Bá Chủ Mạt Thế

Chương 1178: Thất bại thảm hại

Chương 1178: Thất bại thảm hại
"Phốc phốc!"
Huyết kiếm đỏ tươi xẹt qua cổ nam tử vảy đen, trường lực thời gian biến mất, đầu của nam tử vảy đen mới tách rời khỏi cổ, máu từ cổ tuôn ra như suối, đầu lâu từ không trung rơi xuống, đập xuống đất tạo thành một cái hố lớn, trong mắt hắn vẫn còn lưu lại vẻ kinh hoàng khi chết.
Giết chết một người, trong đáy mắt Xích Hàn Đồng thoáng hiện một tia cảm xúc khác lạ, nhìn thấy máu tươi từ cổ thi thể kia phun ra, hắn cảm thấy trong lòng chẳng những không phản cảm, ngược lại còn có một tia phấn khởi. Điều này khiến Xích Hàn Đồng có chút mờ mịt, không hiểu vì sao mình lại có tâm lý như vậy.
Nhưng Xích Hàn Đồng không kịp suy nghĩ nhiều, đám người này muốn giết chết bọn hắn, bọn hắn đương nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng cho việc mình cũng bị giết!
Ầm ầm ầm!
Cái chết của nam tử vảy đen khiến lửa giận bùng lên trong mắt những người còn lại, từng người thi triển năng lực công kích Xích Hàn Đồng, nhưng với năng lực không gian phối hợp cùng năng lực vô hiệu hóa, Xích Hàn Đồng căn bản không phải người mà bọn họ có thể chạm đến.
Thể chất của Xích Hàn Đồng so với bọn họ còn yếu hơn không ít, thậm chí là rất nhiều, nhưng với nhiều loại năng lực, hắn lại có thể bộc phát ra thực lực đáng sợ, chỉ riêng năng lực thời gian đã gần như vô giải!
Tần Tiểu Vũ cũng bị mấy người U Minh Giới vây công, nhưng nàng cũng không hề ở thế hạ phong, thậm chí còn đè đầu sáu cường giả ra đánh.
Một nam tử áo đen nắm tay, trong không khí hình thành những cây băng trùy vô hình, đánh về phía Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ phóng ra mấy sợi lôi điện màu đen, phá nát hết những băng trùy này. Băng trùy ẩn hình, khi công kích lại vô thanh vô tức, khó mà phát giác, nhưng với Thiên Thần Chi Nhãn, Tần Tiểu Vũ lại có thể tùy ý phát giác. Ai muốn từ trong hư không ám sát Tần Tiểu Vũ đều bị nàng phát hiện sớm.
Xùy!
Lưỡi đao vạch một đường, một vết nứt vỡ ra trong hư không, một người đàn ông gầy gò với hai tay khoanh trước ngực hiện thân từ trong hư không, sau đó sắc mặt xám trắng, ánh mắt ảm đạm rơi từ trên trời xuống.
Tần Tiểu Vũ dùng Thiên Thần Chi Nhãn tùy tiện nhận ra người này đang tới gần, đồng thời một đao phá vỡ không gian. Mặc dù người này né tránh rất nhanh, nhưng vẫn bị Vong Giả Lôi Nhận cắt trúng cánh tay. Vong Giả Lôi Nhận bổ sung thuộc tính tức tử, chỉ cần bị chém trúng trực tiếp sẽ phát động!
"Ầm ầm ầm!"
Tần Tiểu Vũ hoàn toàn áp chế gắt gao gã Nham Thạch cự nhân cao trăm thước, lôi điện màu đen từ trên trời giáng xuống ầm ầm, thân thể Nham Thạch cự nhân bị từng đạo lôi điện đánh trúng, đá vụn không ngừng bay ra. Với lực phòng ngự đáng sợ của hắn cũng không thể chống cự được lôi điện của Tần Tiểu Vũ.
Tiến vào trong hư không tăm tối, Chớ Kaiser quay trở lại thân thể của mình, sau đó đem toàn bộ lôi điện năng lực của mình truyền cho Tần Tiểu Vũ, đồng thời dung nhập tia linh hồn năng lượng cuối cùng vào Vong Giả Lôi Nhận, chữa trị nó!
Lôi điện năng lực của Tần Tiểu Vũ bây giờ mạnh đến mức vượt quá sức tưởng tượng.
Oanh!
Một cánh tay của Nham Thạch cự nhân bị một đạo lôi điện đường kính một mét đánh trúng, tại chỗ nổ tung.
Một nam tử khôi ngô chui ra từ bên trong Nham Thạch cự nhân, một tia chớp đánh thẳng vào ót hắn, nhưng hắn đã chui vào trong hư không. Tia chớp này đánh mặt đất thành một cái hố to đường kính mấy chục mét, hầm tràn ngập khí tức hủy diệt của lôi điện, khiến trán nam tử khôi ngô đã trốn vào hư không toát mồ hôi lạnh.
Thể chất của hắn đạt tới lục giai đỉnh phong, hóa thân Nham Thạch cự nhân lại càng cường đại vô cùng, hơn nữa còn miễn dịch với phần lớn năng lực. Hắn có thể chính diện chiến đấu với cả Tiến Hóa Giả thất giai sơ cấp, nhưng lại bị Tần Tiểu Vũ đánh cho cơ hồ không có năng lực hoàn thủ.
Nam tử khôi ngô trốn trong hư không, sắc mặt khó coi, bởi vì hắn thấy Đỗ Sâm cũng bị Tần Vũ áp chế, tuy trong nhất thời không thua, nhưng về cơ bản là không thể thắng được Tần Vũ.
Thể chất của Đỗ Sâm đạt tới thất giai, vậy mà lại bị một người nhân loại kỷ đệ ngũ đè cho thành ra thế này?
Không chỉ Đỗ Sâm, những người vây công Xích Hàn Đồng đã bị giết chết ba người. Sau khi Nham Thạch cự nhân bị đánh bại và trốn vào hư không, mấy người vây công Tần Tiểu Vũ cũng không kiên trì nổi, nhao nhao trốn vào trong hư không.
"Đáng chết!"
Đỗ Sâm phân ra một tia tâm thần thấy cảnh này, thầm mắng một câu. Hắn còn trông cậy vào đồng đội đánh bại Tần Tiểu Vũ, Xích Hàn Đồng sau đó đến giúp hắn đối phó Tần Vũ, ai ngờ bọn họ lại bại trước.
Tinh diễm thương của Tần Vũ quấn quanh sương mù hủy diệt và ngọn lửa màu đen oanh kích tới. Đỗ Sâm cắn răng đấm một quyền xuống mặt đất, lập tức đất đá văng lên cao mấy chục trượng, còn hắn thì nhanh chóng lui về sau, trốn vào trong hư không.
Tần Vũ tiếc nuối, lại cũng không có cách nào. Thể chất của Đỗ Sâm cao tới thất giai, Tần Vũ đánh bại hắn là một chuyện, nhưng muốn giết hắn thì độ khó không hề nhỏ. Đỗ Sâm không ngốc, tự nhiên sẽ không tử chiến với Tần Vũ.
"Ca, bọn hắn đều chạy mất rồi." Tần Tiểu Vũ từ trên trời đáp xuống nói, "Bọn hắn trốn vào trong hư không, Thiên Thần Chi Nhãn của ta chỉ có thể dò xét trong phạm vi nhỏ, bọn hắn đã ở ngoài phạm vi dò xét của ta."
"Năng lực trốn vào hư không của bọn hắn quá mức quỷ dị, ta phong tỏa không gian cũng vô pháp cản bọn họ lại." Xích Hàn Đồng chau mày, những người này hiển nhiên không sở hữu năng lực không gian, mà giống như là mượn nhờ một loại ngoại lực nào đó mới có thể làm được.
Xích Hàn Đồng đương nhiên không biết những người này sở dĩ có thể trốn vào hư không là vì lấy được một sợi lực lượng từ Minh U Thần. Xích Hàn Đồng dù năng lực không gian mạnh hơn cũng vô pháp địch nổi Minh U Thần.
"Được rồi, không cần đuổi." Tần Vũ nói một câu. Trận chiến này ba người bọn họ đã đánh cho hơn mười cường giả kỷ đệ tứ chật vật bỏ chạy, trong đó có sáu người chết tại chỗ. Chuyện này nói ra chắc không ai tin!
"Thế nhưng Lâm thành chủ thì sao? Sớm biết lưu lại một người sống." Xích Hàn Đồng bất đắc dĩ nói, giao thủ với đám cường giả này căn bản không có khả năng lưu thủ, chỉ có dùng hết thủ đoạn giết chết đối phương, nếu dám lưu thủ thì chỉ một sơ sẩy thôi cũng sẽ dẫn đến kết quả khác.
Tần Vũ không đáp, trong mắt hắn lóe lên một tia sáng khó hiểu.
Lúc này, ngoài căn cứ Long Vương trăm dặm, một đám người từ trong hư không thoát ra, chính là đám người Đỗ Sâm. Khác với vẻ hăng hái khi đến, bọn hắn chết sáu người, những người còn lại đều lộ rõ vẻ thất hồn lạc phách trên mặt. Bọn họ trốn tới từ Minh U giới, vốn nghĩ rằng đến thế giới Địa Cầu là có thể muốn làm gì thì làm, nhưng không ngờ mới ra ngoài không lâu đã bị mấy Tiến Hóa Giả kỷ thứ năm đánh cho thất bại thảm hại, điều này khiến bọn họ khó mà chấp nhận.
"Lục Vảy mấy người bọn hắn đều bị giết, vấn đề này cứ tính như vậy sao?" Gã mập mạp nghiến răng nghiến lợi nói. Thể chất của hắn tiếp cận thất giai, là một trong những người mạnh nhất trong đám, nhưng lại bị năng lực thời gian của Xích Hàn Đồng khống chế, bị chém thành vô số mảnh vỡ. Nếu không phải thể chất hắn đặc thù, có lẽ đã chết dưới tay Xích Hàn Đồng rồi.
"Đương nhiên không thể tính như vậy. Chúng ta chuẩn bị lâu như vậy không phải để uổng phí. Tính toán hẳn là không sai." Lão giả khô gầy trong mắt hiện lên vẻ tham lam, khóe miệng chảy nước miếng, "Con nha đầu kia... Thật muốn ăn thịt nó! Huyết nhục của nó nhất định phi thường mỹ vị!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận