Bá Chủ Mạt Thế

Chương 189: Cổ kiếm giả

<< Cầu nguyệt phiếu đề cử truyện lấy tinh thần! Xin cám ơn trước>>



Lúc này, toàn bộ căn cứ đã hoàn toàn hỗn loạn, chỉ có người tiến hóa mới có thể gây tổn thương lên đám Quỷ Khôi, những người bình thường đối diện với chúng chắc chắn sẽ chết, chạy không nhanh bằng, chống không chống được, chết đi rồi sẽ lại trở thành Quỷ Khôi. Sau một thời gian, Quỷ Khôi như một bệnh dịch, số lượng không giảm mà còn tăng thêm hơn ba trăm từ những người bị giết, tất cả Quỷ Khôi lại tiếp tục săn giết mục tiêu mới.



Đây chính là nỗi kinh hoàng của Minh Linh Vương, còn chưa cần lộ diện đã reo rắc cái chết biến một căn cứ sống sót của nhân loại trở thành địa ngục đẫm máu.



Tuy vậy, nhưng căn cứ cũng không phải là vô lực chống trả, trên thực tế chỉ cần nắm được nhược điểm của Quỷ Khôi như lời Vọng Âm trước lúc lâm trung của người đàn ông tóc tai bù xù là đội trưởng đội canh gác, thì bình thường người tiến hóa muốn giết bọn chúng cũng không khó, ít nhất là không khó đối phó như thây ma hay Tử thú (thi thú).

---



Tổng cộng có năm con Quỷ Khôi cùng gầm lên và lao về phía một người đàn ông.



"Giết!" Người đàn ông này có ánh mắt lạnh như băng, theo trường kiếm đâm ra từng đợt ‘Hàn băng tiên trận’, ‘Hàn băng tiên trận’ là một chiêu kiếm biến hóa, kiếm đâm nhanh liên tiếp về phía trước, đầu mũi kiếm tỏa ánh sáng trắng như bông tuyết, kèm theo những đợt gió lạnh (băng phong) rét buốt, mũi kiếm còn chưa kịp đâm tới đám năm con Quỷ Khôi, thì trên mặt của chúng đã có một tầng sương mỏng, nhanh chóng kết tinh lại thành băng, những mảng băng mỏng này lại đông kết, lan ra khắp cả người đám Quỷ Khôi, biến chúng thành những khối băng, bọn chúng cứng đờ chẳng thể di chuyển, thanh trường kiếm của người đàn ông đâm tới cổ họng của năm con Quỷ Khôi, cắt phăng năm cái đầu quỷ rời khỏi cổ, chỉ bằng một chiêu kiếm. Động tác xuất kiếm của người đàn ông này nhanh, gọn, tiêu sái và lưu loát!



Người đàn ông này là người tiến hóa cấp hai từng có mặt trong bữa ăn với ‘Quả rượu vang’ (Thi Huyết Quả) — Lãnh Tuyết.



Lãnh Tuyết xưa nay luôn điệu thấp, tạo một cảm giác như có như không trong căn cứ. Nhưng đúng là đồ xịn phải rơi vào tay của kẻ biết hàng, hiện giờ anh ta rất mạnh.

Trước khi tận thế, anh ta là một người cuồng luyện kiếm, đam mê võ thuật, đã từng tham gia vào một môn phái cổ võ về kiếm, và đã có được thành tựu không thấp trong kiếm pháp.

Khi tận thế đến, Lãnh Tuyết lang thang một mình một kiếm, sinh tồn trong tận thế, cho đến một tháng sau tận thế, anh ta vô tình đâm kiếm vào trái tim của một thây ma, và cảm thấy rằng mũi kiếm đã đâm phải một vật gì đó rất kỳ lạ và cứng rắn. Sau khi giết chết con thây ma, Lãnh Tuyết đã mổ ngực của con thây ma và tìm thấy một viên pha lê có ánh sáng yếu ớt.



Xuất phát từ bản năng khát vọng sống, Lãnh Tuyết cuối cùng đã nuốt khối năng lượng tiến hóa vào bụng, thành công trở thành người tiến hóa, năng lực ban đầu của anh ta là Nước thuộc hệ Tự Nhiên.



Lãnh Tuyết bởi vì tu luyện kiếm thuật của một môn phái cổ võ, là một Cổ kiếm giả, so với người tiến hóa bình thường thì thực lực chiến đấu mạnh hơn rất nhiều, tiến hóa lên cấp cực nhanh, không bao lâu sau đã đạt đến người tiến hóa cấp hai, với mong muốn phiêu bạt khắp nơi, rèn luyện thực lực thêm mạnh mẽ. Anh ta đi ngang qua thị trấn Hồng Phong, gặp phải một khe nứt không gian, ngoài ý muốn bị hút vào tiểu thế giới huyết sắc này.

Ngay khi đạt tới người tiến hóa cấp hai, năng lực Nước của anh ta đã biến dị thành năng lực Băng vẫn thuộc hệ Tự Nhiên, phối hợp với kiếm pháp của anh ta càng thêm nhuần nhuyễn, thực lực lại càng mạnh mẽ, tăng tiến một khoảng lớn.



Lãnh Tuyết giống như một luồng gió lạnh, xuyên qua căn cứ, mỗi một chiêu kiếm của anh ta đều mang theo từng đợt hàn băng rét lạnh, đóng băng lũ Quỷ Khôi thành khối băng, rồi kết liễu chúng khi kiếm chém xuống.



“Thứ gì?” Lãnh Tuyết bỗng nhiên khẽ cau mày, sau lưng truyền đến sát ý làm cho anh ta lạnh cả gáy, trong lòng bỗng run lên, xoay người chém ra một kiếm vòng cung.



Kiếm này chém ra từ phía dưới hướng lên trên trời. Tạo lên một tường băng chắn trước mặt của Lãnh Tuyết.

"Ầm!" … “Keng!”



Một quỷ trảo sắc bén đánh vỡ tường băng và dư lực đánh tới ngực của Lãnh Tuyết, Lãnh Tuyết chắn kiếm ngang trước ngực để đỡ quỷ trảo. Tuy tường băng đã giảm bớt phần nào lực tấn công của quỷ trảo, nhưng dư lực đè lên thân của trường kiếm, vẫn làm cho cánh tay của Lãnh Tuyết nhất thời tê dại, Lãnh Tuyết cẩn thận quan sát kẻ địch vừa đánh lén, kẻ đánh lén anh ta là một con Quỷ Khôi kỳ quái, con Quỷ Khôi này rất khác biệt với đám Quỷ Khôi bình thường, thân hình của nó gầy yếu, nhỏ bé, nhưng cơ thể của nó lại được bao phủ bởi một tầng ánh sáng màu đỏ nhạt, và đôi tay của nó có đeo một đôi quỷ trảo dài nửa mét, cực kỳ sắc nhọn, có màu đỏ tươi như máu.



Đây hẳn là một con Quỷ Tướng cấp hai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận