Bá Chủ Mạt Thế

Chương 133: Đội nhóm người tiến hóa ở thị trấn Hồng Phong

Tần Vũ không nói, theo thời gian trôi qua, trong những ngày tận thế sắp tới, sẽ càng ngày càng phát sinh nhiều chuyện không thể chấp nhận được bằng quan điểm của xã hội thông thường, chuyện xảy ra hôm nay có thể coi là một bài luyện tập trước cho nhận thức của Tần Tiểu Vũ.



"Chẳng lẽ. . . Những người nơi này. . . " Tần Tiểu Vũ với sắc mặt tái nhợt nói, nơi này có ít người như vậy sở dĩ, đều do người ăn thịt người sao? Cô ấy có thể chấp nhận việc đồng loại tương tàn, nhưng việc đồng loại ăn thịt lẫn nhau thì quá đáng sợ với cô.



Tần Vũ nghe vậy lắc đầu: "Hẳn là một nguyên nhân khác, chúng ta vẫn nên tìm hỏi những người bình thường."



Một nhóm nhỏ người ăn thịt người cũng không có gì đáng ngạc nhiên trong tận thế, nhưng nói toàn bộ thị trấn Hồng Phong đều ăn thịt người thì thật vô lý, suy cho cùng thì rất nhiều người vẫn có thể bám trụ lại với bản tính vốn có của con người.



“Dừng tay!” Đột nhiên Tần Tiểu Vũ sắc mặt thay đổi quát lên.



"Có chuyện gì?" Tần Vũ bị Tần Tiểu Vũ quát lên một tiếng thất thanh thì giật mình.



Tần Tiểu Vũ vội vàng nói với Tần Vũ: "Là bên phía tiểu Hỏa, có người công kích nó."



"Mau tới đó đi." Tần Vũ nghe vậy xong bèn nói, trong lòng anh có chút tò mò, lại có người dám động thủ với con Hỏa Giáp Trùng Vương sao? Hỏa Giáp Trùng Vương thoạt nhìn cũng không phải quái vật dễ chọc, nhất định không thể là những người bình thường dám tấn công nó.



"Anh Lục, đây là cái gì quái vật vậy! Thật đáng sợ!"



Tổng cộng có năm người, bốn nam một nữ, đa số đều chưa đến ba mươi tuổi. Lúc này, một thanh niên chừng hai mươi tuổi có sắc mặt tái nhợt nói ra, đối diện với bọn họ là một quái vật có chiếc mai cứng màu đỏ đáng sợ, cơ thể khổng lồ như một chiếc xe tăng hạng nặng.



“Chiu!”



Lao đi cùng với tiếng gió thét gào, một mũi tên tràn đầy uy lực được bắn ra từ cửa sổ tầng hai, mũi tên được bao phủ bởi ánh sáng chói mắt, nó cắt ngang không khí và kéo theo một vệt sáng dài.



"Chết đi! Đồ quái vật!" Trong căn phòng tầng hai, một cô gái cao ráo, tóc buộc đuôi ngựa đang bĩu môi, trên tay của cô còn cầm một cây cung lớn với kích thước cả mét. Ánh sáng trên thân cung vẫn đang lập lòe và dây cung vẫn đang rung lên.



Cô gái rất tin tưởng vào uy lực mũi tên của mình, cây cung của cô phát ra ánh sáng, nó có thể ngưng tụ ra những mũi tên ánh sáng mạnh mẽ từ ngay trong không khí, uy lực đủ mạnh để xuyên thủng cả những tấm thép dầy. Uy lực không thua một khẩu súng barrett chuyên bắn phá những phương tiện cơ giới bọc thép!



Cô tin rằng ngay cả con quái vật có vẻ mạnh mẽ trước mắt kia cũng không thể chống lại mũi tên của cô.



"Hay lắm! Chúng ta sẽ thắng!" Bốn người ở tầng dưới nhìn thấy ánh sáng chói mắt từ mũi tên, bọn họ bất giác nở nụ cười.



"Con quái vật này thoạt nhìn thì cường đại, không nghĩ lại ngu xuẩn tới mức đứng yên chịu trận!" Một thanh niên cười lạnh, "Chị Lục dùng cung tên lợi hại như vậy, không quái vật nào có thể ngăn cản!"



Người thanh niên này tương đối tuấn tú, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, trong lòng thầm đắc ý: "Quái vật này nhìn rất cường hãn, khối năng lượng tiến hóa trong cơ thể nó nhất định không kém."



Năm người bọn họ là một đội nhóm người tiến hóa, khối năng lượng tiến hóa lần lượt thu được, dựa theo ước định ban đầu của bọn họ, lần chia phần này sẽ thuộc về người thanh niên tuấn tú!



"Hô hô!"



Đối mặt với mũi tên ánh sáng đang lao tới, con Hỏa Giáp Trùng Vương vung chân kiếm chém thẳng vào mũi tên, nhưng mũi tên chợt lóe sáng rực rỡ, tốc độ của nó đột nhiên tăng nhanh gấp đôi, con Hỏa Giáp Trùng Vương cũng vì vậy mà chém hụt, mũi tên đã không bị ngăn chặn.



"Bùm!"



Khi mũi tên lông vũ nhẹ nhàng bắn trúng cổ của con Hỏa Giáp Trùng Vương, nó đột nhiên nổ tung như một quả cầu ánh sáng rực rỡ, ánh sáng phân tán ra bốn phía, đẹp mơ màng mộng ảo, nhưng lại ẩn giấu mối nguy hiểm chết người!



Cung ánh sáng là năng lực của cô gái này, những mũi tên lông vũ ngưng tụ lại nhìn nhẹ nhàng nhưng khi bắn ra lại có sức xuyên thấu khủng khiếp, cô ấy đã từng bắn một mũi tên xuyên qua năm con Quỷ Lùn!



"Xì xì!"



Ánh sáng tiêu tán, con Hỏa Giáp Trùng Vương vẫn đứng tại chỗ, trên cổ của nó có một vết cắt mỏng, máu xanh chảy ra, đau đớn kịch liệt khiến nó phát ra tiếng rên.



"Gì đây?"



Tất cả mọi người đều sửng sốt, bọn họ đều biết mũi tên của cô gái đáng sợ cỡ nào, nhưng lại chỉ gây thương tích là một vết cắt nhẹ cho con quái vật trước mắt?



"Cùng lên đi! Giải quyết nó!" Một người thanh niên khoảng hai mươi ba tuổi lạnh lùng quát lên, thân hình của anh ta cao lớn, cánh tay trần đầy gân xanh, dị tượng phát sinh, cánh tay bắt đầu chậm rãi biến hình. Cuối cùng, toàn bộ cánh tay đã phủ một màu vàng ròng.



Người này dẫn đầu xông tới con Hỏa Giáp Trùng Vương tung ra một quyền, một quyền này đánh thẳng vào cái đầu to của con Hỏa Giáp Trùng Vương, lúc này con Hỏa Giáp Trùng Vương đang muốn né tránh, bỗng người thanh niên với vẻ mặt kiêu ngạo cười nhạt một tiếng và nói: "Muốn trốn sao?"



Người thanh niên này vỗ tay một cái, sau một giây, mặt đất xung quanh con Hỏa Giáp Trùng Vương nứt ra, bốn cánh tay bằng đá nhô lên, mỗi cánh tay bắt chặt lấy từng cái chân của con Hỏa Giáp Trùng Vương.



Con Hỏa Giáp Trùng Vương rùng mình một cái, bốn chân xé toạc bốn cánh tay bằng đá, nhưng người thanh niên lao tới đầu tiên, đã dùng nắm đấm lấp lánh ánh vàng kim đánh thẳng vào đầu của con Hỏa Giáp Trùng Vương một cách mạnh mẽ và hung hãn.



"Trọng lực gia tăng!" Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên chừng ba mươi tuổi hét lên, một cỗ lực lượng vô hình phóng thích ra, bao trùm thân thể của con Hỏa Giáp Trùng Vương, con Hỏa Giáp Trùng Vương chỉ cảm thấy lực hấp dẫn từ trọng lượng tác động lên toàn thân tăng lên gấp bốn lần. Phối hợp tấn công nhịp nhàng dẫn đến kết quả là cái đầu to đùng của con Hỏa Giáp Trùng Vương đã bị người thanh niên với cánh tay phủ màu vàng kim, đấm gục mặt xuống đất.



“Oành!” Con Hỏa Giáp Trùng Vương đã bị nắm đấm có màu vàng kim đánh cho đầu óc choáng váng, mặc dù trước đó nó vẫn tự hào với lực phòng ngự cường đại của mình.



"Hô hô hô!"



Con Hỏa Giáp Trùng Vương vô cùng tức giận, nếu không phải nó âm thầm nhận được mệnh lệnh từ xa của chủ nhân là không được giết người, nó đã sớm xé xác những con kiến hôi này thành từng mảnh, chứ không đứng im chịu trận như vậy, phòng ngự cường đại của nó hoàn toàn bị nghiền nát bởi những đòn tấn công liên tiếp đầy mạnh mẽ. Trên lưng của con Hỏa Giáp Trùng Vương bỗng bùng phát dữ dội một ngọn lửa lớn, sự áp bức ngột ngạt đã được giải phóng!



"Chuyện gì đây?" Người thanh niên với đôi cánh tay màu vàng kim bị khí thế kinh khủng của con Hỏa Giáp Trùng Vương bức lui mấy bước, con Hỏa Giáp Trùng Vương với hai mắt đỏ ngầu, đầy giận dữ, nó gầm lên một tiếng, thân thể của nó giống như một mặt trời nhỏ đầy khủng bố, tưởng chừng có thể đốt cháy vạn vật.



"Một quyền như vậy... mà không sao ư?" Người thanh niên với đôi cánh tay màu vàng kim sửng sốt, sau khi cánh tay của anh ta biến đổi, phủ một lớp vàng kim, cánh tay của anh ta trở nên bất khả xâm phạm, không chỉ vậy anh ta có thể phát huy sức mạnh từ nắm đấm gấp bốn lần trước khi anh biến đổi, cú đấm vừa rồi có lực rất mạnh, lại đánh trúng phần đỉnh đầu của con quái vật trước mặt nhưng không làm nó bị ảnh hưởng quá nhiều.



"Anh Lục... chúng ta... bỏ chạy mau..." Một thiếu niên gầy gò tầm mười lăm mười sáu tuổi đang run lẩy bẩy, đôi mắt của cậu ta tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, những gì cậu ta nhìn thấy hoàn toàn không giống những người khác.



Trong mắt người thanh niên này, người bình thường giống như được tạo thành từ mây mù hư ảo chưa thành hình, người hay quái vật có năng lực kỳ lạ đều là bóng mây mù màu trắng đã ngưng thực, khi lần đầu tiên nhìn thấy con quái vật trước mặt, cậu ta đã nhìn thấy nó có màu trắng đục pha chút màu đen, giờ đây con quái vật đã hoàn toàn biến thành màu đen, điều này đại biểu cho thực lực đội nhóm của bọn họ hiện tại không thể thắng được con quái vật này. Nó đã trở nên vô địch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận