Bá Chủ Mạt Thế

Chương 165: Gặp lại Tiểu Hỏa





Sau hành động hào phóng vừa rồi của Tần Vũ, cảm tình của con Hoa Thú đối với Tần Vũ tăng mạnh, không chờ Tần Tiểu Vũ ra lệnh, nó gật đầu cái rụp.

“Chiếp chiếp!”



Con Hoa Thú chạy vòng quanh Tần Tiểu Vũ và Tần Vũ, dùng hai dây leo nhỏ ra hiệu cho hai người đứng tụm lại một chỗ, sau đó nó dừng đứng lại, há to miệng hút hai người vào trong miệng, Tần Vũ cảm giác được có một luồng lực lượng kỳ dị bao phủ lấy mình, anh không phản kháng, sau đó thân thể của anh và Tần Tiểu Vũ rất nhanh co rút lại, thu nhỏ rồi bị hút vào trong miệng của con Hoa Thú.



Một cảm giác như đang phiêu diêu trong hư không không rõ ràng, khi anh có thể nhận biết chân thực các giác quan, thì cảnh tượng trước mắt đã biến đổi, cả Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều đang đứng trong một khoảng hư không.



"Hô hô!......Hô!"



Tần Tiểu Vũ vừa đứng vững, một thân ảnh cực lớn bèn vọt tới bên cô, dụi dụi cái đầu to vào bàn tay nhỏ xinh, một tiếng hống to vang lên, Tần Tiểu Vũ vội vàng an ủi: "Tiểu Hỏa, ngoan nào, đừng làm loạn."



Thân ảnh to lớn này đương nhiên là Hỏa Giáp Trùng Vương, trước khi chạy trốn khỏi không gian loạn lưu, con Hoa Thú đã nuốt nó vào không gian trong bụng.



"Hô!"



Tiểu Hỏa không kìm được phấn khích, mặc dù Tần Tiểu Vũ đã an ủi nó, nhưng nó càng dùng sức, mạnh hơn, dụi đầu liên tục vào hai bàn tay của cô.



Tần Vũ chỉ nhìn qua Tiểu Hỏa, anh bắt đầu quan sát kỹ không gian trong bụng của con Hoa Thú, không gian này không quá lớn, nhưng tương đối mà nói, thể tích cũng phải lớn đến cả trăm mét khối!



Phải biết rằng nhẫn không gian của Tần Vũ đã được Tần Tiểu Vũ Cường Hóa, nhưng vẫn chỉ có thể tích là sáu mét khối, mà không gian trong bụng của con Hoa Thú tới cả trăm mét khối, đã tương đương với bảo vật không gian cấp DDD.



Và hơn hết, lợi thế lớn nhất của không gian trong bụng con Hoa Thú là có thể chứa các sinh vật sống!



Tần Vũ rất hài lòng, khoản đầu tư thu lợi ích không nhỏ, có thể nói không gian trong bụng của con Hoa Thú đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh, không gian tuy không quá lớn nhưng đã đủ để chứa được rất nhiều thứ cần thiết.



Tần Tiểu Vũ sau khi trấn an Tiểu Hỏa, cô ấy nhìn không gian này và cũng rất kích động nói: "Anh, không gian trong bụng của Tiểu Hoa rộng như vậy, chúng ta nhất định có thể mang thật nhiều người ra ngoài!"



"Ừm, cũng chưa chắc." Tần Vũ hơi gật đầu nhưng chưa tán thành hoàn toàn, đúng là một trăm mét vuông chỉ có thể chứa khoảng một trăm người, nhưng một trăm mét khối thì những người đó có thể xếp chồng lên nhau, mang theo hai ba trăm người cũng không thành vấn đề, quan trọng nhất là khi con Hoa Thu đi xuyên qua không gian, nó có phải chịu thêm sức ép hay gánh nặng gì không, nếu thực sự nó đủ sức thì mang tất cả một nghìn người ra ngoài, cũng chỉ tốn thêm vài lần vận chuyển lặp đi lặp lại là xong.



Tần Vũ chưa bao giờ nhận mình là người tốt, và cũng không muốn làm người tốt, quá mệt mỏi khi phải lo lắng cho những người khác, nếu thật sự có đủ trách nhiệm đạt đến mức gọi là tốt, theo anh chẳng có ai, ngay cả người anh hùng như Lâm Phong cũng vậy thôi. Nhưng nếu có thể dễ dàng cứu giúp hàng trăm, hàng nghìn người mà không ảnh hưởng quá nhiều đến bản thân thì anh sẽ làm.



Nụ cười trên mặt Tần Tiểu Vũ càng đậm, bản tính của cô vốn là lương thiện tốt bụng, một phần là do cô còn chưa kịp lớn để mặt tối của xã hội bào mòn, đương nhiên với những đạo đức và giáo điều được dạy trong trường lớp cô sẽ không muốn bỏ mặc lại những người bình thường đó. Hiện tại có biện pháp giúp bọn họ có thể trờ về trái đất đoàn tụ với gia đình, làm được việc thiện khiến tâm trạng của cô rất vui vẻ.



Tần Vũ lại có thêm tính toán khác trong lòng, hai mắt híp lại vẽ thành vành cong, càng nhìn khối không gian trong bụng của con Hoa Thú anh càng thêm hài lòng, chỉ cần sau này mang theo một ít đất trồng và hạt giống vào không gian này, là có thể gieo trồng một số loại cây lương thực hoặc cây ăn quả như lúa, ngô, khoai, sắn, dưa, ổi, táo… Càng về sau của tận thế, lương thực ngày càng khan hiếm, hoa quả thì càng hiếm hơn nữa, một trái táo có thể đổi vài chiếc xe tăng hạng nặng. Vừa tự túc được lại vừa là khoản tài phú không nhỏ, vừa không lo ăn lại có thể làm giàu, muốn không vui cũng không được!

“Đi thôi, ra ngoài trước nào.” Tần Vũ đã xem đủ rồi.



Tần Tiểu Vũ gật đầu, sau khi cho Tiểu Hỏa ăn thêm một ít máu, cô ấy truyền mệnh lệnh cho Tiểu Hoa đưa cô và Tần Vũ ra bên ngoài.



Cũng phải nói đến một chút, Tiểu Hỏa này nuôi dưỡng cũng thật sự quá dễ chịu và nhẹ nhàng. Mỗi ngày chỉ mất mấy giọt máu cho nó là nó đã có thể khỏe mạnh, chiến lực cường đại ở trạng thái đỉnh phong, luôn sẵn sàng bảo vệ chủ, lại hết mực trung thành và nghe lời. Tin tưởng bất luận là ai cũng sẽ nguyện ý nuôi một con thú cưng như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận