Bá Chủ Mạt Thế

Chương 236: Lý Nguy!

"Thật đáng sợ... Diêm La Bất Tử thú này quả nhiên là danh xứng với thực!” Sắc mặt của Tần Vũ trở nên âm trầm, anh cảm thấy trước mặt có một áp lực thật lớn, dù cho anh cũng chỉ mới vừa nhìn thấy toàn bộ thân hình khổng lồ chân thực của Diêm La Bất Tử thú, tốc độ của nó cực nhanh đã vượt ra khỏi trí tưởng tượng của anh.

Diêm La Bất Tử thú giải quyết xong Địch Thiếu Phong, sau đó nó đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Tần Vũ, Tần Vũ cảm thấy một cổ áp lực kinh khủng bao trùm nhiều lần lên trên người.

Vù!

Diêm La Bất Tử thú thân ảnh chợt lóe lên, Tiểu Hắc thầm nghĩ không tốt, trong đầu như có một hồi chuông báo động, dường như mục tiêu thực sự của Diêm La Bất Tử thú là nó chứ không phải Tần Vũ!

Tiểu Hắc kinh nghiệm chiến đấu so với Địch Thiếu Phong còn muốn phong phú hơn nhiều, nó lập tức vỗ đôi cánh, hướng về trên cao bay vút lên, đúng lúc này nó cảm giác đỉnh đầu như có một sực mạnh đè nén nó xuống, Diêm La Bất Tử thú ttung một cái tát vỗ vào trên đỉnh đầu của Tiểu Hắc.

"Bộp!"

Tiểu Hắc thân cao đến hơn hai mét vậy mà cứ như một con ruồi, bị Diêm La Bất Tử tát mạnh đầu ghim sâu vào trong lòng đất, đất đá vùi lấp không thể thấy được Tiểu Hắc đâu nữa!

"Tiểu Hắc!"

Bạch Tiểu Na vào giờ khắc này sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt.

"Điều gì đang diễn ra vậy... Đến tột cùng đây là quái vật gì?” nguyên một đám người tiến hóa Tôn Bằng, Chu Cường hoàn toàn ngẩn ra, bọn họ như đông cứng lại, bởi vì bọn họ đã biết đánh bại con quái vật này chỉ là nằm mơ, không chờ bọn họ giết sạch hoàn toàn quái vật biến đổi gien, thì Diêm La Bất Tử thú đã có thể giết sạch hoàn toàn bọn họ!

Bọn họ chỉ còn gần bốn mươi người tiến hóa, với sức mạnh khủng bố của Diêm La Bất Tử thú căn bản là không cần đến ba mươi giây đồng hồ là đã có thể cho tất cả mọi người xuống gặp tổ tiên rồi!

Ngay cả nhóm người tiến hóa hàng cường giả như Địch Thiếu Phong, Tiểu Hắc hay Bạch Tiểu Na, dưới sức mạnh khủng bố của Diêm La Bất Tử thú, ngay cả một giây cũng đều chịu không nổi, bị đánh hạ trong nháy mắt, chớ nói chi là bọn họ!

Cú Ma, Lục Vân, Dương Cảnh Lăng, Lâm Phong bốn người, không còn có thể nghi ngờ, bọn họ đều là những người có tâm tính kiên định hơn người lính tiến hóa bình thường, dù cho phải đối mặt với cường địch với sức mạnh vượt qua giới hạn của mình, bọn họ cũng sẽ không mất đi ý chí chiến đấu, có thể ngay giờ khắc này đây bọn họ đã phát hiện ra dù cho tư tưởng của bọn họ vững mạnh, tín niệm bao nhiêu đi chăng nữa cũng đều trở nên vô dụng.

Nguyên cái bản mặt của Cú Ma, đã là tái nhợt nay càng thêm tái nhợt còn không thấy cả mạch máu nữa, tốc độ tấn công của Diêm La Bất Tử thú thật sự là quá nhanh, nếu như Diêm La Bất Tử thú tới công kích anh ta, anh ta ngay cả sử dụng kỹ năng Quỷ cũng sẽ bị Diêm La Bất Tử thú giết chết!

Liên tiếp giải quyết Địch Thiếu Phong, xong rồi Tiểu Hắc, Diêm La Bất Tử thú bỗng nhiên lại ngồi bệt trên mặt đất, nó lúc lắc cái tai, đưa lưỡi liếm móng vuốt, một bộ dạng coi thường tất cả không để ai vào mắt!

Tuy là Diêm La Bất Tử thú không có biểu hiện ra bất kỳ ý đồ công kích gì, nhưng sức mạnh khủng bố của Diêm La Bất Tử thú vẫn khiến toàn thân của tất cả mọi người toát mồ hôi lạnh, tất cả mọi người đều vô cùng cảnh giác, mặc kệ là chuyện như thế nào họ cũng không đình chỉ sự cảnh giác!

Diêm La Bất Tử thú muốn giết bọn họ cho dù là ai thì cũng chỉ như lấy đồ trong túi.

Minh Linh cười ngạo nghễ, nó nhìn chăm chú vào Tần Vũ: “Lần trước cùng ngươi giao chiến, ta mới chỉ dùng sở đoản đối với sở trường của ngươi mà thôi, Diêm La Bất Tử thú mới là năng lực của ta, là sức mạnh thật sự của ta! "

Tần Vũ không nói gì, anh hiểu rõ ràng, mục tiêu công kích tiếp theo của Diêm La Bất Tử thú nhất định là anh!

Tần Vũ có thể cảm giác được một áp bách tử vong nặng nề, lưỡi hái của thần chết bất cứ lúc nào cũng sẽ thu gặt ngay lập tức tính mạng của anh!

Tần Vũ rất ghét loại cảm giác này, chán ghét kiểu uy hiếp đến sinh mạng này!

Tần Tiểu Vũ lo lắng vô cùng, cô chỉ muốn hét lên, nhưng lại rất sợ làm cho Tần Vũ phân tâm từ đó mà bị Diêm La Bất Tử thú lợi dụng được cơ hội tấn công chí mạng!

Minh Linh nhìn thấy Tần Vũ siết chặt bắp thịt toàn thân, như tùy thời có thể bộc phát ra được sức mạnh và tốc độ cực hạn.

Minh Linh lắc đầu: “Ngươi cũng không nhất định phải khẩn trương như vậy chứ, khỏi cần có ý nghĩ phản kháng, nói thật cho ngươi biết, Diêm La Bất Tử thú còn có năng lực mạnh nhất còn chưa sử dụng đây, các ngươi căn bản sẽ không có bất kỳ cơ hội giữ mạng nào."

Minh Linh đảo mắt một vòng, nó thấy được trên khuôn mặt của tất cả mọi người đều tràn đầy một vẻ tuyệt vọng, nó nhịn không được phá lên cười: “Ta là thần thực sự! Ta có sức mạnh của Thần!!!"

"Ha ha ha ha ha!"

Minh Linh hết sức hưởng thụ bầu không khí tuyệt vọng này, nhưng mà từ đâu như vọng lại một tiếng cười không chút hài hòa với không gian xung quanh, giống như là đang cười nhạo vào mặt của Minh Linh.

Ánh mắt của Minh Linh lập tức sắc lạnh như băng, khiến tất cả mọi người sợ ngây người, Tần Vũ vẫn chỉ tập trung ánh mắt nhìn chằm chằm Diêm La Bất Tử thú, nhưng lúc này anh cũng không khỏi bị tiếng cười kia làm cho hoảng sợ đứng người, bởi vì anh không cần quay đầu lại cũng nghe được tiếng cười quen thuộc kia là của ai.

"Tư... lệnh Lý!!!!!!!!!!” Cú Ma, Lục Vân, Dương Cảnh Lăng, Lâm Phong cùng với một đám những người lính tiến hóa bảo hộ cho Lý đều phải quay đầu nhìn lại đầy kinh ngạc. Người cất lên giọng cười chính là vị tư lệnh của bọn họ, chính là Lý Nguy!

"Lý... Lý tiên sinh?” Tôn Bằng, Chu Cường đều trưng ra một gương mặt ngạc nhiên đến tột cùng, bọn họ không thể nào hiểu được Lý nguy vì sao còn có thể cười được, đã vậy lại cười không kiêng nể gì như thế, ông ta không sợ sẽ chọc giận Minh Linh, khiến bản thân càng chết nhanh hơn sao?

"Ngươi cười cái gì?” Khuôn mặt bao trùm là vảy màu xanh lục của Minh Linh không chút biểu cảm, thực ra điều này đã đại biểu Minh Linh đã nổi giận, ánh mắt của nó sắc lạnh không gì sánh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận