Bá Chủ Mạt Thế

Chương 1112: Quỷ dị

Chương 1112: Quỷ dị
"Tần tiểu tử, ngươi làm sao không yên lòng?" Áo Lai Khắc đã nhận ra trạng thái không đúng của Tần Vũ, vội vàng nói, "Hay là chúng ta không vào nữa thì sao?"
"Ta không sao." Tần Vũ lắc đầu, hắn cảm thấy khả năng lớn hơn vẫn là Tử Giới Vương từng đến Hắc Ám sâm lâm, cố ý tạo dựng ra cái ảo cảnh này, về sau cũng chứng minh kia đích thật là ảo cảnh.
Tần Vũ hít sâu một hơi, chậm rãi hướng về bên trong Hắc Ám sâm lâm đi đến.
Khi Tần Vũ vừa bước vào Hắc Ám sâm lâm, một trận âm thanh quái dị truyền đến, Tần Vũ cùng Áo Lai Khắc đều đề cao cảnh giác.
"Sao... Tại sao có thể như vậy?" Tần Vũ quay người nhìn về phía nơi phát ra âm thanh quái dị, lại khẽ giật mình, con đường vừa đi vào đã biến mất không thấy, chỉ còn lại từng gốc đại thụ như quỷ mị!
"Cái này ngay cả quay đầu lại cũng không xong!" Áo Lai Khắc cười khổ nói, Hắc Ám sâm lâm quả nhiên vô cùng quỷ dị, chân vừa bước vào đường đi đã không thấy bóng dáng, hoàn toàn là thái độ chỉ cho vào, không cho ra.
"Khoan đã..." Lúc này ánh mắt Tần Vũ lộ ra vẻ khó tin, tâm niệm vừa động, một cỗ hắc ám chi lực nồng đậm toát ra trên người hắn, trong tình huống hắn không hề cố ý điều khiển, cỗ hắc ám chi lực này giống như nhận được dẫn dắt, phiêu đãng về hướng tây nam.
"Đây là có chuyện gì?" Áo Lai Khắc nhìn thấy cảnh này cũng giật mình vô cùng.
Tần Vũ trầm giọng nói: "Hắc Ám sâm lâm này giống như có vật gì đó cộng hưởng hắc ám chi lực với ta, nên trong tình huống ta không cố ý điều khiển, hắc ám chi lực mới bay về hướng kia."
"Chẳng lẽ... Là do mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật?" Tần Vũ và Áo Lai Khắc gần như đồng thời nghĩ đến một khả năng, hắc ám chi lực của Tần Vũ là dung hợp mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật mà có, thứ có thể hấp dẫn hắc ám chi lực có lẽ là mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật!
"Trong Hắc Ám sâm lâm có mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật?" Áo Lai Khắc có vẻ để ý.
Nhưng sắc mặt Tần Vũ lại không tốt lắm, Hắc Ám Thánh Vật vốn hoàn chỉnh nhưng bị Thần Vương dị tộc hắc ám h·ủ·y· h·o·ạ·i thành mảnh vỡ, trước đó ở Thiên Hoang châu, hắn từng gặp cường giả dị tộc có hắc ám chi lực, Ám Ma Vương.
Trước khi c·hết, Ám Ma Vương vì muốn Tần Vũ tha m·ạ·n·g đã nói có thể giúp hắn tìm mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật, và từ miệng Ám Ma Vương biết được có năm mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật!
Một mảnh trong đó bị Tần Vũ dung hợp, một mảnh không rõ tung tích, còn ba mảnh... Thì bị Tần Tiểu Vũ dung hợp.
Hắc Ám sâm lâm này rất có thể cất giấu mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật, vậy rốt cuộc nơi này cất giấu mảnh vỡ không rõ tung tích, hay là mảnh vỡ Hắc Ám Thánh Vật Tần Tiểu Vũ dung hợp?
Bên ngoài Phi Tuyết Thành, Tần Tiểu Vũ bị ác thú vảy đen đột ngột xuất hiện thôn phệ, về sau ác thú vảy đen kia rốt cuộc không xuất hiện, có lẽ nơi nó ẩn thân là Hắc Ám sâm lâm này?
Nhất thời Tần Vũ tâm loạn như ma, có nhớ nhung, có p·h·ẫ·n nộ, còn có đầy ắp s·á·t ý.
"Tần tiểu tử, đừng suy nghĩ nhiều, dù sao cũng nên xem địa phương quỷ quái này là nơi nào đã!" Áo Lai Khắc nhận ra Tần Vũ đang suy nghĩ, nó nói.
Tần Vũ khẽ gật đầu, đến đây rồi, ngay cả đường lui đều biến mất, chi bằng cứ tiến về hướng có lực hấp dẫn kia, đến lúc đó xem xét sẽ biết hướng kia có gì!
Bên ngoài Hắc Ám sâm lâm, cơn mưa lớn trên bầu trời chỉ kéo dài mười mấy phút rồi tạnh, mây đen trên trời bị xé toạc, lộ ra vầng trăng lưỡi liềm và những ngôi sao sáng tỏ, ánh sáng dịu dàng xua tan bóng tối.
Mà dưới ánh sáng dịu dàng này, Hắc Ám sâm lâm đang chậm rãi biến mất, cuối cùng biến mất hoàn toàn, phảng phất chưa từng xuất hiện.
"Cuối cùng cũng biến mất." Thấy cảnh này, đám binh sĩ trên tường thành đều lau mồ hôi lạnh, cứ mỗi vài tháng vào ban đêm, Hắc Ám sâm lâm lại quỷ dị xuất hiện, rồi sau đó lại quỷ dị biến mất, khiến người ta rợn người.
Bước đi trong Hắc Ám sâm lâm, Tần Vũ có cảm giác luôn bị ai đó nhìn chằm chằm, từng gốc đại thụ vặn vẹo xung quanh dường như có sinh m·ệ·n·h, đều còn s·ố·n·g, bọn chúng đều chăm chú nhìn Tần Vũ, tràn ngập ác đ·ộ·c, như muốn giữ Tần Vũ lại vĩnh viễn.
Loại cảm giác này hết sức quen thuộc, trong huyễn cảnh Tử Giới Vương, Tần Vũ từng cảm giác được, tám chín phần mười huyễn cảnh Tử Giới Vương tạo ra lấy Hắc Ám sâm lâm làm nguyên mẫu.
"Oanh!"
Đi hơn mười phút thì mặt đất đột nhiên rung động rất nhỏ, như có quái vật khổng lồ đang đến gần, Tần Vũ lập tức đ·á·n·h lên cảnh giác cao độ, tinh diễm thương xuất hiện trong tay.
Giữa hai cây đại thụ đen kịt cao lớn ở phía xa, một con quái vật kỳ dị lộ ra vẻ mặt dữ tợn.
Đây là một con quái vật toàn thân che kín vảy đen, thân dài khoảng năm mét, ngoại hình có chút giống khủng long, có chi sau tráng kiện cùng đôi chân trước sắc bén, nhưng đầu lâu của nó lại là đầu nửa người nửa thú, mơ hồ có thể nhận ra đó là nam.
"Đây là quái vật gì? Chủng tộc kỷ nguyên khác hay là dị tộc?" Tần Vũ có chút giật mình trước tướng mạo quái vật, nhưng khí tức tỏa ra từ thân con khủng long khiến Tần Vũ không dám k·h·i·n·h· t·h·ư·ờ·n·g.
"Rống!"
Đôi mắt đỏ ngầu của con khủng long quái vật nhìn về phía Tần Vũ, trong mắt lóe lên ánh sáng khát m·á·u, phát ra tiếng gầm giận dữ rồi lao về phía Tần Vũ, nó mang vẻ mặt nửa người nửa thú đầy ác đ·ộ·c, khát m·á·u, giống như oán linh địa ngục.
Khủng long quái vật rất nhanh, phỏng đoán thể chất cẩn thận cũng khoảng hai ba ngàn lần, nếu thả bên ngoài tuyệt đối là một con quái vật mười phần kinh khủng!
"G·i·ế·t!"
Tần Vũ không hề sợ hãi, tay trái nắm chặt cuối tinh diễm thương, mũi thương xoay tròn cực tốc, mang theo liên tiếp âm thanh xé rách, đ·â·m thẳng vào mắt khủng long quái vật.
"Keng!"
Khủng long quái vật vung móng vuốt đ·á·n·h về phía mũi thương, nhưng Tần Vũ lại đổi hướng giữa chừng, móng vuốt khủng long quái vật không cản được tinh diễm thương, tinh diễm thương mang theo kình lực mặc đ·â·m xoắn ốc trúng cái trán khủng long quái vật, phát ra một tiếng vang lớn.
Tần Vũ hơi giật mình vì độ sắc bén của tinh diễm thương vậy mà chỉ đ·â·m vào nửa đầu thương, đầu thương đ·â·m vào x·ư·ơ·n·g đầu khủng long quái vật lại như trúng kim t·h·iết, không thể đ·â·m thủng.
Khủng long quái vật hung hãn, không để ý đến việc cái trán bị Tần Vũ đ·â·m ra lỗ nhỏ, cái đuôi che kín móc câu hung hăng quật về phía Tần Vũ.
"Xùy!"
Kình phong gào thét, Tần Vũ nghiêng người tránh, đuôi sắt khủng long quái vật không trúng Tần Vũ, mà quật vào một cây đại thụ đen kịt sau lưng Tần Vũ, phát ra một tiếng nhỏ, đầu đuôi đặt lên cây đại thụ kia khoét ra một lỗ hổng sâu nửa thước.
Điều khiến Tần Vũ ngạc nhiên là trong v·ết t·h·ươ·n·g cây đại thụ bị mở ra có dòng m·á·u đen cuồn cuộn chảy ra m·ã·n·h l·i·ệ·t, giống như nước sôi để nguội.
"A!"
Từ cây đại thụ truyền đến tiếng thét c·h·ói tai, tiếng thét như xé rách màng tai, vỏ cây trên thân cây nhăn nhúm lại, giống như khuôn mặt vặn vẹo vì chịu th·ố·n·g k·h·ổ.
Cảnh tượng quỷ dị này khiến Tần Vũ kiến thức rộng rãi cũng không thể hiểu, chẳng lẽ đại thụ là Biến Dị Thú hệ thực vật?
Nhưng Tần Vũ không kịp suy nghĩ nhiều, khủng long quái vật lại lần
Bạn cần đăng nhập để bình luận