Bá Chủ Mạt Thế

Chương 57: Địch Thiếu Phong

“Là hai anh em tốt bụng kia giúp mình sao?” Địch Thiếu Phong đưa mắt nhìn về phía trước cách anh hai mươi mét, nơi hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đang bù đầu chém giết mở một con đường máu trong biển thây ma, trong lòng anh đưa ra suy đoán về việc mình đột nhiên tăng vọt thực lực, chắc chắn rằng việc này có quan hệ cùng Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.



Địch Thiếu Phong khiến Tần Vũ có chút sợ hãi, nhưng đâu thể ngờ Tần Vũ lại khiến Địch Thiếu Phong sợ chết khiếp.



Không cần cân nhắc, có thể dễ dàng khẳng định một điều là thực lực chiến đấu của Địch Thiếu Phong phải mạnh hàng đầu trong tất cả những người tiến hóa thời điểm này, và chính bản thân anh cũng biết rất rõ điều này, bởi vì anh ta đã gặp rất nhiều người tiến hóa khác trong gần hai tháng sinh tồn từ khi tận thế bắt đầu, không ai trong số những người tiến hóa anh từng biết có thể đánh bại được anh ta, tất cả bọn họ sẽ đều phải bó tay chịu thua trong một khoảng thời gian ngắn, bởi vì khả năng phòng thủ bất khả chiến bại và phong cách chiến đấu tàn bạo, ác liệt của anh ta. Địch Thiếu Phong rất tự tin vào sức mạnh thể chất và năng lực Dị Hóa của mình.



Nhưng sau hôm nay, sau khi chứng kiến Tần Vũ chiến đấu, Địch Thiếu Phong mới hiểu được thế nào mới được gọi là người tiến hóa hàng đầu, hiểu được chiến đấu như nào thì được gọi là tàn bạo, ác liệt. Thực lực, tốc độ, phản ứng của Tần Vũ quá kinh khủng vượt xa anh, quan trọng nhất chính là năng lực chiến đấu của Tần Vũ, khiến anh hoa cả mắt, khiến anh khi quan sát sự nhịp nhàng, linh hoạt, lại mạnh mẽ, tinh tế của Tần Vũ trong lúc chiến đấu mà con mắt của anh như muốn lồi ra rơi khỏi tròng. Địch Thiếu Phong đương nhiên biết trên đời này có người luyện võ, anh cũng từng gặp qua nhiều người luyện võ, Ngọc Kỳ cũng là một người luyện võ trong số những người luyện võ anh từng gặp, thậm chí là anh đã từng gặp và chiến đấu với Cổ võ giả, nhưng nếu để họ đối đấu cùng Tần Vũ thì không khác gì muỗi đốt inox.



Khi Tần Vũ chiến đấu với thây ma, Địch Thiếu Phong nhìn thấy Tần Vũ như đang biểu diễn, Tần Vũ có thương pháp tuyệt đỉnh, thương pháp múa ra vòng lửa đẹp mắt, Tần Vũ lọt vào giữa vòng vây của biển thây ma mà ngay cả vết trầy cũng không có, đám thây ma bao vây Tần Vũ thì lần lượt bay sang bên rồi nổ bùm bùm như pháo hoa, làm anh nhìn mà thấy mê mẩn, khi anh phải đối mặt với sự bao vây của vô số thây ma, thì chỉ có thể dựa vào thân thể cường tráng của mình để bị động phòng thủ, rốt cuộc Tần Vũ đã phải trải qua loại huấn luyện gian khổ đến mức nào mới có thể phát triển được kỹ năng siêu phàm khi tuổi đời còn trẻ như vậy. Thật đáng khâm phục!



Tuy nhiên thời điểm này không phải lúc thích hợp để Địch Thiếu Phong suy nghĩ lan man, bởi vì con thây ma cấp hai khổng lồ đã gầm lên một tiếng rồi lao rất nhanh về phía anh, khi nó chạy mỗi bước chạy của nó đều khiến mặt đất rung chuyển, có thể tưởng tượng lực lượng của nó mạnh mẽ như thế nào.



"Hú! Nào tới đây! Bé ngoan to xác! Dượng đây!" Đôi mắt của Địch Thiếu Phong một lần nữa được bao phủ bởi một luồng sáng màu đỏ, tròng mắt hẹp dài như dã thú. Và khi đôi mắt của anh đỏ rực một màu máu là lúc anh đã rời khỏi giới hạn phạm vi của con người, đây là dấu hiệu khi anh hoàn toàn hóa thú. Khi Địch Thiếu Phong sử dụng năng lực của mình, tâm tính của anh ta sẽ dần trở nên tàn ác, khi tới cực hạn của năng lực dị hóa, nhân tính của anh sẽ hoàn toàn bị thay thế bởi thú tính, nhưng điều này sẽ khiến anh ta mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn và không còn biết sợ!



"Vù!"



Con thây ma cấp hai khổng lồ sải bước chạy tới, nó chộp lấy một con thây ma đang cản đường, sau đó ném về phía Địch Thiếu Phong, với sức mạnh đáng sợ, con thây ma bị ném ra giống như một quả đạn pháo!



Nghe thấy tiếng gió thét gào, Địch Thiếu Phong nhanh nhẹn nhảy vào giữa đám thây ma, những thây ma này lập tức liều lĩnh cào cấu, cắn xé vào người anh, nhưng Địch Thiếu Phong được bảo vệ bởi lớp vảy đen cứng như thép nên chúng không thể làm anh bị thương chút nào.



"Bùm!"



Con thây ma xui xẻo bị con thây ma cấp hai khổng lồ ném bay lên không trung, rơi vào trong đám thây ma, lực lượng cường đại ẩn chứa trong đó đập đám thây ma cùng chính con thây ma bị ném vỡ nát tại chỗ, có thể thấy được con quái vật khổng lồ này có uy lực mạnh tới cỡ nào.



“Gào!” Địch Thiếu Phong phát ra một tiếng gầm như dã thú, hất văng mấy con thây ma đang ôm mình ra xa, sau đó chủ động lao về phía con thây ma cấp hai khổng lồ.



Thây ma cấp hai khổng lồ cao gần ba mét, nhưng Địch Thiếu Phong cũng cao hơn hai mét, anh ta không hề muốn thua nó về khí thế.



"Uỳnh!"



Con thây ma to lớn giơ nắm đấm nhằm vào má trái của Địch Thiếu Phong mà đấm, làn da màu đồng của nó tràn đầy lực lượng, nắm đấm của nó nhanh đến mức tạo ra ma sát dữ dội với khống khí, có tia lửa và mùi cháy khét bay ra từ lớp da màu đồng của nó. Có thể thấy cú đấm này nhanh và mạnh đến mức nào.



Địch Thiếu Phong không thèm thi đấu lực lượng với nó, anh nhảy né sang một bên, linh hoạt tránh đi, thây ma cấp hai khổng lồ đấm vào khoảng không, chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, mặt đất rung chuyển dữ dội, dọc theo phạm vi nắm đấm của nó, mặt đất nứt ra một cái hố lớn có đường kính khoảng ba mét xuất hiện, uy lực của cú đấm thật kinh người! Ngay sắt thép chắc cũng sẽ bị móp méo ngay tại chỗ bởi cú đấm này!



"Xẹt!"



Địch Thiếu Phong lao đến gần con thây ma cấp hai khổng lồ, móng vuốt của anh đâm thẳng vào bụng của nó, rồi ngập sâu vào bụng của nó khoảng mười xen-ti-mét, sau đó xé toạc ra một vết thương với năm đường rãnh rất dài.



“Da gì mà cứng như thép vậy!” Địch Thiếu Phong giật mình, anh biết móng vuốt của mình mạnh mẽ, sắc bén cỡ nào, nói vung móng vuốt một phát là vỡ tan một mảng tường bê tông cũng không hề ngoa, nếu là thây ma bình thường nhất định sẽ bị móng vuốt của anh đâm thủng. Nhưng bây giờ nó chỉ có thể gây ra sát thương yếu như vậy đối với con thây ma cấp hai khổng lồ, Địch Thiếu Phong rất không hài lòng.



Địch Thiếu Phong nhận thấy toàn bộ cơ thể của thây ma cấp hai khổng lồ được bao phủ bởi một lớp da màu cổ đồng rất dày, móng vuốt của anh tuy vừa rồi tạo ra năm đường rãnh sâu mười xen-ti-mét nhưng với cơ thể to lớn hơn ba mét của thây ma cấp hai khổng lồ thì chỉ như vết xước da của nó mà thôi, chứ không làm tổn thương máu thịt, nội tạng của nó!



"Gào!"



Con thây ma cấp hai khổng lồ tuy to lớn nhưng phản ứng rất nhanh, cánh tay nó to như cột đình quét ngang với tốc độ khủng khiếp, Địch Thiếu Phong né tránh cũng không kịp, đành phải khoanh tay làm thế thủ, sẵn sàng đỡ đòn.



"Oành!"



Lúc này, thể chất của Địch Thiếu Phong dưới sự chúc phúc của năng lực cường hóa đã tăng gấp đôi lên gấp ba mươi lần người bình thường, và thể chất của anh ta đã bước qua ngưỡng thể chất của người tiến hóa cấp hai, nhưng dù vậy, lực lượng mạnh mẽ từ cánh tay con thây ma cấp hai khổng lồ vẫn đánh bay anh ta lộn vòng lên không trung.



"Tao giết mày!"



Địch Thiếu Phong từ trên không trung rơi vào giữa đám thây ma, cơ thể của những thây ma bên dưới bị đè trúng đều nát vụn, anh hơi khụy một gối xuống, làm tư thế như chuẩn bị chạy nước rút, sau đó lại lao về phía con thây ma cấp hai khổng lồ, ngoan cường như một con ác thú đánh mãi không chết.



"Rầm!"



Địch Thiếu Phong hung hăng như bò tót húc đầu vào cái bụng vạm vỡ của thây ma cấp hai khổng lồ, cặp sừng sắc nhọn trên đầu của anh ‘đâm lút cán’ vào bụng của nó, sau đó anh cựa quậy đầu, lắc dữ dội sang hai bên.



"Ầm!"



Đòn tấn công này của Địch Thiếu Phong chắc chắn đã gây ra rất nhiều đau đớn cho thây ma cấp hai khổng lồ, nó tức giận túm lấy vai của Địch Thiếu Phong, sau đó kéo đầu của anh ta ra ngoài, dùng hai cánh tay đập mặt của anh xuống đất, mặt đất nứt ra như vết chân chim, Địch Thiếu Phong phun ra một ngụm máu lớn.



Tuy nhiên, ngay lập tức, hai móng vuốt của Địch Thiếu Phong đâm thẳng vào hai tay của con thây ma cấp hai khổng lồ đang giữ đầu anh ta, anh gồng người lên, chân phải của anh liên tục lên gối vào chân của thây ma cấp hai khổng lồ, một bên chân của nó đã lõm vào, Địch Thiếu Phong đổi bên chân lại liên tục lên gối vào chân kia của nó...cứ liên tục như vậy. “Binh! Binh! ... Binh! Binh!



Địch Thiếu Phong đã chiến đấu với con thây ma cấp hai khổng lồ được một thời gian, anh ta càng chiến đấu càng quyết liệt, và anh ta đã có thể chiến đấu với con thây ma cấp hai khổng lồ một cách ngang sức. Điều này thực sự rất đáng kinh ngạc!



Tuy nhiên, một điều tồi tệ đã xảy ra, con thây ma cấp hai khổng lồ ngẩng đầu lên trời và gầm lên một tiếng, cơ thể của nó nhanh chóng bành trướng, sau đó, một quái vật khổng lồ cao năm mét đã xuất hiện trước mặt Địch Thiếu Phong.



Con thây ma cấp hai khổng lồ lúc này đã mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi, nó lạnh lùng nhìn xuống Địch Thiếu Phong, một áp lực mạnh mẽ bao phủ khắp người anh.



Và một tình huống còn khủng khiếp hơn nữa đã xảy ra với Địch Thiếu Phong, anh đột nhiên nhận thấy rằng sức mạnh gấp ba mươi lần thể chất người bình thường của mình tiêu tan trong nháy mắt và thể chất của anh đã quay trở lại mức ban đầu.



"Chết tiệt...cái đồ chết tiệt này, đang làm cái quái gì vậy hả?" Địch Thiếu Phong không ngờ rằng chúc phúc cường hóa lên người vào thời khắc mấu chốt này lại như xe tuột xích, trước khi anh ta kịp có phản ứng khác, thây ma cấp hai với thân hình to như ngọn núi nhỏ kia đã xòe bàn tay to như cái phản của nó vỗ xuống anh ta như đập muỗi, Địch Thiếu Phong cố gắng vùng vẫy, nhưng con thây ma to lớn kia mạnh đến mức anh ta không thể nhúc nhích được, sau đó nó như trả thù tình huống vừa nãy, hai đấm của nó liên tục đấm xuống đầu Địch Thiếu Phong, đều đặn như giã gạo, với một lực lượng khủng khiếp.

“Uỳnh! Uỳnh!...Uỳnh! Uỳnh!................Uỳnh!”



Mặt đất rung lên mãnh liệt mỗi khi nắm đấm của con thây ma cấp hai khổng lồ đấm xuống, tạo ra một hố sâu với bán kính hơn ba mét!

Khi chấn động trên mặt đất kết thúc, hiển nhiên là…

…đầu của Địch Thiếu Phong đã nát bấy như tương.

----------

Thời gian trước lúc năng lực Cường Hóa tuột xích...



Tại phía trước hơn hai mươi mét, Tần Tiểu Vũ cuối cùng cũng đã không thể chống đỡ nổi nữa, quá khó để duy trì đồng thời chúc phúc cường hóa cho cả bốn thân thể một lúc, đầu của cô căng như dây đàn, năng lượng gien của cô đã hoàn toàn cạn kiệt, và năng lực cường hóa của cô tự nhiên mất đi tác dụng, cô đứng không vững, thân thể cô lảo đảo…cô trực tiếp ngất đi, ngã gục trên mặt đất.

----------

Cũng trong khoảng thời gian trên…



"Cuối cùng cũng đã đạt!" Tần Vũ nuốt vào hai khối năng lượng tiến hóa, trong mắt bốc lên hai ngọn lửa màu trắng, toàn thân phát ra một luồng khí tức kinh khủng, ngọn lửa màu trắng bao phủ lấy toàn thân anh rực cháy, bùng lên mạnh mẽ, như thể muốn nuốt chửng và đốt cháy cả thế giới!



Tiến hóa! Cấp hai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận