Bá Chủ Mạt Thế

Chương 101: Tìm ra biện pháp đối phó

Chẳng lẽ chỉ còn một con đường duy nhất là bỏ chạy, nhưng Tần Vũ lại không cam lòng, con côn trùng nhỏ này nhất định biết nơi có bảo vật chữa khỏi bệnh do virus biến dị đặt trong Tỏa Linh Tháp. Đúng là chỉ cần bỏ chạy đợi đến khi mở lối ra khỏi khu di tích này, là có thể chạy thoát, nhưng như vậy Tần Vũ sẽ không tìm được biện pháp cứu chữa cho Tần Tiểu Vũ, làm sao Tần Vũ có thể cam lòng cứ như vậy rời khỏi di tích?. Tần Vũ cố gắng bình tĩnh suy nghĩ lại một lượt.

“Đợi đã…”

Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới một chuyện, anh chợt hiểu ra.

Vù!

Tần Vũ thu hồi Huyết Diễm trường thương, nhấc gót chân, cấp tốc lao về phía Ba Mãng, đồng thời hung hăng đánh ra một quyền, giống như xe tăng bắn ra đạn pháo, uy lực kinh người!

Thi thể Ba Mãng không hề sợ hãi, cũng tung một quyền lao về phía trước đánh chặn.

"Vụt!"

Nhưng mà, Tần Vũ lại biến hóa chiêu thức, kỹ năng cận chiến của Tần Vũ đã gần đạt tới cảnh giới Tông Sư, dễ dàng quay ngoặt người lại trên không trung, hơi cúi người, kê vai vào dưới cánh tay của thi thể Ba Mãng, lực lượng và tốc độ khống chế tinh diệu, một tay nắm lấy cánh tay của Ba Mãng, tay còn lại nắm lấy cổ áo của Ba Mãng, sau đó ra một đòn Judo được cải biên ở kiếp trước, ‘đòn ném người qua vai’, thi thể Ba Mãng đập mạnh vào tường.

"Rầm!"

Đầu của thi thể Ba Mãng đập mạnh vào tường, phát ra âm thanh nghèn nghẹn, nó gầm gừ từ dưới đất đứng dậy, tức giận hét lên: "Tiểu tử thối, ngươi tính làm gì? Ngươi nghĩ dạng công kích này có thể đối phó với ta sao?"

Khóe miệng của Tần Vũ đã lộ ra một nụ cười, bởi vì anh đã tìm ra được biện pháp đối phó con côn trùng này.

Bây giờ, khi Tần Vũ ném Ba Mãng đập vào tường, anh sẽ không phải gánh chịu lực phản kích, nếu có lực phản kích xuất hiện thì là do bức tường gánh!

Miễn là Tần Vũ tiếp tục ném Ba Mãng đập vào tường, liệu Tần Vũ có thể dùng tiêu hao chiến để dành chiến thắng không?

Nghĩ đến đây, Tần Vũ không đợi thi thể Bá Mãng đứng vững dậy, anh đã lao về phía thi thể Bá Mãng, thi thể Bá Mãng vung nắm đấm về phía Tần Vũ, nhưng nắm đấm của nó trước mắt Tần Vũ rất quá chậm, Tần Vũ nắm lấy cổ tay nó, sau đó lại dùng ‘đòn ném qua vai’ và đập mạnh nó vào một bức tường khác.

"Rầm!"

Với một âm thanh bị bóp nghẹt, thi thể Ba Mãng đập vào tường, bức tường cũng chịu lực phản kích từ thi thể Ba Mãng, nhưng bức tường không phản ứng chút nào, Tần Vũ đã từng thử qua, và những bức tường trong Tỏa Linh Tháp không thể bị phá hủy.

"Rầm!” “Rầm!"… “Rầm”

Tần Vũ tìm được biện pháp đối phó với thi thể Ba Mãng, tuy giờ thi thể Ba Mãng không dám đưa tay ra đòn nữa, nhưng vẫn đủ các thế đòn ném quật, vào tường, lên trần, xuống mặt đất, trường lực vô hình tạo ra lực phản kích vẫn tồn tại, nên những va chạm liên tục khiến năng lượng gien trong cơ thể con côn trùng bị tiêu hao nhanh chóng.

Thi thể Ba Mãng kêu lên: "Tiểu quỷ coi như ngươi có bản lĩnh, buông tha Bản vương đi!"

Tần Vũ ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ cần Tần Vũ không ngừng cho con côn trùng kia nếm thử môn Judo của tương lai, đập mặt vào tường, sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hao hết năng lượng gien của nó, chỉ cần nó tiêu hao hết năng lượng gien, năng lực của nó có biến thái, bá đạo đến đâu cũng là chỉ là hổ không răng, lúc đó Tần Vũ sẽ tùy ý nhào nặn.

Thi thể Ba Mãng liên tục bị đập vào tường, con côn trùng trong thi thể Ba Mãng cũng ý thức được việc này không ổn, không thể tiếp tục như vậy, nó hung ác nói: “Tiểu quỷ, đây là ngươi muốn chết!”

Đột nhiên mí mắt Tần Vũ giật giật, bởi vì anh phát hiện thân thể Ba Mãng đang nhanh chóng khô héo, giống như bị hút khô máu, cánh tay cơ bắp cũng đã khô héo nhăn nheo như vỏ cây, khi Tần Vũ lần nữa đập thi thể Bá Mãng vào tường, thi thể Ba Mãng đột nhiên nổ vang, vỡ nát thậm chí không còn thấy một giọt máu, toàn bộ máu tươi trong thi thể đều bị hút khô!

Đó là do con côn trùng nhỏ kia đã hút sạch máu trong thi thể của Ba Mãng.

"Chết cho ta!"

Sau khi con côn trùng nhỏ hấp thụ toàn bộ máu trong thi thể của Ba Mãng, toàn thân nó đỏ như máu, hai mắt đỏ nhỏ xíu lóe lên ánh nhìn hung hãn, như một mũi tên, nó bắn mình về phía Tần Vũ.

"Không tốt!"

Tần Vũ giật mình, tốc độ của con côn trùng nhỏ (Tiểu Trùng) so với lúc trước khi chưa hút máu thì nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa bởi vì khoảng cách quá gần, Tần Vũ né tránh không kịp.

Kim quang trên tay trái của Tần Vũ kích phát, giơ tay chặn trước mặt, ngay lập tức Tần Vũ cảm thấy lòng bàn tay bị va chạm mạnh.

Tần Vũ siết chặt lấy Tiểu Trùng, nhưng Tiểu Trùng lại cười điên cuồng: "Bản vương uống được chút máu rồi tuy chưa đủ, nhưng ngươi đừng hòng khống chế ta, ngoan ngoãn để ta uống máu đi."

Cái miệng nhỏ với hai răng nanh sắc bén của con côn trùng mở ra, cắn vào giữa lòng bàn tay Tần Vũ, trước đó con côn trùng này không thể xé rách lòng bàn tay vàng kim của Tần Vũ, nhưng sau khi hút hết máu của Ba Mãng, toàn thân nó đỏ như máu, có sức lực kinh người. Nó đã xé toạc ra một lỗ hổng ở giữa lòng bàn tay được bao phủ bởi ánh sáng vàng kim của Tần Vũ.

Tiểu Trùng chui vào vết rách trong lòng bàn tay của Tần Vũ, nó di chuyển dọc theo vết thương về phía trên cánh tay của Tần Vũ, hung ác nói: "Ta không chỉ muốn hút hết máu, trước tiên sẽ ăn sạch bộ óc của ngươi!"

Sắc mặt Tần Vũ hơi biến, anh nhìn thấy trên cánh tay của mình có một cục u, cục u đó còn đang di chuyển nhanh lên phía trên cánh tay, Tần Vũ vội vàng dùng tay phải đè cục u lại, không cho nó đi lên tiếp, nếu không lời đe dọa của Tiểu Trùng hoàn toàn có thể thành sự thật khi nó chạy lên đầu của Tần Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận