Bá Chủ Mạt Thế

Chương 43: Hai đánh một

Vẻ mặt của Lý Hồng Minh lúc này khá nghiêm túc, ông ta nói với một người lính bên cạnh: "Mau liên hệ với Tu La, và đón anh ta bằng máy bay trực thăng tới đây ngay lập tức."

Viên Cao sửng sốt: “Không cần long trọng như vậy chứ?”

Có tổng cộng bốn Chiến Thần trung thành với Lý Hồng Minh, nhưng hiện tại chỉ có Viên Cao và Chu Ngọc ở trong thành phố, Tu La và một Chiến Thần khác đã đến khu vực khác để dọn dẹp thây ma và dị thú cách đây không lâu, vì vậy họ không ở trong thành phố.

Lý Hồng Minh sắc mặt ngưng trọng: "Tôi luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn, gọi Tu La trở về sẽ an toàn hơn."

“Đã hiểu.” Viên Cao cũng không nhiều lời, mặc dù anh ta cảm thấy có anh ta cùng Chu Ngọc ở bên cạnh, nhất định có thể khống chế cục diện.

Ánh mắt của Khổng Định Quốc dán chặt vào Cẩu Thiên Sương và Phan Văn Bân, trong khi hai người đó cũng đang kinh ngạc, ông ta trầm giọng nói: "Hai người các ngươi cùng lên đi, nhất định phải hạ gục hắn!"

Lúc này, một số binh lính đã cẩn thận bước tới khiêng Giang Hồng đang sống dở chết dở đến chỗ bác sĩ.

Cẩu Thiên Sương và Phan Văn Bân vừa hoàn hồn sau cú sốc, họ nhìn nhau và thấy được sự nghiêm túc trong mắt nhau, vừa rồi Tần Vũ đã đánh bại Giang Hồng một cách dễ dàng như vậy, họ đã bỏ đi sự khinh thường và hiểu rằng Tần Vũ chắc chắn là rất mạnh! Thực lực của Tần Vũ không thua kém gì Chiến Thần top 3!

Hai chọi một quả thực có chút xấu hổ, nhưng bọn họ xuất chiến một mình cũng không nắm chắc, lúc này họ không nói chuyện, sánh vai đi tới đối diện với Tần Vũ.

Câu Thiên Sương lạnh lùng, khuôn mặt phủ đầy băng sương, gã nhàn nhạt nói: "Tao thừa nhận tao đã từng đánh giá thấp mày."

Tần Vũ bình tĩnh nói: "Không sao! Ta cũng chẳng coi ngươi ra gì!"

Nghe vậy, trong mắt Cẩu Thiên Sương hiện lên một tia sát ý băng hàn, vừa rồi gã chứng kiến Tần Vũ mạnh mẽ đánh bại Giang Hồng, gã bèn biết thực lực của Tần Vũ tuyệt đối đáng sợ, nhưng nếu liên thủ với Phan Văn Bân, gã tin rằng cả hai sẽ có sức mạnh để chiến đấu với Tu La, người đứng đầu mười vị Chiến Thần, chứ đừng nói đến Tần Vũ, chắc hẳn sẽ chiến thắng!

"Đừng nương tay, giết được giết ngay!" Lúc này, Phan Văn Bân trịnh trọng nói, gã có thể cảm giác được Tần Vũ mang đến uy hiếp cực lớn, dưới tình huống như vậy, nếu như còn nghe theo Khổng Định Quốc nói, muốn bắt sống Tần Vũ, chính là tự chuốc lấy cái chết.

"Được." Cẩu Thiên Sương lạnh lùng nói, khí lạnh nồng đậm tràn ra toàn thân gã, gã cũng biết, nếu như đã đối đầu trực diện với Tần Vũ, thì tuyệt đối không thể nương tay!

"Lần này đánh với hai người liệu anh Tần không sao chứ?" Linh Tâm Nhi trông có vẻ lo lắng, cô bé tự hỏi. Mặc dù cô ấy không biết người tên Giang Hồng trước đó, nhưng thông qua thần giao cách cảm, cô ấy đã cảm thấy rằng Giang Hồng lúc trước đều được mọi người xung quanh ủng hộ và tin tưởng như thế nào.

Khi Linh Tâm Nhi nhìn thấy Tần Vũ mạnh mẽ đánh bại Giang Hồng, cô ấy vô cùng hạnh phúc, nhưng bây giờ hai người không hề yếu hơn Giang Hồng quá nhiều đã ra sân, họ lại cùng nhau hợp lực đối đầu với Tần Vũ, Linh Tâm Nhi vô cùng lo lắng.

Tần Tiểu Vũ cười nói: "Yên tâm đi Tâm Nhi, thực lực của anh ấy còn chưa phát huy ra hết đâu, bọn họ không có khả năng là đối thủ của anh ấy."

Linh Tâm Nhi nhìn thấy vẻ tự hào trên khuôn mặt của Tần Tiểu Vũ và sự tin tưởng tuyệt đối vào thực lực của Tần Vũ, cô ấy bớt lo lắng hơn nhiều, cô ấy quay đầu, ánh mắt nhìn bóng dáng Tần Vũ đầy tự hào và ngưỡng mộ.

"Giết!"

Cẩu Thiên Sương đã sớm ra tay, lúc này, không khí xung quanh đột nhiên giảm xuống, trở nên cực kỳ lạnh lẽo, hơi nước trong không khí lập tức ngưng tụ lại, có hàng trăm băng đao được ngưng tụ, điên cuồng lao đi.

Đối mặt với vô số băng đao bắn tới, Tần Vũ không chút do dự, chiếc nhẫn trên ngón tay lóe lên, một cây trường thương màu đỏ đã xuất hiện ở trong tay.

"Bang bang… bang bang!"

Tần Vũ múa Huyết Diễm trường thương quanh thân, lần lượt đập vào những thanh băng đao này, những băng đao này vừa chạm vào Huyết Diễm trường thương của Tần Vũ liền bị đập nát. Tần Vũ thi triển thương pháp tuyệt đỉnh, Huyết Diễm trường thương vẽ thành những vòng tròn phòng thủ quanh người, đến giọt nước cũng không thể lọt, cho dù số lượng băng đao này có tăng gấp đôi thì cũng không thể nào xuyên thủng phòng thủ của Tần Vũ!

"Chíu chíu… chíu!"

Tần Vũ biến đổi chiêu thức, hoặc là trực tiếp đánh vỡ băng đao đang bay tới bằng cạnh sắc của mũi thương, cán thương, hoặc là dùng mũi thương gạt ngang băng đao để thay đổi phương hướng bay của chúng, hoặc liên tiếp đâm thương về phía trước theo hình nón, đâm vỡ băng đao, rốt cuộc không một băng đao nào có thể chạm vào ống tay áo của Tần Vũ.

Băng đao vỡ vụn hóa thành từng mảnh băng rơi xuống dưới chân Tần Vũ, lúc này khóe miệng Cẩu Thiên Sương hiện lên một nụ cười, gã kích phát dị năng, những mảnh băng kia từ dưới chân Tần Vũ lập tức tản ra một cỗ hàn ý kinh người. Không khí đông cứng, mặt đất đóng băng, hàn ý tiếp tục lan tràn, trực tiếp leo lên đến mắt cá chân của Tần Vũ.

Băng giá lan tràn cực nhanh, gần như trong nháy mắt liền đóng băng bắp chân Tần Vũ, sắc mặt Tần Vũ không chút thay đổi, trên chân anh bốc lên một ngọn lửa màu tím, chỉ trong nháy mắt, lớp băng bao bọc bắp chân lập tức tan ra.

Băng và lửa tương khắc, lửa có thể làm tan băng, băng có thể đóng băng lửa, hai người muốn phân thắng bại, trừ khi ai mạnh vượt trội hơn, hiển nhiên năng lực Băng của Cẩu Thiên Sương cửa gì bằng được Lửa của Tần Vũ, Lửa của Tần Vũ đã đạt đến cấp ba, với nhiệt độ cực nóng của Lửa tím có thể dễ dàng hòa tan Băng cấp hai của Cẩu Thiên Sương!

Cẩu Thiên Sương vung tay, liên tục tung ra từng đợt băng đao đánh vào đầu và mặt của Tần Vũ, những băng đao này chỉ dài một mét, nhưng số lượng rất nhiều, nếu như người khác cùng Cẩu Thiên Sương đánh nhau, chắc chắn sẽ không dám trực diện đối mặt với những băng đao này, bởi vì Băng đao vừa chạm vào binh khí hoặc cơ thể sẽ lưu lại một tia hàn khí nhanh chóng làm đóng băng đối thủ. Chỉ riêng Tần Vũ với kỹ năng chiến đấu gần đạt tới Tông sư và năng lực Lửa cấp ba, là có thể dùng vũ khí trong tay ngăn chặn từng đạo Băng đao và loại bỏ tia hàn khí đi kèm một cách thoải mái.

Nếu Tần Vũ cầm vũ khí bình thường thì khi hàn khí tích tụ đủ nhiều vẫn có thể đóng băng vũ khí. Đó là nếu, Huyết Diễm trường thương của Tần Vũ là bảo vật thuộc tính hỏa, đạt tới cấp DDD, năng lực Băng cấp hai của Cẩu Thiên Sương căn bản chẳng làm gì được.

Mọi người nhìn thấy Tần Vũ vừa thong dong phá băng đao, đang tung bay khắp trời, lại vừa không ngừng bước tới chỗ Cẩu Thiên Sương, thì há hốc mồm nuốt nước bọt đánh ực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận