." Tần Vũ đồng ý, anh cũng không có lý do gì để từ chối, nhất là khi anh đã biết chắc chắn Lý Nguy cùng Lâm Phong, cuối cùng đều đã bình an vô sự đến Thiên Mông Thành, đi cùng bọn họ khẳng định là càng thêm an toàn.



"Vậy tốt rồi, mọi người đi theo tôi, chúng ta cùng đi." Lý Nguy rất hài lòng, Tần Vũ thực lực thâm sâu khó lường, có thể dễ dàng đánh bại Chiến Thần do chính mình bồi dưỡng, không thể nghi ngờ là một người tiến hóa hung hãn và cường đại, có thể khuất phục một người như vậy phục vụ dưới trướng của mình, ông ta đương nhiên rất vui vẻ.



Nhưng Lý Nguy không bao giờ biết được những suy nghĩ thực sự của Tần Vũ, Tần Vũ chưa bao giờ nghĩ mình thua kém Lý Nguy, anh chỉ muốn lợi dụng Lý Nguy, để giúp nhóm người của anh bình an vô sự đến Thiên Mông Thành, Lý Nguy có thể đưa ra quyết định từ bỏ hàng triệu người theo sau mình. Tâm địa của một người như vậy, dù cho là với nguyên nhân gì cũng không phải là người tốt, Tần Vũ đương nhiên sẽ không có chút gánh nặng tâm lý nào khi lợi dụng ông ta. Mọi người đều là vì an toàn của bản thân, vui vẻ mà hợp tác!



Khi Lý Nguy bước ra khỏi phòng Tần Vũ, những người còn lại trong nhóm bao gồm, Tần Tiểu Vũ, Đạo Diệc và Lưu Huy đều thở phào nhẹ nhõm, Tần Tiểu Vũ có chút kinh ngạc và nói: "Lý Nguy này có khí độ thật ép người, em cảm thấy có chút khó thở khi phải đối diện với ông ta.”



Mặc dù Tần Tiểu Vũ là một người tiến hóa cấp hai, mười Lý Nguy cũng không thể đánh bại cô ấy, nhưng Tần Tiểu Vũ chỉ là một người bình thường trước khi tận thế ập đến, còn Lý Nguy này cũng coi là một nhân vật nổi danh lịch sử, không chỉ giữ một địa vị cao trước khi tận thế ập đến, mà còn để lại một câu chuyện truyền kỳ ở một trăm năm sau ngày tận thế bắt đầu, cho nên không tính đến những phương diện khác, tâm tư và thủ đoạn của một nhân vật lớn là điều không thể nghi ngờ, trên người của ông ta sớm đã dưỡng thành một cỗ khí thế cường đại, có thể lấy khí thế áp đảo người khác hít thở không thông cũng là điều rất dễ hiểu.



Còn Đạo Diệc lại thở dài nói: “Thật đáng buồn, không biết số mệnh sau này của những người bị bỏ lại sẽ ra sao?”



Tần Vũ không buồn nghĩ tới điều đó, sức lực bản thân anh còn sợ không đủ lo cho an toàn của nhóm bốn người Tần Vũ, thì làm gì có cách nào mang theo đến cả hàng triệu người như vậy cùng bỏ trốn, vận mệnh của bọn họ đều phải dựa vào vận khí của chính bản thân, nghĩ tới chỉ càng thêm bận lòng và phiền phức.



Nhưng Lưu Huy lại nói với vẻ đầy ngưỡng mộ: "Lý tổng tư lệnh cũng không dễ dàng gì, ông ấy ngay từ đầu đã vì Thịnh Cảnh Thành mà vất vả sớm tối, chỉ khi không còn cách nào mới phải đưa ra lựa chọn như vậy, ông ấy nhất định cũng rất đau khổ."



Tần Vũ khẽ lắc đầu thầm nghĩ: “Quả là trẻ người non dạ!”, rồi anh nhẹ giọng nói với Tần Tiểu Vũ: "Cẩn thận người này, Lý Nguy, ông ta là một người lợi hại đấy không đơn giản chỉ là so sức chiến đấu cá nhân đâu!"



Tần Tiểu Vũ cũng tự hỏi tại sao Tần Vũ lại nói như vậy, nhưng cô cũng không hỏi gì thêm.



Sở dĩ Tần Vũ nói như vậy bởi vì anh biết trước tương lai, căn cứ vào những tin tức qua cuộc nói chuyện vừa rồi, anh đã mơ hồ biết được một số chuyện đã bị lịch sử chôn vùi.



Lý Nguy chắc chắn không phải là người thiện lành gì, ông ta khẳng định không phải là một anh hùng, nhưng nhất định là một bậc kiêu hùng, có cục diện khó xử ngày hôm nay của Thịnh Cảnh Thành không thể nghi ngờ Lý Nguy phải bị quy trách nhiệm đầu sỏ.



Trên thực tế, nếu như ngay từ đầu Lý Nguy đã hạ quyết tâm cùng nhiều người như vậy rời đi Thịnh Cảnh Thành, khi đó lương thực dự trữ phải còn rất nhiều, việc toàn quân có thể thành công rút lui khỏi Thịnh Cảnh Thành, khẳng định là hoàn toàn có thể, khi cuộc chiến căng thẳng với Trùng tộc bắt đầu vào giai đoạn căng thẳng, lương thực đã gần cạn kiệt, khả năng rút lui toàn quân đã về con số không. Sau tất cả, đó chính là sự phán đoán kém cỏi của một vị Tổng tư lệnh quân đội như ông ta, cũng chỉ là một sự tham quyền cố vị mà thôi, ông ta muốn giữ vững vị trí đứng đầu một phương của mình.



Hơn nữa, ngay từ đầu Tần Vũ đã thắc mắc tại sao câu chuyện về Lý Nguy được đời trước truyền miệng lại bắt đầu từ Thiên Mông Thành, dù sao việc người đứng đầu lại bỏ rơi hàng triệu người tin tưởng mình là một điều đáng hổ thẹn, nhất định là việc này đã được Lý Nguy che đậy, quan trọng nhất là Lý Nguy đã kể về anh trai của ông ta, Lý Hồng Minh, người này là Tổng tư lệnh của quân đội Thiên Mông Thành, nhưng trên thực tế Tần Vũ lại chưa bao giờ nghe nói về Lý Hồng Minh này.



Lý Hồng Minh đã có thể nhanh chóng quét sạch thây ma và thú biến dị trong toàn bộ Thiên Mông Thành chỉ trong những ngày đầu của tận thế, ông ta không thể nghi ngờ là một người rất có năng lực lãnh đạo, vậy tại sao ông ta không được mọi người biết đến trong suốt cả trăm năm lịch sử tận thể, chỉ có thể là do Lý Nguy đến Thiên Mông Thành, sau khi suy nghĩ về điều này một lúc, Tần Vũ đã suy đoán ra một khả năng đó là ‘Tu hú chiếm tổ’.



Lý Nguy mang theo một nhóm người đến chỗ Lý Hồng Minh để tìm nơi nương tựa, Lý Hồng Minh đương nhiên sẽ tin tưởng em trai mình, nhưng cuối cùng anh ta lại bị Lý Nguy âm thầm giết chết, chỉ khi Lý Hồng Minh chết trong tay Lý Nguy, Lý Nguy mới có thể trở thành thủ lĩnh đứng đầu của Thiên Mông Thành sau này, Lý Nguy có thể hoàn toàn bịa ra một lý do ngẫu nhiên cho cái chết của Lý Hồng Minh, với những lý do chẳng hạn như chết vì bệnh, chết do thây ma, do thú biến dị, do dị tộc, v.v., sau đó ông ta có thể đường đường chính chính tiếp quản toàn bộ thủ hạ dưới trướng của anh trai mình. Khả năng suy đoán này rất có thể là sự thật, chỉ có như vậy mới có thể giải thích tại sao trong lịch sử chỉ có tên của Lý Nguy, mà không xuất hiện tên của Lý Hồng Minh.



Không trách Tần Vũ lại nhận định con người Lý Nguy xấu xa, đáng ghê tởm nhưng lại là một bậc kiêu hùng thời tận thế, luận về ‘kiêu hùng’ chúng ta có thể hiểu thật đơn giản như thế này, ‘kiêu’ là một loại chim dữ chuyên ăn thịt, ‘hùng’ là gấu cũng là một loài thú dữ mạnh mẽ, thường nhận định ‘kiêu hùng’ không phân rõ thiện ác mà chỉ thể một kẻ mạnh và tàn nhẫn như thú dữ, có thể làm ra chuyện giết anh ruột đoạt quyền và bỏ rơi sinh mạng của hàng triệu người đã tin tưởng mình, Lý Nguy chắc chắn là loại người lòng dạ độc ác và tàn nhẫn, mà chỉ có loại người này mới có thể dễ dàng trở thành thủ lĩnh một phương trong tận thế, phỏng đoán sau này Lâm Phong cũng hẳn là không thể chịu đựng được tâm địa đen tối của Lý Nguy, mới rời bỏ ông ta mà đến bên ngoài khu rừng tăm tối, rồi hi sinh ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận