Bá Chủ Mạt Thế

Chương 187: Hèn nhát

<< Xin nguyệt phiếu đề cử truyện >>

"A a a a a a a!"



Một cậu thanh niên gầy gò và dáng người nhỏ bé trông rất sợ hãi, đang cầm một con đao thép, khua khua về phía trước, đó là Khổng Vĩ, một con Quỷ Khôi lao về phía anh ta. Khổng Vĩ sợ hãi đến mức hét lên.

“Phập!”

“Roẹt roẹt!”

“Xì!”

Một mũi tên với những tia sét màu xanh lượn lờ xung quanh bắn ghim lên ngực của con Quỷ Khôi trước mặt Khổng Vĩ, tia sét giật tung người con Quỷ Khôi và thiêu đốt nó thành làn khói.

“Bình tĩnh đi nhóc! Cứ như vậy là ta mặc kệ đó.”

Người nói lời này cũng là người đã dùng nỏ bắn ra mũi tên sét vừa rồi, và là người đàn ông xấu xí đã từng cứu Khổng Vĩ trước đó. Anh ta đang rất khó chịu và cảm thấy Khổng Vĩ đang liên lụy, kéo chân anh ta vào chỗ chết.



Khổng Vĩ trước khi tận thế chỉ là một nam học sinh bình thường, sau đó may mắn trở thành một người tiến hóa, nhưng năng lực của anh ta là Mắt Ưng thuộc hệ Nhận Thức, anh ta không có nhiều sức chiến đấu, cũng chưa sử dụng thuần thục Mắt Ưng, vai trò thông thường của anh ta trong căn cứ là ra ngoài thu thập tình báo, săn bắn Tử Thú với các đội nhóm người tiến hóa khác, hoặc đi thu thập biến dị thực vật, nhiệm vụ và hoạt động của anh ta hệt như một Lính trinh sát hoặc làm người khuân vác đồ với thể chất gấp nhiều lần người bình thường, anh ta không có kinh nghiệm chiến đấu, kỹ năng chiến đấu cũng không có nốt, lại còn tự ti về năng lực của mình, nên ngày càng trở nên yếu đuối.



Khổng Vĩ lê lết tới bên người đàn ông có khuôn mặt xấu xí van nài.

“Làm ơn đưa tôi về phòng tôi muốn trốn ở trong đó.”

Người đàn ông có khuôn mặt xấu xí thấy bộ dạng của Khổng Vĩ như vậy thì rất thất vọng. Chỉ muốn bỏ mặc anh ta tự sinh tự diệt, nhưng nghĩ đến anh ta là do mình gọi đến đây, vả lại căn phòng của Khổng Vĩ cũng gần đây, nên cố nhịn cảm giác chán ghét như nuốt phải ruồi mà gật đầu đồng ý.

Người đàn ông xấu xí, nhặt lại những mũi tên rơi trên mặt đất cho vào ống đựng sau lưng, nạp sẵn một mũi tên lên nỏ và căng sẵn dây nỏ. Người đàn ông này có năng lực Sét thuộc hệ Tự Nhiên nhưng anh ta mới trở thành người tiến hóa không lâu. Sau khi tiêu diệt được vài ba con Quỷ Khôi, anh ta đã có cảm giác mệt mỏi khắp toàn thân. Những mũi tên sét vừa rồi có uy lực không kém nhưng tiêu tốn của anh ta rất nhiều năng lượng gien.

Khổng Vĩ và người đàn ông xấu xí dần men theo hàng rào rời khỏi nơi hỗn chiến tiến từng bước về căn phòng của Khổng Vĩ.

Hai người không dám chạy nhanh sợ làm kinh động đến đám Quỷ Khôi xung quanh, tình cảnh hỗn loạn, những chướng ngại vật như người và nhà cùng tâm lý hoảng loạn càng làm Mắt Ưng của Khổng Vĩ trở nên vô dụng, Mắt Ưng bị chắn tầm nhìn không nhìn xuyên vật để phát hiện được kẻ địch từ xa như Dò Lực của Mã Tùng ở thế giới bên ngoài tại thị trấn Hồng Phong (Chương 135).Anh ta nép nép ở sau lưng của người đàn ông xấu xí.



Bỗng ở một khúc ngoặt từ trong một ngôi nhà ngay cạnh hai người Khổng Vĩ, có ba con Quỷ Khôi đi xuyên tường lao ra tấn công hai người. Tình huống rất khẩn cấp, người đàn ông xấu xí kịp phản ứng bắn ra một mũi tên sét giật tung và thiêu đốt một con Quỷ Khôi trong số ba con Quỷ Khôi vừa lao ra. Nỏ cần nạp tên mất một khoảng thời gian, anh ta đang định quay đầu nói Khổng Vĩ cố cầm cự một lúc…

Thì phát hiện ra Khổng Vĩ đã cầm theo thanh đao thép chạy mất dép.

“Đù má! Thằng hèn này!”

Chửi giờ thì làm được gì, nhớ lại lời đội trưởng trước lúc lâm chung, người đàn ông xấu xí truyền một ít năng lượng gien vào nỏ, sau đó ném mạnh cái nỏ vào người của một con Quỷ Khôi, rồi từ bên hông rút ra một con dao găm, kích hoạt năng lực Sét xông tới con Quỷ Khôi còn lại. Tía sét xanh lập lòe quanh con dao găm nhìn khá đẹp mắt. Trong lòng người đàn ông xấu xí thầm nghĩ “Kẻ giúp được thì cũng đã bỏ chạy rồi, mình chạy giờ không kịp, cầm chân bọn quỷ này giúp thằng nhóc con đó một lát vậy.”

Đâu có đơn giản như suy nghĩ của người đàn ông xấu xí, một lát thời gian cũng là chuyện khó vô cùng, con Quỷ Khôi bị ném cái nỏ vào người gạt nhẹ tay đánh bay cái nỏ, nó lao lên tung một trảo xé rách một mảng bụng của người đàn ông xấu xí, ruột gan phèo phổi của người đàn ông xấu xí rơi đầy đất. Lưỡi dao găm với ánh sét xanh lập lòe còn chưa đâm tới đã bị con Quỷ Khôi còn lại giữ chặt lại và nhoài người cắn thẳng vào cổ của người đàn ông xấu xí…

Khổng Vĩ đã chạy được một đoạn thử ngoái đầu lại, thì nhìn thấy người đàn ông xấu xí đã phải chết một cách bi thảm, anh ta lại càng thêm hoảng sợ, quay đầu chạy một mạnh về phòng. Giờ về phòng của mình lẩn trốn, là niềm hy vọng cuối cùng của anh ta. Bởi vì anh ta chơi thân với hai người tiến hóa cũng khá mạnh trong căn cứ là Hứa Khai và Tiền Lập Tân. Hơn hết, Tiền Lập Tân còn là bạn cùng phòng với anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận