Bá Chủ Mạt Thế

Chương 98: Năng lực Phản Đòn

Tần Vũ trở nên cẩn thận hơn, trong đôi mắt đỏ nhỏ xíu của Tiểu Trùng phát ra hung quang: "Được cùng Bản vương nói chuyện lâu như vậy, là ngươi đã được ban ân đặc biệt rồi đó, hiện tại ngươi có thể ngoan ngoãn chết đi!"

Vừa dứt lời, con côn trùng nhỏ duỗi thẳng tứ chi trên mặt đất, thân thể nó như một mũi phi châm bắn thẳng vào mặt của Tần Vũ.

Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, Tần Vũ không biết con côn trùng nhỏ này có năng lực gì, vì muốn một kích mà bắt được đối thủ, cũng là để đảm bảo an toàn, Tần Vũ duỗi ra bàn tay trái, vận dụng sức mạnh Hoàng kim huyết, bao phủ bàn tay bởi ánh sáng vàng kim, chộp lấy con côn trùng này

Thể chất của Tần Vũ đã gấp 48 lần thể chất người bình thường, sau khi vận dụng Hoàng Kim Huyết, lực tay tăng lên đến 68 lần so với người bình thường, trong trường hợp này, tốc độ nắm giữ của Tần Vũ tuyệt đối là nhanh kinh người!

Con côn trùng nhỏ cũng sửng sốt: "Hoàng kim huyết?"

Đối mặt với việc bị Tần Vũ dùng tay bắt lấy, con côn trùng nhỏ đang ở trên không trung, dường như có thể khống chế được quỹ đạo bay của bản thân, nó quay ngoắt một góc chín mươi độ, đột ngột lướt qua lòng bàn tay của Tần Vũ, sau đó nó lại hướng về phía má của Tần Vũ mà bắn tới.

Tần Vũ nhìn thấy một màn này, có chút kinh ngạc: "Ồ, rất giỏi!"

Nhưng……

Bàn tay bao phủ trong ánh sáng vàng kim của Tần Vũ đột nhiên lật lên, đồng dạng hướng lên không trung, bóp chặt con côn trùng nhỏ (Tiểu Trùng) trong lòng bàn tay.

Tiểu Trùng sửng sốt, nó không ngờ tốc độ của Tần Vũ lại nhanh như vậy, nó liều mạng giãy giụa, nhưng Tần Vũ khẽ nắm chặt lấy nó.

Tần Vũ thản nhiên nói: "Khẩu khí không nhỏ, nhưng thực lực của ngươi lại quá yếu."

Tiểu Trùng này vừa mới đạt tới tiến hóa cấp hai, thể chất khoảng gấp 20 lần thể chất của người bình thường, trước mặt Tần Vũ, tự nhiên là không đủ nhìn.

Tần Vũ lạnh lùng nói: "Bây giờ có thể nói cho ta biết rõ hơn chưa?"

Con trùng nhỏ vừa giật mình vừa tức giận, giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay Tần Vũ, nó dùng phần miệng sắc nhọn cắn mạnh vào lòng bàn tay Tần Vũ, nhưng lòng bàn tay của Tần Vũ lại ở trạng thái vàng kim của Hoàng kim huyết, bàn tay cứng ngắc, cứng hơn cả thép, Tiểu Trùng cắn vào chỉ có thể khiến Tần Vũ ngứa ngáy nhột nhạt.

Tiểu Trùng hừ một tiếng, bất mãn nói: "Tiểu tử, nếu như ngươi có bản lĩnh thì buông ta ra, Bản vương sẽ chứng minh cho ngươi hiểu ta mạnh như thế nào!"

Tần Vũ có chút không nói nên lời, Tiểu Trùng này quả là ‘cực phẩm’ trong ‘cực phẩm’, ngữ khí trở nên sắt đá: "Đừng nói nhảm nữa, mau cho ta biết nơi nào có bảo vật có thể chữa trị bệnh do virus biến dị gây ra!"

Tiểu Trùng nhàn nhạt nói: "Nói cho ngươi biết cũng được, chỉ cần ngươi có thể làm ta bị thương, ta sẽ lập tức nói cho ngươi biết!"

Tần Vũ nhíu mày, thứ này nếu như không sợ chết, Tần Vũ thật sự cũng không làm gì được nó, nhưng Tần Vũ không tin sinh vật có trí tuệ lại không sợ chết, cho dù là Bất tử tộc!

Nghĩ đến đây, Tần Vũ đã chậm rãi siết chặt lòng bàn tay, anh không tin con trùng nhỏ này khi sắp bị bóp nát còn có thể ngoan cố như vậy.

“Dùng sức thêm đi tiểu tử, chưa ăn cơm à?” Tiểu Trùng ậm ừ chế giễu.

Tần Vũ vừa rồi đã vận dụng lực lượng gấp hơn ba mươi lần thể chất người bình thường, nhưng Tiểu Trùng vẫn chống đỡ được.

Tần Vũ trầm mặc, lực tay lần nữa tăng lên, lần này anh vận dụng toàn bộ lực lượng thể chất bốn mươi tám lần thể chất của người bình thường.

Tuy nhiên, Tiểu Trùng vẫn có một giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo: "Thêm lực nữa đi, bóp mạnh hơn nữa đi, con người ở kỷ nguyên này yếu như vậy sao? Chẳng đủ làm ta nhột nữa!"

Tần Vũ phát hiện dường như có một tấm bình phong vô hình chắn ngang giữa lòng bàn tay của Tần Vũ và bề mặt cơ thể của Tiểu Trùng, Tần Vũ nhào nặn thế nào thì lực phát ra đều bị tấm bình phong này hấp thụ nên Tiểu Trùng không hề bị đau đớn hay tổn thương gì.

Tần Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt đã hoàn toàn lạnh xuống: "Ngươi tự tìm đường chết!"

“Ta đúng là muốn tìm chết, sao? Định làm trò gì?” Tiểu Trùng cười điên cuồng.

Tần Vũ lúc này thật sự sốt ruột, khẽ mở bàn tay ra, sau đó thô bạo khép lại, có thể nghe thấy không khí bị lực lượng đáng sợ này bóp chặt, nổ vang, phát ra một loạt tiếng động lách tách, lần này anh đã vận dụng toàn bộ lực lượng, kích hoạt Hoàng kim huyết với lực tay gấp sáu mươi tám lần, uy lực đáng sợ!

Ngay cả một quả cầu thép Tần Vũ cũng có thể tùy ý nhào nặn thành bất kỳ hình dạng nào, tuy nhiên đã xảy ra một chuyện khiến Tần Vũ càng thêm ngạc nhiên, khi anh cố gắng hết sức bóp chết con côn trùng này thì lại có một phản lực phát ra từ cơ thể của Tiểu Trùng, và va chạm với lòng bàn tay đang siết chặt của Tần Vũ.

"Oành!"

Hai cỗ lực lượng va chạm, phát ra một tiếng nổ vang thật lớn, năm ngón tay của Tần Vũ bất giác bị chấn động từ vụ nổ duỗi mở ra, con côn trùng rơi xuống đất.

“Ha ha ha, tiểu tử, biết sức mạnh khủng khiếp của Bản vương như thế nào chưa?” Tiểu Trùng cười đắc thắng.

"Vừa rồi... vừa mới là năng lực Phản Đòn sao?" Tần Vũ kinh ngạc nhìn lòng bàn tay, lực lượng phản chấn khổng lồ đã bù lại sự kìm kẹp của bàn tay anh ta, vì vậy Tiểu Trùng đã có thể nhân cơ hội để trốn thoát.

Phản Đòn là một năng lực rất ghê tởm, nó có thể phản mọi đòn tấn công của đối phương, bất cứ ai phải đối mặt với năng lực này cũng sẽ cảm thấy vướng víu, khó đối phó.

Tiểu Trùng cười khinh thường: "Năng lực của Bản vương không đơn giản như vậy đâu."

Tần Vũ cũng không thèm nói nhảm với nó, Phản Đòn là loại năng lực cần có một nguồn lực lượng tác động trước, chẳng hạn như một quyền đánh tới, sẽ bị đánh trả lại cùng một lực tương đương, có thể nói dù dùng bao nhiêu lực lượng, người đó cũng sẽ nhận lại bấy nhiêu lực phản chấn, nhưng nếu như sử dụng công kích mà không trực tiếp tiếp xúc, năng lượng gien để kích hoạt Phản Đòn sẽ tiêu hao rất lớn, chỉ cần sử dụng vũ khí tầm xa như súng liên tục tiêu hao đối thủ là đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận