Bá Chủ Mạt Thế

Chương 117: Độc chết được Tần Vũ

Chiến thuật ‘biển rắn’ vây công không thể nghi ngờ là một chiến thuật đáng sợ, bởi vì cho dù người tiến hóa có mạnh mẽ như thế nào, nếu năng lượng gien bị cạn kiệt, cũng sẽ tương đương như một con hổ không răng, và sớm muộn gì cũng sẽ diệt vong trong sự vây hãm không bờ bến.



Nhưng đối với Tần Vũ lúc này mà nói, chiến thuật này thật sự vô dụng, Tần Vũ cầm trong tay Huyết Diễm trường thương với năng lực Khát Máu, có thể không ngừng bổ sung thể lực, luôn duy trì một trạng thái chiến đấu đỉnh phong!



Đây là sức mạnh của bảo vật cấp D. Ở giai đoạn này, chắc chắn có rất ít người tiến hóa có thể sở hữu bảo vật cấp D. Bạn phải biết rằng Lâm Phong, Tôn Vũ và những người lính tiến hóa khác sau khi vượt qua những thử thách của di tích Chiến Thần Chiến Trường 108, thì những gì mà bọn họ có thể nhận được tối đa, chỉ là một bảo vật cấp FFF!



Về phần năng lượng gien bị tiêu hao, không tính đến năng lực Khát Máu của Huyết Diễm trường thương, thì ngay tại chỗ Tần Vũ cũng hoàn toàn có thể bổ sung lại, bằng cách sử dụng những khối năng lượng tiến hóa rơi lại trên mặt đất. Tần Vũ thu thập được những khối năng lượng tiến hóa từ việc dùng ngọn lửa màu tím thiêu đốt xác của đàn rắn biến dị, những khối năng lượng tiến hóa này không chỉ bổ sung lại thể lực mà còn tăng cường thể chất của Tần Vũ.



"Đã đạt được thể chất gấp hai mươi bảy lần thể chất của người bình thường!"



Trong mắt Tần Vũ lóe lên một tia sáng, đây là thành quả sau khi anh ta sử dụng tổng cộng mười tám khối năng lượng tiến hóa đã được Tần Tiểu Vũ Cường Hóa, thể chất của Tần Vũ lại một lần nữa tăng trưởng.



Đây là ‘Dĩ chiến dưỡng chiến’, thông qua chiến đấu bồi dưỡng chiến lực, trước kia mấy ngày liền thể chất của Tần Vũ không thể tăng trưởng, hiện tại chỉ trong thời gian chiến đấu ngắn ngủi đã tăng trưởng thể chất từ gấp hai mươi lăm lần lên gấp hai mươi bảy lần thể chất của người bình thường, có thể thấy được chỉ có chiến đấu không ngừng mới có thể khiến cho người tiến hóa trở nên mạnh mẽ hơn, một cách nhanh chóng.



Tần Vũ điên cuồng chém giết, tất cả rắn lớn biến dị tấn công anh, đều bị anh sử dụng Huyết Diễm trường thương chặt đầu, sau đó đốt thành tro, anh ta giống như một Ma thần vô địch!



"Tốt lắm, những con rắn biến dị to lớn này đã biết sợ rồi!" Theo sát ý điên cuồng, Tần Vũ nhìn thấy trong đôi mắt của những con rắn biến dị to lớn ban đầu tràn đầy lạnh lùng này, bây giờ đã lộ ra vẻ do dự và sợ hãi, công kích của chúng đã trở nên chậm chạp, chần chừ, không còn hung hãn như trước.



Dị thú không phải thây ma, bình thường trí tuệ của chúng cao hơn so với thây ma, nhưng cũng bởi vậy, chúng sẽ sợ hãi những sinh vật mạnh hơn, Tần Vũ, không thể nghi ngờ là người như vậy, đã có thể khiến bọn chúng cảm thấy sợ hãi!



"Gì vậy?"



Lúc này Tần Vũ giật mình, trong lòng anh ta bỗng cảm thấy lo lắng, đó là một loại cảnh báo có một mối nguy hiểm đang đến gần!



“Phừng!”



Tần Vũ không chút nghĩ ngợi, ngọn lửa màu tím toàn thân bốc lên, bảo vệ chính mình ở trong đó, hai mắt của Tần Vũ lóe lên, một cái đầu rắn hình tam giác có màu xanh hiện ra trước mắt của anh.



Đây là một con rắn biến dị có kích cỡ cực nhỏ, nó có màu xanh lục, chỉ dài chừng một mét và chỉ to bằng ngón tay út. Lúc này cái đầu rắn của nó lại dễ dàng xuyên qua phòng hộ của vòng lửa tím và cách gò má của Tần Vũ đã rất gần chỉ vài xen-ti-mét.



Với màu sắc và kích cỡ như vậy, con rắn biến dị đã cho Tần Vũ biết, đây khẳng định là một con rắn biến dị cực kỳ độc!



Đồng tử của Tần Vũ hơi co rụt lại, anh không chút do dự vội vàng bước lui về phía sau, con rắn nhỏ biến dị há miệng, hai cái răng nanh nhỏ xíu mảnh khảnh, thiếu chút nữa đã cắn vào gò má của Tần Vũ.



Mắt thấy răng nanh của nó sắp chạm vào gò má của Tần Vũ, thân hình của nó đột nhiên duỗi thẳng ra, cái đầu tam giác rất nhỏ lắc mạnh một cách đầy khó khăn, như thể nó đang muốn tiến thêm dù chỉ một chút xíu nữa về phía trước, nhưng nó không thể, bởi vì đã có bàn tay thô to túm chặt lấy đuôi của nó.



"Nguy hiểm thật!"



Tần Vũ thầm nghĩ, con rắn biến dị nhỏ xíu này thực lực không tầm thường, tuy nhỏ nhưng lại rất độc, có thể đột nhiên xuyên thủng phòng hộ của ngọn lửa màu tím, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt của Tần Vũ, Tần Vũ suy đoán con rắn nhỏ biến dị này chắc hẳn là có năng lực Di Ảnh, có khả năng dịch chuyển cơ thể một đoạn khoảng cách để thực hiện tập kích, thực sự rất khó để phòng thủ, ngay cả Tần Vũ cũng suýt nữa bị nó cắn trúng.



"Xì xì!"



Con rắn nhỏ bị tóm lấy đuôi, nó kịch liệt vặn vẹo thân thể, ngẩng đầu quay sang định cắn vào mu bàn tay của Tần Vũ.



Nhưng làm sao Tần Vũ có thể không đề phòng mà để cho nó thực hiện được tâm nguyện của mình?



Tay phải của Tần Vũ cầm chặt đuôi của con rắn nhỏ biến dị lắc lắc dữ dội và giật mạnh về phía sau của nó. Thân thể của nó lắc lư như dây thừng, nó cũng không cắn được vào mu bàn tay của anh.



Tần Vũ rất tức giận, suýt chút nữa thì đã bị nó cắn trúng rồi, anh không dùng lửa đốt nó thành tro, mà dùng tay phải nắm đuôi nó lắc mạnh một cái, đập mạnh đầu của nó vào thân Huyết Diễm trường thương đang cầm ở tay trái, lực siết mạnh mẽ đã nghe thấy tiếng “rắc rắc” giòn vang, một tiếng “Bộp!” phát ra khi cái đầu nhỏ của con rắn biến dị chạm vào thân thương, tiếng động to đến nỗi những người lính gần đó bị Tần Vũ làm cho giật cả mình.



Cái đầu nhỏ bị đập vỡ nát, con rắn nhỏ biến dị lập tức mất đi toàn bộ lực phản kháng, phần thân không còn nhúc nhích, chắc hẳn đã chết.



Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng lửa màu tím đốt nó thành tro bụi, trong lòng bàn tay của anh đang cầm một khối tinh thể óng ánh nhỏ xíu, đây tự nhiên là tinh hoa năng lượng tiến hóa của con rắn nhỏ biến dị màu lục, mặc dù khối năng lượng tiến hóa này chỉ nhỏ như đầu đũa, nhưng lại ẩn chứa năng lượng tiến hóa lớn hơn gấp mười lăm lần những khối năng lượng tiến hóa thu được trước đó từ những con rắn biến dị xung quanh!



Điều này cũng làm cho Tần Vũ có chút sợ hãi, khối năng lượng tiến hóa bé xíu này ẩn chứa năng lượng tiến hóa thật mạnh mẽ. Tần Vũ phán đoán kịch độc của con rắn này phải cực kỳ kinh khủng, thông thường biến dị thú nếu không có sức lực mạnh mẽ thì sẽ đặc biệt mạnh ở một phương diện khác, ngoại trừ năng lực Di Ảnh, thì chỉ còn lại độc tính. Nếu con rắn nhỏ biến dị màu xanh lục này có thể thành công cắn trúng Tần Vũ, thì ngay cả khi đã là một người tiến hóa cấp hai, Tần Vũ vẫn sẽ phải chết. Rất may, cho dù con rắn nhỏ biến dị màu xanh có độc tính mạnh hơn gấp mười lần nữa mà thực lực của nó không đủ, không cắn được vào thân thể của Tần Vũ thì cũng vô dụng. Với một tia cảm ứng tinh thần Tần Vũ đã có thể sớm nhận ra nguy hiểm, không do dự mà bước lui lại sau tránh thoát công kích của con rắn nhỏ biến dị và dễ dàng giết chết nó.



Trên thực tế, những người tiến hóa cấp hai khác đối mặt với con rắn nhỏ biến dị màu xanh đó rất có thể đã phải chết, khoảng cách công kích ngắn như vậy lại kèm theo năng lực Di Ảnh, thật khó để né tránh thành công!

-----



"Anh ta. . . thật mạnh!" Những binh lính xung quanh kinh ngạc nhìn Tần Vũ, xung quanh Tần Vũ, toàn là những mảnh tro tàn từ xác rắn vẫn còn đang xếp thành hình rắn trên mặt đất, bất kỳ con rắn biến dị khổng lồ nào bị anh ta giết chết, thì vết tích sót lại trên thế gian, không hề có máu thịt mà chỉ toàn tro và bụi.



"Năng lực Lửa... chẳng lẽ lại mạnh như vậy, thật khó tin!" Cũng có những người lính tiến hóa sở hữu năng lực Lửa ở gần chỗ Tần Vũ, âm thầm kinh ngạc, phải biết rằng Lửa chỉ là một năng lực rất phổ thông không hề hiếm, với người tiến hóa cấp thấp thậm chí chưa đạt đến đỉnh phong của cấp một, nhiệt độ ngọn lửa của họ rất bình thường, có thể dùng để đun nước nấu nướng, soi đường, hoặc tăng lực sát thương thì được, nếu chỉ đơn giản mà dùng năng lực Lửa để giết địch thì là một điều không thể thực hiện, những thây ma và biến dị thú đã tiến hóa hơn nhiều sau hai trận mưa máu, gây tổn thương cho bọn chúng còn được chứ đừng hòng mong có thể thiêu đốt chúng ra tro, dù sao năng lực Lửa cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với lửa thông thường, người dân bình thường sở hữu năng lực Lửa thì sức chiến đấu còn tăng cao chứ đối với những binh lính tinh nhuệ như bọn họ, hoàn toàn có thể sử dụng súng phun lửa để thay thế, có khi với súng phun lửa sức chiến đấu của bọn họ còn mạnh hơn.



Không phải người tiến hóa sở hữu năng lực Lửa nào cũng có thể sử dụng lửa thành thạo như Tần Vũ, những người khác có thể sử dụng một trong những chiêu thức như ném cầu lửa, dựng cột lửa, phun luồng lửa, tích hợp vào vũ khí, vân vân và mây mây… Nhưng tất cả những điều đó Tần Vũ đều có thể làm được với hai đời kinh nghiệm sở hữu năng lực Lửa, lại còn vận dụng trên thương thuật cấp AAA của Tần Vũ và năng lực Lửa đạt tới cấp ba, thì đương nhiên uy lực phát huy ra phải mạnh hơn bọn họ vô số lần rồi. Không thì phải thẹn chết thêm một lần nữa mất!



Vì vậy, không có năng lực nào là mạnh nhất cũng không có năng lực nào yếu nhất, mà còn phải tùy thuộc vào cách sử dụng, khả năng phát huy tiềm năng của năng lực, cường độ tiến hóa năng lực…

… Nói cách khác ngoài bản thân không ngừng nỗ lực cố gắng, thì phải được ông trời đãi ngộ cho trùng sinh, sở hữu đa kỹ năng loại khá trở lên, có song năng lực và một trong đó phải là năng lực hiếm có đạt cấp S, hơn nữa cũng phải có bạn đồng hành sở hữu song năng lực hiếm có đạt cấp S trở lên. Tóm lại là phải học một khóa đầu thai sao cho phù hợp với xu thế của xã hội!

Nhưng nên nhớ đây là tận thế, trên thế giới không phải chỉ có mỗi một xã hội loài người và không chỉ có một thế giới mà còn có rất nhiều dị thế giới của dị tộc. Quả thật nếu so người với người, thì Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ rất mạnh, gần như là đứng đầu nhân loại thời điểm này, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu ở một địa phương nhỏ bé xung quanh Thịnh Cảnh Thành. Mặt khác Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đã không ít lần may mắn thoát chết hoặc phải né tránh đi vòng… khi đối mặt với các kẻ địch cường đại như Thi Long, Tuyết Lệ Ti… và ngay lúc này còn đang phải bỏ chạy trước Mẫu Trùng của Trùng tộc.

---



Những binh lính này không dám nán lại quá lâu, vội vàng mở cửa một vài chiếc xe quân sự, cố gắng mang theo chúng để rút lui, bởi vì hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ mặc dù tạm thời có thể ngăn cản được số lượng lớn rắn biến dị, nhưng còn những loại độc thú biến dị khác như nhện, rết, cóc, bọ cạp, tắc kè… còn rất rất nhiều, bọn chúng không hề dễ đối phó hơn ở rắn biến dị một chút nào.



Những độc thú biến dị này quả thực rất đáng sợ, chỉ cần bị thương thì khả năng bỏ mạng là rất cao, trong chiến đấu hỗn loạn không thể kịp thời cứu chữa được, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, mà số lượng người lính phải hy sinh xấp xỉ tám mươi người, còn số người lính bị thương còn thê thảm hơn nữa, nếu những người lính bị trúng độc mà không chết thì cũng sẽ phải chịu đựng một nỗi đau đớn đến tột cùng.



Cũng may còn có những binh lính xung quanh đang hỗ trợ đối chiến với các loài độc thú biến dị khác, nếu không thì ngay cả Tần Vũ cũng không dám nói mạnh là mình có thể giải quyết được hết một số lượng lớn rắn biến dị trong biển rắn biến dị mênh mông này.



Xung quanh Tần Vũ, đàn rắn biến dị có trí tuệ không thấp, bọn chúng nhìn Tần Vũ với ánh mắt tràn đầy sợ hãi, dần dần lui lại nới rộng vòng vây, không dám tiếp tục xông lên công kích Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nữa, bọn chúng không muốn đi theo vết chân của đồng loại.



Tần Vũ thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, mục tiêu chính của anh cũng không phải là săn giết biến dị thú mà là tiêu diệt con Ngũ Độc Thú, dây dưa mãi với những con rắn biến dị này cũng chẳng thu được ích lợi bao nhiêu so với Ngũ Độc Thú, tốt nhất là dọa cho chúng nó sợ phải bỏ chạy, ngay từ đầu Tần Vũ đã xác định kế hoạch như vậy, nên anh trực tiếp ra tay mà không ngồi trên lưng của con Hỏa Giáp Trùng Vương cùng Tần Tiểu Vũ.



"Mùi gì lạ vậy?"

Tần Vũ đột nhiên dùng mũi hít nhè nhẹ, sau khi sử dụng thuốc tiến hóa gien, thị lực và khứu giác của anh đều được tăng cường bằng với người tiến hóa cấp ba, cho dù mùi vị xung quanh rất hỗn tạp, có đủ loại mùi khó chịu, nhưng anh vẫn ngửi được một mùi lạ không hề tầm thường, rất khác biệt với các loại mùi vị còn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận