Bá Chủ Mạt Thế

Chương 252: Tử Lôi Thần Kiếm

"Anh, anh không sao chứ!" Tần Tiểu Vũ vội vàng nói.

"Không có việc gì." Tần Vũ lắc đầu, anh có chút kinh hãi, bởi vì thời điểm khi luồng lôi điện màu xanh đen chạm vào anh, nó cho anh một loại cảm giác như sinh mệnh của mình bị quét sạch, một cảm giác rất đáng sợ.

Người khoác áo bào đen cứng ngắc cười nói: "Vũ khí này sẽ tự chọn chủ nhân của nó, người không được nó chọn thì không thể chạm vào."

“Nhận chủ?” Tần Vũ cả kinh, phải biết rằng vũ khí sẽ chủ động lựa chọn chủ nhân, khi đạt cấp S khi đó vũ khí sẽ có linh hồn! Mỗi lần vũ khí cấp S xuất thế đều có thể gây nên chấn động, theo như Tần Vũ được biết, người có vũ khí cấp S ở kiếp trước chỉ có một số rất ít, hơn nữa mỗi người đều là cường giả siêu cấp, ví dụ như Quang Huy Thành chủ có vũ khí cấp S hay còn gọi là linh khí.

Tần Vũ không ngờ ở đây lại có linh khí, về giá trị mà nói, thanh kiếm này so với Chiến hạm Phù Thủy còn cao hơn rất nhiều!

Người mặc áo choàng đen nói: "Thanh kiếm này tên là Tử Lôi Thần Kiếm, là kiếm của nữ anh hùng trong tộc Phù Thủy của chúng ta, Mặc Khải đại nhân. Sau đó, cô ấy ngã xuống, thanh kiếm này cũng bị hư hại trong một trận đại chiến, chúng ta chế tạo lại nó. Sau khi đúc ra, nó vẫn không thể khôi phục lại vẻ huy hoàng trước đây, và bây giờ nó chỉ là một linh khí bán thành phẩm."

Người có thể được gọi là anh hùng của một nền văn minh nhất định là người có thực lực vượt xa tưởng tượng, nhưng cho dù là linh khí bán thành phẩm thì cũng vô cùng trân quý, có giá trị của độc đáo của riêng mình, kiêu ngạo và tự động chọn chủ.

Tần Vũ cười nhạt: "Vậy là nó không thích ta?"

Người đàn ông khoác áo choàng đen nắm giữ tình báo của Chiến hạm phù thủy 233, trực tiếp gật đầu nói: "Ta nghĩ như vậy."

Tần Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, anh quả thật có chút tiếc nuối, dù sao đây cũng là linh khí đạt cấp S, nhưng nói anh thất vọng cũng chưa đúng, Tử Lôi Thần Kiếm chính là vũ khí kiếm, mà anh yêu thích nhất là vũ khí dạng thương. Vì vậy, ngay cả khi Tần Vũ có được nó, Tần Vũ cũng sẽ không thể sử dụng thành thạo linh khí này.

Sau khi nghe về truyền thuyết và chứng kiến sức mạnh độc lạ của vũ khí có tên Tử Lôi Thần Kiếm, những người khác đều háo hức muốn thử sức và chiếm được nó.

"Để ta thử một chút!" Địch Thiếu Phong tới gần Tử Lôi Thần Kiếm.

“Ha ha, tiểu Lôi Lôi, tao yêu mày nhiều lắm nha, nhào vào trong lòng của tao đi nào!” Địch Thiếu Phong đi gần tới Tử Lôi Thần Kiếm, đưa tay ra, và nói lảm nhảm.

Bạch Tiểu Na, Tần Vũ và những người khác đều cảm thấy có những vạch đen trên đầu.

"Uỳnh!"

Một luồng điện hồ quang màu đen mạnh hơn gấp mười lần so với hồ quang điện màu đen mà Tần Vũ gặp phải trước đó phóng ra ngoài, Địch Thiếu Phong bị đánh bay ra ngoài đập vào tường, tóc tai dựng đứng đen thùi lùi nói: "Ngay cả tao mày cũng không vừa lòng ư?"

Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này đều thầm cảm thấy may mắn, loại người này nếu như có thể đạt được linh khí tán thành, bọn họ thật đúng nghi ngờ sinh mệnh của mình tồn tại là đúng hay sai.

Mọi người lần lượt tiến lên để thử, nhưng Lục Vân, Lâm Phong, Cú Ma và Dương Cảnh Lăng đều thử từng người một, nhưng tất cả họ đều bị ném ra ngoài giống như Tần Vũ và Địch Thiếu Phong.

Người mặc áo choàng đen thở dài nói: "Muốn được Tử Lôi Thần Kiếm công nhận, nhất định phải là người sở hữu năng lực Lôi Điện hoặc là Tử Vong."

Tần Vũ nhớ tới truyền thuyết về Minh Linh Thi Vương, vũ khí của nó là một thanh kiếm có thể khống chế sấm sét và tử vong, hẳn là Tử Lôi Thần Kiếm, nhưng Minh Linh đã sớm chết yểu rồi.

Lúc này, Tần Tiểu Vũ cũng nhiệt tình nói: "Anh, em cũng muốn thử một chút."

Tần Vũ nhìn đôi tay quấn băng gạc trắng của Tần Tiểu Vũ, khẽ gật đầu: "Cẩn thận nhé."

Tần Tiểu Vũ gật đầu, cô đi đến trước mặt Tử Lôi Thần Kiếm, hít một hơi thật sâu, chịu đựng đau đớn, run rẩy duỗi ra một ngón tay mềm mại, nhẹ nhàng chạm vào cán của Tử Lôi Thần Kiếm.

"Ồ!" Ngay tại tất cả mọi người cho rằng Tần Tiểu Vũ sắp bị đánh bay đi thời điểm, lại xảy ra một chuyện lạ, ngón tay của Tần Tiểu Vũ đụng phải chuôi kiếm, Tử Lôi Thần Kiếm bèn không có phóng xuất ra bất cứ một tia lôi điên nào để đánh bay cô ấy đi, điều này có nghĩa là…

Cảnh tượng này làm cho Tần Vũ vui vẻ, nếu như Tần Tiểu Vũ có thể lấy được Tử Lôi Chi Nhận, cũng không khác gì anh sở hữu được nó!

"Tiếng xì xì..."

Thấy mình không bị đánh bật ra xa, Tần Tiểu Vũ vui mừng khôn xiết, vì vậy cô duỗi tay trái quấn băng gạc trắng, nắm lấy chuôi kiếm, sau đó rút nó ra khỏi bục rất dễ dàng.

"Ha ha, anh nè, hiện tại nó đã nhận em làm chủ rồi! Thế nào em lợi hại... không... ?" Tần Tiểu Vũ rút Tử Lôi Kiếm ra, kiêu hãnh vẫy vẫy nó, sau đó thanh kiếm chạm vào vết thương trên tay, và cô ấy cảm thấy đau đớn muốn rớt nước mắt.

“Xèn xẹt!”

Đúng lúc này, Tử Lôi Thần Kiếm bộc phát ra tia sét đen dày đặc, bao bọc lấy Tần Tiểu Vũ trong đó.

“Xảy ra chuyện gì?” Tần Vũ sửng sốt.

Người đàn ông khoác áo choàng đen mặt tràn đầy kinh ngạc: "Đây là Lễ Nhận Chủ, Tử Lôi Thần Kiếm vậy mà lại chọn nàng làm chủ nhân, sao có thể..."

Tử Lôi Thần Kiếm thuộc tính Tử Vong cùng Lôi điện, nó lựa chọn chủ nhân cũng sẽ có quan hệ với hai loại thuộc tính này, nhưng dựa theo quan sát trước đó, năng lực của Tần Tiểu Vũ hoàn toàn không tương thích với hai loại thuộc tính này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận