Bá Chủ Mạt Thế

Chương 82: Tồn tại Dị tộc cường đại

Tần Vũ cũng không thực sự hiểu rõ nguyên nhân tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng anh cũng biết, nếu như ngay từ đầu có một dị tộc cường đại đến trái đất, nhân loại căn bản không có cách nào chống cự được, pháp tắc chi lực là một loại quy tắc lực lượng được sinh ra từ trong cõi u minh, dường như có mục đích để lại cho nhân loại một cơ hội, loài người sẽ luôn còn sót lại một tia sinh mệnh cuối cùng ít nhất là cho đến trăm năm nữa, nếu không chỉ cần một ít cao giai dị chủng tộc, cũng đã đủ để quét sạch toàn bộ nhân loại ở giai đoạn này!



Nhưng đây cũng là chuyện tốt, ít nhất thì tồn tại dị tộc cường đại chưa biết rõ này dường như đang để mắt đến bọn họ, nhưng cũng đã bị xiềng xích pháp tắc chi lực kéo lui.



"Muốn ngăn cản sao?. . . . . . Đâu dễ vậy!" Vết nứt không gian đang cấp tốc khép lại, trong ánh mắt của huyết ảnh lộ ra vẻ điên cuồng, từ sâu trong họng gầm lên một tiếng, đột nhiên từ trên người kẻ này toát ra một luồng ánh sáng đỏ ngòm, từ trong vết nứt không gian đang từ từ khép lại bắn xuyên ra ngoài, khi luồng ánh sáng đỏ ngòm xuyên qua vết nứt không gian hoàn toàn, vết nứt không gian cũng đóng lại.



“Không ổn!” Tần Vũ sắc mặt đại biến, bởi vì luồng ánh sáng đỏ ngòm đang hướng thẳng nơi hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đứng mà phóng tới, anh rất nhanh kéo Tần Tiểu Vũ tránh đi.



"BÙM!"



Như một thiên thạch rơi thẳng xuống sân thượng, cả tòa nhà kịch liệt chấn động, một giọng nói êm ai, vui vẻ mà tàn khốc vang lên trong khói bụi: “Ha ha, đã lâu không tới nơi này, đã nhiều năm rồi mới trở lại đây, không biết thế giới nhân loại cuối cùng thế nào rồi?"



Khói bụi dần dần tiêu tán, dung mạo thật sự của kẻ dị tộc này cuối cùng cũng đã hiện ra trước mặt Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, nhưng khi bọn họ nhìn rõ dung nhan của kẻ dị tộc này thì đều vô cùng sửng sốt.



Đây chỉ là một cô bé, mới mười hai, mười ba tuổi, trên người cô bé ấy mặc một bộ váy dài màu đen sang trọng, khuôn mặt tinh mỹ đến cực điểm, xét về mặt nhân tướng học thì tuyệt đối là một mỹ nhân nghìn năm mới xuất hiện một lần.



Tuy nhiên, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ không có chút mảy may bất cẩn, bởi vì trên đỉnh đầu của cô bé mọc ra hai cái sừng trong suốt như thủy tinh, cùng một đôi mắt huyết sắc hoa lệ, là minh chứng rõ rệt cho bọn họ biết đây không phải là con người, mà là một di tộc!



“Ây! … Cô bé, sao em lại tới đây?” Dù cho như thế nào, thì cô bé thoạt nhìn cũng rất đáng yêu, vì thế Tần Tiểu Vũ cũng không có cảm giác sợ hãi, cô ho khan một tiếng hỏi.



"Cô bé sao?" Cô bé sửng sốt một chút, sau đó cười lên, cười đến run rẩy. Phải một lúc sau cô bé mới ngưng được cười, rồi nói: “Tôi không phải cái gì mà cô bé... các người có thể gọi tôi là Tuyết Lệ Ti.”



"Tuyết Lệ Ti?" Cái tên xinh đẹp này hoàn toàn rất phù hợp với dung mạo của cô bé, nhưng Tần Vũ lại càng thêm cảnh giác, không thể nghi ngờ gì nữa, đây nhất định là dị tộc, hơn nữa cô bé ấy nói năng rõ ràng, trí tuệ không thua gì nhân loại, tuyệt đối không phải là một dị tộc bình thường!



"Về phần vì sao tôi tới nơi này. . . " Tuyết Lệ Ti nhìn về phía Tần Tiểu Vũ, trong đôi mắt màu máu lóe lên tia sáng kỳ dị: "Dĩ nhiên là bởi vì cô?"



"Bởi vì tôi?" Tần Tiểu Vũ sửng sốt, không hiểu Tuyết Lệ Ti có ý gì.



"Vừa rồi tôi đang nằm phơi nắng, trên bầu trời đột nhiên mở ra một vết nứt không gian, sau đó tôi ngửi thấy mùi máu thịt thơm ngon, sau đó liền phát hiện ra cô!" Tuyết Lệ Ti cười nửa miệng nhìn Tần Tiểu Vũ, cô bé liếm đôi môi trong suốt và hồng hào: "Tôi rất tò mò về việc cô là gì. Người bình thường không thể có chất máu cao cấp như của cô. Khi tôi ngửi nó, tôi cảm thấy rằng mỗi tế bào trong cơ thể mình đang run rẩy và đầy khao khát!”



Tần Tiểu Vũ sửng sốt, cô nhìn ngón tay của mình, vết thương trên ngón tay của cô đã lành hẳn, chẳng lẽ vừa rồi khi cô thi triển năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa, việc cô nhỏ ra mấy giọt máu chính là nguyên nhân cho cơ sự này sao?



"Chị, sao chị không đi cùng em, thế giới này quá nguy hiểm, chị cùng em rời khỏi thế giới này, em sẽ bảo vệ chị thật tốt." Đôi mắt đẹp của Tuyết Lệ Ti tỏa sáng rực rỡ, phối hợp với khuôn mặt hoàn mỹ của cô, cùng giọng nói thánh thót như của một đứa bé, gọi chị xưng em khiến người nghe cảm thấy rất đáng yêu, và dường như không ai có thể từ chối yêu cầu của cô bé ấy.



"Nguy hiểm? Thế giới của em không nguy hiểm sao?" Tần Tiểu Vũ cũng là con gái, cô không hề bị ảnh hưởng bởi sự mê hoặc của Tuyết Lệ Ti. Tần Vũ đã nói với cô ấy một số điều về thế giới dị tộc, theo những gì cô ấy biết, ở thế giới xa lạ đó phân chia thống trị bởi kẻ yếu và kẻ mạnh, có đầy rẫy những con quái vật mạnh mẽ ở khắp mọi nơi và mức độ nguy hiểm thực sự có thể còn nguy hiểm hơn cả ở Trái đất bây giờ.



Tuyết Lệ Ti cười lạnh: "Thế giới của chúng tôi rất nguy hiểm, nhưng thế giới của cô càng nguy hiểm hơn. Cô không biết rằng thế giới của cô giờ đã trở thành chiến trường..."



Khi nói đến đây, Tuyết Lệ Ti dừng lại, và cô ấy nở một nụ cười quyến rũ: "Có một số điều tôi vẫn chưa thể nói với cô. Giờ hãy nói cho tôi biết quyết định của cô, cô có cùng tôi rời đi không, tôi hứa sẽ bảo vệ cô thật tốt."



‘Thế giới của cô đã trở thành một chiến trường’?



Tần Vũ trầm mặc, thật ra ở một trăm năm sau tận thế cũng có lời đồn đại như vậy, trái đất trở thành chiến trường của thần ma, đương nhiên không ai có thể chứng minh điểm này, nhưng bây giờ lời nói đó lại được nói ra từ một dị tộc, thật khó đoán biết!.



“Thực xin lỗi, tôi không thể cùng cô rời đi.” Tần Tiểu Vũ lắc đầu, cô cũng không ngốc, làm sao có thể cùng dị tộc rời đi, huống chi cô cũng không muốn cùng Tần Vũ xa cách.



Như thể nhận ra được những suy nghĩ trong đầu của Tần Tiểu Vũ từ trong ánh mắt của cô, Tuyết Lệ Ti lần đầu tiên nhìn thẳng vào Tần Vũ: "Có phải vì anh ta mà cô không cùng tôi rời đi không? Nếu cô không định cùng tôi rời đi, tôi sẽ giết người này, cô quyết định ……”



"Cô có năng lực này sao? Toàn tự nói một mình, thật sự coi mình là thần sao?" Tần Vũ cắt ngang lới Tuyết Lệ Ti lời nói, anh lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt của anh nhìn cô như đang nhìn một kẻ ngu vậy.



Ánh nhìn này khiến Tuyết Lệ Ti tức giận, cô hừ lạnh một tiếng: "Con sâu cái kiến, lịch sự một chút lại tưởng tượng hai đứa mày là ông hoàng bà hậu sao, bon chúng mày có biết đang được vinh hạnh nói chuyện với tồn tại cường đại đến mức nào không?"



"Hừ, cũng chỉ là dị tộc mà thôi, mày cho rằng chỉ cần nói vài câu nhảm nhí, liền khiến tao sợ mày sao? Tao không phải chưa từng gặp qua dị tộc, tao còn vừa mới giết một lũ dị tộc. Có chăng mày chỉ mạnh hơn mấy con trâu đầu to một chút mà thôi! Đừng ra vẻ ta đây!" Tần Vũ trêu chọc, anh thực sự rất tức giận, Tuyết Lệ Ti này ngay từ đầu đã phớt lờ anh, chỉ cần nói đến việc muốn đem Tần Tiểu Vũ đi, thì kẻ này đã thực sự chọc giận Tần Vũ rồi, vào lúc này anh không muốn nói chuyện lịch sự, khách sáo với kẻ dị tộc này nữa.



"Mày lại nghĩ tao giống bọn ngu xuẩn kia sao?" Đôi mắt đỏ như máu của Tuyết Lệ Ti lóe lên tia sáng nguy hiểm, mặc dù cùng là dị tộc chỉ khác chủng tộc, nhưng trong mắt cô, lũ đầu trâu ngu xuẩn yếu ớt kia không đáng được nhắc tên, chứ đừng nói là so sánh với cô.



"Muốn mưa thì mưa luôn, khỏi phải sấm chớp làm gì! Không chiến thì cút!" Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, anh tức giận như vậy là có lý do, Tuyết Lệ Ti nói cô ta sẽ bảo vệ Tần Tiểu Vũ, đưa Tần Tiểu Vũ rời khỏi thế giới này. Vô cớ ân cần chắc chắn là không phải kẻ tốt, mà dù có như thế nào thì Tần Vũ cũng không tin kẻ dị tộc này.



Từ những thông tin tiết lộ trong lời nói của Tuyết Lệ Ti, Tần Vũ suy đoán rằng Tuyết Lệ Ti phải là một dị tộc uống máu ăn thịt, có thể kẻ dị tộc này không cuồng sát, không muốn giết Tần Tiểu Vũ mà lại muốn đưa Tần Tiểu Vũ đi cùng. Vậy chỉ có khả năng kẻ dị tộc này muốn nuôi béo Tần Tiểu Vũ rồi từ đó hút máu của cô, loại máu mà kẻ này cho là cao cấp!



Suy cho cùng thì loài người cũng biết nuôi động vật làm thức ăn, và tất nhiên những dị tộc có trí thông minh không thua kém gì loài người cũng sẽ hiểu rõ điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận