Bá Chủ Mạt Thế

Chương 188: Không muốn chết

<< Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện!>>

Tiền Lập Tân là người tiến hóa với năng Cường Tráng thuộc hệ Chiến Đấu giống với Lý Tùng trong nhóm bốn người của Ngọc Kỳ ở nhà kho bỏ hoang (Chương 52), nhưng thể chất thì cao hơn Lý Tùng nhiều, Tiền Lập Tân có thể chất gấp mười lăm lần thể chất của người bình thường, với năng lực Cường Tráng có thể tăng gấp đôi sức mạnh cơ bắp, anh ta sẽ có sức lực cơ bắp đơn thuần mạnh hơn người tiến hóa cấp hai bình thường.

Trong cơn hoảng loạn Khổng Vĩ không còn để ý được gì, chỉ cắm đầu chạy nên rất nhanh đã đến trước cửa phòng của mình. Vừa thở hổn hển vừa mở cửa phòng, dường như hy vọng sống sót đã ở trong tầm tay, ánh mắt của Khổng Vĩ đã có thần sắc hơn.

Ngạc nhiên chưa? Chờ đợi anh vẫn là khuôn mặt trung niên râu ria của Tiền Lập Tân, nhưng thân thể đã mờ mờ như sương khói, hai mắt đỏ ngầu đầy vẻ khát máu và ở phía góc phòng là thi thể của Tiền Lập Tân. Chắc không cần giải thích thêm Tiền Lập Tân đã bị giết và biến thành một con Quỷ Khôi!



Nhìn thấy thi thể của Tiền Lập Tân, trong lòng của Khổng Vĩ không có đau buồn, chỉ có sợ hãi, anh ta muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng vô luận như thế nào cũng không nhấc nổi chân lên nữa. Anh ta đã quá sợ hãi và tuyệt vọng!



"A! Đừng tới đây, đừng tới đây!"



Con Quỷ Khôi mà Tiền Lập Tân biến thành có khuôn mặt hung dữ và khát máu, đáp lại lời van xin của Khổng Vĩ, nó làm ngược lại, nó lướt đến muốn xé nát Khổng Vĩ ra thành từng mảnh.

“Là mày ép tao… là mày ép tao. A a … a!”



"Phập!"





Đối diện với tử vong cận kề, Khổng Vĩ rốt cuộc điên cuồng kêu lảm nhảm thật lớn, vung đao thép trong tay chém về phía đầu của con Quỷ Khôi có khuôn mặt của Tiền Lập Tân. Tuy nhiên, do kinh nghiệm và kỹ năng không có, lại chẳng chịu luyện tập, Khổng Vĩ đã chém chệch hướng, đao thép không chém vào đầu của Quỷ Khôi mang khuôn mặt Tiền Lập Tân, mà chém vào vai của nó, một kích toàn lực của Khổng Vĩ cũng chém xả rất mạnh, cắt đứt được nửa bên vai của con Quỷ Khôi. Nhưng với đặc tính của Quỷ Khôi là một khôi lỗi, nó căn bản không thèm để ý loại thương thế này, không có cảm giác đau đớn, giờ khắc này, nó chỉ nhìn thấy máu thịt thơm ngon kề cận trước mặt và hơn hết mọi tổn thương của nó đều có thể phục hồi sau khi nó giết người.



Khát vọng máu thịt của Quỷ Khôi là một khát vọng bản nguyên sinh mệnh từ khi sinh ra, để chân chính chở thành sinh mệnh ngưng thực bọn nó cần phải không ngừng giết chết các sinh vật khác, đặc biệt là sinh vật tiến hóa.



“Á á!”



Con Quỷ Khôi với khuôn mặt của Tiền Lập Tân há to miệng và cắn mạnh vào cổ của Khổng Vĩ, Khổng Vĩ kêu lên đau đớn, anh ta dùng hết sức bình sinh đẩy cái đầu của con Quỷ Khôi ra xa, trên cổ của anh ta đã rách một miếng thịt và máu tươi bắn ra xối xả.



"Tôi. . . Tôi không muốn chết. . . " Nỗi sợ chết bao trùm lấy Khổng Vĩ, anh ta liều mạng bịt lấy vết rách trên cổ, lê lết trên mặt đất, máu đỏ tươi đã nhuộm đỏ bàn tay của anh ta.



Con Quỷ Khôi với khuôn mặt của Tiền Lập Tân dự tợn và nhợt nhạt, đã thiếu mất một nửa bên vai, hai mắt đỏ lại tràn đầy sát ý, một lần lữa lao đầu cắn về phía Khổng Vĩ.

“Soẹt!”



Một lưỡi đao gió màu xanh nhạt cắt vòng qua cổ của con Quỷ Khôi có khuôn mặt Tiền Lập Tân, đầu của con Quỷ Khôi này lìa khỏi cổ, thân thể của nó biến thành một làn khói và từ từ tiêu tan trong không khí.



“Khổng Vĩ, cố lên nào!” Một thanh niên lảo đảo đi tới, nửa quỳ trên mặt đất, vội vàng đỡ người của Khổng Vĩ, người thanh niên này là Hứa Khai.



Hứa Khai vừa bị Quỷ Tướng đánh gãy mấy cái xương lồng ngực, nếu không phải anh lo cho an toàn của Khổng Vĩ, thì đã không cố gượng đứng dậy lết tới đây, nhưng đến nơi cũng chỉ kịp phóng ra một lưỡi đao gió trợ giúp Khổng Vĩ.



“Cứu… cứu mình với…” Khổng Vĩ sợ hãi cái chết, ánh mắt cầu xin van nài, cố giãy giụa nói, máu trên cổ vẫn không ngừng chảy ra.



“Tớ xin lỗi. . .” Hứa Khai vội vàng nhìn ra nơi khác né tránh ánh mắt của Khổng Vĩ, anh ta cũng không thể làm gì hơn.



Ánh mắt của Khổng Vĩ dần đờ ra, hơi thở đã chấm dứt. Khổng Vĩ đã chết.



Hứa Khai im lặng trong đau đớn, không bao lâu sau, một bóng quỷ hồn dần dần thoát ra từ trong thi thể của Khổng Vĩ, khuôn mặt của nó giống hệt Khổng Vĩ, và một Quỷ Khôi mới đã được sinh ra.



Con Quỷ Khôi có khuôn mặt của Khổng Vĩ lao về phía Hứa Khai, Hứa Khai hiện lên vẻ đau buồn đậm nét, nhắm mắt không cần nhìn, vung một tay lên trời, hơn mười lưỡi đao gió xuất hiện quay vòng trên không trung, rồi siết nhỏ vòng tròn như thòng lọng, cái đầu của con Quỷ Khôi có khuôn mặt của Khổng Vĩ, bị những lưỡi đao gió xoáy tan, chém thành trăm mảnh…

---



Cuộc sống thật mong manh, nhất là trong tận thế, muốn sống thì phải có dũng khí đứng lên mà chiến đấu đối mặt với nguy hiểm giành giật sự sống. Nếu chỉ mãi hèn nhát, cho dù có muốn sống đến thế nào, dù có vứt bỏ đi mọi gánh nặng về đạo nghĩa, thì chẳng bao lâu cũng sẽ phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận