Bá Chủ Mạt Thế

Chương 102: Quyết tự sát

** Team lên chương hơi muộn, đợt bom chương vẫn còn mọi người nhé. Xin mọi người nếu có Ngọc Phiếu thì đề cử cho bộ truyện, hoặc ủng hộ chút xíu để Team dịch có động lực lên chương, cám ơn mọi người rất nhiều. ^^ .**

Nhưng dù như vậy, Tần Vũ vẫn có thể cảm giác rõ ràng, Sau khi Tiểu Trùng chui vào cánh tay của anh, khắp người nó đều mọc ra từng đạo tơ máu mỏng manh, những tơ máu này đâm sâu vào các loại kinh mạch, huyết mạch, cơ bắp của Tần Vũ, máu của Tần Vũ đang điên cuồng bị hút mất, Tần Vũ nhận ra thân thể mình đang dần mất đi khống chế!

Sắc mặt Tần Vũ cực kỳ lạnh lùng, chịu đựng cơn đau dữ dội từ cánh tay, anh sử dụng năng lực Sao Chép, bản sao Tần Vũ xuất hiện trước mặt Tần Vũ, vừa xuất hiện, bản sao lập tức từ trong không gian của Tần Vũ lấy ra Huyết Diễm trường thương.

Tần Vũ cắn chặt răng, một tay đè lại Tiểu Trùng đã xâm nhập vào trong bắp tay, ngăn không cho nó tiến vào đại não, đồng thời duỗi cánh tay bị Tiểu Trùng chui vào ra.

Bản sao giơ cao thương, chém mạnh mũi thương vào cánh tay bị Tiểu Trùng chui vào của Tần Vũ!

Không ai có thể tàn nhẫn với bản thân như Tần Vũ, quyết đoán chặt đứt cánh tay của chính mình.

Nhưng Tần Vũ biết lúc này mình nhất định phải làm vậy, anh đã cảm giác được Tiểu Trùng này không chỉ đang hút máu mình, mà từ khắp người nó còn vươn ra những sợi tơ đẫm máu, nối liền với các dây thần kinh trên cánh tay, kết cục xấu nhất Tần Vũ không chỉ bị hút khô máu, mà ngay cả thi thể cũng có thể bị Tiểu Trùng thao túng, giống như thi thể Ba Mãng, đối với Tần Vũ mà nói đây là kết cục không thể chấp nhận được, một cánh tay đổi lấy một mạng, Tần Vũ đương nhiên sẽ lựa chọn từ bỏ một cánh tay!

"Bang!"

Nhưng mà, kỳ quái phát sinh, bản sao Tần Vũ khi chém mũi thương vào cánh tay, không thấy cảnh tượng dự kiến máu phun ra như suối, cánh tay bị chém bay đi xuất hiện, ngược lại, mũi thương bị đánh bật ra.

"Đó là trường lực vô hình có thể phản kích sao?" Tần Vũ nhìn thấy cảnh này thì kinh sợ, trận chiến trước đó, bất kể Tần Vũ ra đòn công kích thế nào đối với thi thể Bá Mãng, đều sẽ bị trường lực vô hình bao phủ thi thể Ba Mãng chặn lại. Và lực phản kích lại tương đương với lực công kích, bây giờ trường lực vô hình đó dường như cũng đang bao phủ cánh tay phải của Tần Vũ, bản sao Tần Vũ cầm Huyết Diễm trường thương cũng không thể chặt xuống cánh tay phải của Tần Vũ.

"Ha ha, vô dụng thôi! Muốn diễn cảnh Tráng sĩ tự chặt tay sao? Bản vương không cho ngươi được như ý muốn đâu!" Tiểu Trùng trong cánh tay phải của Tần Vũ đắc ý cười to.

Thần sắc Tần Vũ cực kỳ âm trầm, anh vốn đã cảm thấy đầu óc choáng váng, nguyên nhân là do mất máu quá nhiều, bản sao Tần Vũ không chút do dự, hai cánh tay của bản sao được bao phủ bởi màu vàng kim, lại chém mũi thương về phía cánh tay phải của Tần Vũ, nhưng vẫn không thể phá hủy trường lực vô hình do Tiểu Trùng kích phát đang bao phủ cánh tay phải của Tần Vũ.

Rồi đến cả lửa tím rực cháy trên đầu mũi Huyết Diễm trường thương, làm cho Huyết Diễm trường thương càng thêm sát thương, nhưng không có tác dụng! Vẫn cứ là vô ích!

Bản sao Tần Vũ không thể cắt đứt cánh tay của Tần Vũ.

Tiểu Trùng không ngừng chế nhạo: "Tiểu quỷ, yên tâm đi, hút khô máu của ngươi, ta sẽ thu xác của ngươi lại. Xác của ngươi không tệ, chắc đủ dùng một thời gian, ngươi có thể trở thành một phần trên đường bước đến đỉnh cao của ta, ngươi có thể tự hào mỉm cười khi xuống Cửu Tuyền!"

Lúc này, máu trong cơ thể Tần Vũ đã bị Tiểu Trùng hút đi hơn một phần tư, sắc mặt Tần Vũ tái nhợt vì mất máu quá nhiều.

Trong mắt Tần Vũ hiện lên một tia hung lệ, lạnh lùng nói: "Chúng ta cùng chết đi!"

Nói xong, bản sao Tần Vũ đã từ trong nhẫn không gian của Tần Vũ lấy ra một quả cầu hình tròn màu đen, giống như một quả bom.

“Đây là… Bom hủy diệt?” Mặc dù ở trong tay Tần Vũ, nhưng Tiểu Trùng dường như có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, có chút kinh ngạc nhìn quả cầu màu đen trong tay bản sao Tần Vũ.

Quả Bom hủy diệt này chính xác là thứ mà Tần Vũ thu được trong Khu di tích Chiến Thần Chiến Trường 108.

Lúc đó Tôn Vũ có được một quả Bom hủy diệt, Tần Vũ đã sao chép một quả để sau này có thể sử dụng, quả Bom hủy diệt này mạnh đến mức có thể hủy diệt mọi vật thể trong bán kính mười mét, nhưng lại có độ trễ khi phát nổ. Muốn dùng nó để đối phó một số thây ma và dị thú có tốc độ nhanh là si tâm vọng tưởng, không ngờ hiện tại lại có tác dụng.

Được Tần Tiểu Vũ cường hóa sức mạnh, quả Bom hủy diệt này chắc chắn có thể thổi bay những con dị thú cấp ba chuyên về phòng thủ, Tần Vũ không tin rằng thứ côn trùng này vẫn có thể chống cự lại được!

Tần Vũ lạnh lùng nói: "Ngươi tốt nhất cút ra khỏi cánh tay của ta, nếu không ta lập tức cho nổ bom, sau đó thì cùng chết!"

“Ấy từ từ… chuyện này… để ta nghĩ xem…” Nhìn thấy quả Bom hủy diệt, Tiểu Trùng lén giơ một chân lên lau mồ hôi trên trán, nó có thể lờ mờ cảm nhận được khí tức nguy hiểm tỏa ra từ quả Bom hủy diệt, nó đang nghĩ cách xem làm thế nào để phòng thủ.

Vừa nghĩ, Tiểu Trùng vừa tăng tốc độ hút máu, nó như muốn hút khô Tần Vũ, nó thầm nghĩ: “Dù thế nào cũng phải hút máu trước đã, tiểu tử này gần như mất hết sức lực để phản kháng rồi. Khi ta ngoài, đến lúc đó dù hắn còn sống sao chống lại được ta?"

Tiểu Trùng cảm thấy Tần Vũ sẽ không dám quả quyết kích nổ Bom hủy diệt ngay lập tức, nên cố ý trì hoãn thời gian, chuẩn bị hút máu được nhiều hơn.

Nhưng Tần Vũ cũng đoán ra được tâm kế của Tiểu Trùng, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng: "Nếu còn muốn dùng âm kế, thì chúng ta cùng chết đi!"

So với việc bị hút khô máu và cuối cùng bị khống chế thân thể, Tần Vũ thà chết cùng con côn trùng này!

“Khoan…chờ đã…” Ngón tay của bản sao Tần Vũ ấn mạnh vào nút kích nổ của Bom hủy diệt.

“Bùm!”

Bom hủy diệt phát ra ánh sáng hủy diệt đen kịt, nó phá hủy mọi vật thể trong bán kính 20 mét… Nó nuốt chửng tất cả, trong chớp mắt Tiểu Trùng đột nhiên mất hồn, không ngờ Tần Vũ lại kích nổ Bom hủy diệt dứt khoát như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận