Bá Chủ Mạt Thế

Chương 84: Căn phòng xác ướp

Mọi người vội vã đi vào, thế giới bên trong cánh cửa là một không gian vẻn vẹn một trăm mét vuông, giống như một căn phòng hình vuông, sau khi bước vào, mọi người lập tức nhìn thấy một bóng người cao lớn đứng ở phía xa.

Đây là hình dáng của một người đàn ông cao lớn, tai nhọn, cao hai mét, mặc một bộ quần áo màu trắng sờn rách, dường như là vải liệm rách tả tơi, giống như con rối, cũng có phần giống như là xác ướp.

Khuôn mặt của nó teo tóp lại, không còn một chút máu thịt nào, khiến hai gò má trông rất xấu xí gớm ghiếc, hai con ngươi trong hốc mắt nhàn nhạt phát ra tia máu, như sắp lồi ra khỏi hốc mắt khô khốc.

Đám người Tần Vũ vừa vào, cánh cửa phía sau đã biến mất, hiển nhiên, không giải quyết được tình huống trước mắt thì cánh cửa sẽ không xuất hiện nữa.

“Rống!” Xác ướp cảm giác được đám người vừa đến, nó hơi ngẩng đầu nhìn về phía đám người, từ trong cổ họng phát ra một tiếng khàn khàn gầm gừ, nhưng cũng không có ý định xông tới, chỉ là nhìn chăm chú vào Tần Vũ và những người khác với đôi mắt khát máu.

"Thứ này có giống với những con quái vật trước đó không? Tại sao nó lại có dạng người?" Nhậm Kiệt thấy kỳ lạ bèn hỏi.

Tần Vũ kinh ngạc: "Người này trước khi chết hẳn là người trong Tinh tộc mới đúng? Tại sao lại trở thành Tinh Khôi?"

Xác ướp trước mặt đám người rõ ràng cũng chỉ là một con rối, nhưng nó khác với những Tinh Khôi mang hình dạng động vật trước đó, nó có hình người, đôi tai nhọn và hoa văn ngôi sao trên trán cho thấy nó đã từng là một thành viên của Tinh tộc khi còn sống.

Nhưng việc chế tác Tinh Khôi mang hình dạng con người này là điều cấm kỵ ở trong Tinh tộc, Tinh tộc sẽ không biến đổi thi thể tộc nhân của thành Tinh Khôi, bởi vì như vậy là mạo phạm người đã khuất.

"Trừ phi... người Tinh tộc trước mặt lúc còn sống đã phạm phải những sai lầm nghiêm trọng, cho nên đã bị Tinh tộc trừng phạt, chết rồi cũng không yên, bị chế tạo thành Tinh Khôi." Tần Vũ âm thầm nghĩ.

Nghĩ đến đồ án hoa văn khắc trên cánh cửa lúc trước khi đi vào, Tần Vũ sửng sốt, đúng như đám người Nhậm Kiệt suy đoán, căn phòng này rất có thể trước kia là nhà lao, chuyên dùng để giam cầm Tinh Khôi trước mặt.

“Mau nhìn xem!” Thang Tu kích động chỉ tay về phía sau xác ướp.

Mọi người nhìn lên thì thấy phía sau xác ướp có một chiếc hộp lớn không khóa, chiếc hộp vuông làm bằng sắt đen, dài hai mét, rộng hai mét.

"Là rương bảo vật!" Vương Tuyên vui mừng nói, bọn họ rốt cuộc đã tìm được một rương bảo vật, trong rương nhất định có bảo vật giá trị.

Tất cả mọi người đều kích động.

Nhưng Vương Phượng và Đoạn Tân Văn vẫn giữ lại được chút bình tĩnh, Vương Phượng trầm giọng nói: "Cẩn thận, muốn lấy được bảo vật, nhất định phải đối phó xác ướp này, xác ướp này có vẻ không dễ đối phó."

Vương Tuyên tự tin nói: "Không sao, chúng ta cùng nhau xông lên, ngay cả khi nó đã đạt đến cấp độ thứ hai, nó cũng không thể là đối thủ của cả nhóm người chúng ta."

Đoạn Tân Văn nhắc nhở: "Vẫn nên cẩn thận, mau chóng giải quyết."

"Đi nào!"

Vương Tuyên đã hét lên, toàn thân anh ta được bao phủ bởi một lớp áo giáp bằng đá, và cả cơ thể anh ta dường như đã biến thành một người khổng lồ bằng đá, không thua gì xác ướp này về kích thước.

"Đi chết đi!"

Vương Tuyên nhanh chóng lao đến chỗ xác ướp và đấm vào đầu nó, Vương Tuyên mặc dù bốc đồng nhưng anh ta không ngu ngốc, vì vậy anh ta đã dùng hết sức lực của mình ngay khi vừa xông lên.

Quả đấm khổng lồ bằng đá đã tới gần đầu xác ướp, khóe miệng Vương Tuyên nở một nụ cười đắc thắng.

Nhưng vào lúc này, trong mắt xác ướp lóe lên tia máu, một bàn tay khô như củi đột nhiên động đậy.

Quá nhanh! Nhanh ngoài sức tưởng tượng!

Một cánh tay của xác ướp biến thành một đạo tàn ảnh, và nó móc trảo vào ngực của Vương Tuyên.

"Bốp!"

Vương Tuyên đấm vào đầu xác ướp, cánh tay được đá bao phủ của anh ta phát ra âm thanh nghèn nghẹn, nhưng xác ướp chỉ khẽ lắc đầu, Vương Tuyên cả kinh, anh ta cảm giác được cú đấm vừa rồi của mình tựa như đánh trúng một khối thép dày, thậm chí là đá bao phủ trên cánh tay đã chậm rãi nứt ra.

"Rẹt!"

Không có kinh ngạc như Vương Tuyên, một trảo của xác ướp đã móc vào ngực anh ta, một cỗ lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt bộc phát, Vương Tuyên bị bật lui mạnh về phía sau, những tảng đá che trước ngực của anh ta trực tiếp bị móc ra, xương ngực bên trong bị dư lực của một trảo đập dập nát toàn bộ, và anh ta phun ra một ngụm máu lớn.

"Phịch!"

Cơ thể của Vương Tuyên ngã mạnh xuống đất.

"Cái gì?" Mọi người nhìn thấy một màn trước mắt, tất cả đều sửng sốt, Vương Tuyên đã là người tiến hóa cấp hai, vừa giáp mặt lại không chịu nổi một chiêu đã bị xác ướp đánh bại?

"Gào!"

Xác ướp thấy máu, giống như sống lại, gầm lên một tiếng, muốn giết chết tất cả mọi người.

"Nhanh, chúng ta cùng lên thôi!"

Vương Phượng nghiến răng nói, ngoại hình của cô ấy đang thay đổi nhanh chóng, đôi tai biến thành đôi tai hồ ly nhọn hoắt, móng vuốt sắc nhọn mọc ra từ bàn tay và ba chiếc đuôi trắng như tuyết mọc ra từ sau mông.

Vương Phượng cúi thấp người, vọt tới gần xác ướp, xác ướp đưa tay ra chộp về phía Vương Phượng, Vương Phượng thân hình lóe lên, một cái thân hình nhỏ nhắn khéo léo chui vào dưới khe nách của xác ướp, vòng ra phía sau xác ướp.

"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…!"

Vương Phượng quay người lại, liên tiếp dùng hai móng vuốt cào vào sau lưng xác ướp, vô số tàn ảnh đan xen nhau.

Tuy nhiên, móng vuốt sắc bén, có thể cắt cả thép của Vương Phượng, lại chỉ xé nát được bộ y phục tù nhân màu trắng trên người xác ướp, để lại vài vết xước nhỏ trên mặt lưng rắn chắc của nó, hoàn toàn không thể gây ra sát thương hiệu quả.

"Làm sao có thể!"

Vương Phượng sắc mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lợi, ba cái đuôi hồ ly duỗi dài ra, giống như rắn quấn quanh cổ của xác ướp cùng với hai cổ tay của nó.

Xác ướp bị chói giãy dụa kịch liệt, duỗi căng những chiếc đuôi hồ ly màu trắng, nhưng không thoát được, tạm thời bị Vương Phượng khống chế.

"Xem tôi đây!"

Lúc này Thang Tu hét lớn một tiếng, y điều khiển vòng kim loại quanh eo vặn vẹo, biến thành một thanh kiếm với lưỡi răng cưa bản rộng, chém về phía đỉnh đầu của xác ướp.

"Keng!"

Thanh kiếm với lưỡi răng cưa chém vào đầu xác ướp, phát ra tiếng kim loại va chạm, nhưng vẫn không để lại một vết thương dù là nhỏ nhất trên phần đầu của xác ướp.

Dung dịch thuốc ngâm tạo nên xác ướp trước mặt này cao cấp hơn nhiều so với những Tinh Khôi gặp trước đó, hơn nữa Tinh mệnh thạch trong cơ thể nó dường như cũng có cấp độ cao hơn so với Tinh mệnh thạc của Tinh Khôi bình thường, cho nên so với Tinh Khôi bình thường nó mạnh hơn rất nhiều, thân thể cứng hơn thép, hơn nữa còn có sức lực như vô hạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận