Bá Chủ Mạt Thế

Chương 118: Thây ma tập trung

"Vù!"

Một con thây ma to xác tung một quyền, đấm vào ngực Tần Vũ, lực lượng quyền này thậm chí đã khiến không khí phát ra tiếng ầm ầm xé rách.

"Ồ! Là thây ma có năng lực Cường Tráng." Tần Vũ lập tức đánh giá năng lực của thây ma này, lực một quyền của nó mạnh hơn gấp ba mươi lần người bình thường, khá mạnh!

Cầm thương bằng một tay, Tần Vũ đâm thương vào đầu một con thây ma bên trái, đối mặt với một quyền đã được gia tăng sức mạnh của con thây ma, Tần Vũ không né không tránh, tung một quyền đón lấy một quyền.

"Oành!"

Hai nắm đấm va vào nhau, hai cỗ đáng sợ lực lượng lan tràn bốn phương tám hướng, rung chuyển mặt đất, đánh vỡ nền gạch với hoa văn tinh xảo, cánh tay của thây ma giống với nền gạch đều bị vỡ nát!

Chưa hết, sức mạnh kinh khủng và áp đảo của Tần Vũ tràn vào thân thể của thây ma này qua cách tay phá vỡ toàn bộ khung xương trong thân thể nó. Nó khuỵu người xuống.

"Bộp!"

Ngay sau đó, Tần Vũ đã rút trường thương đang cắm trên đầu một thây ma bên trái ra, trường thương đập mạnh về phía đầu nó, đầu của nó vỡ tan, chết ngay tức khắc.

Tần Vũ hung hãn như Ma thần, trong nháy mắt giết chết sáu con thây ma, nhưng những con thây ma còn lại vẫn không sợ chết mà phát động công kích hung hãn nhất đối với anh.

Những con thây ma còn lại vây xung quanh Tần Vũ, lần lượt lao về phía Tần Vũ, khi Tần Vũ đang muốn tránh né thì đột nhiên cảm thấy đầu đau nhói, giống như bị kim châm, cơn đau chập chờn, một lúc sau thì biến mất không còn dấu vết.

"Gừ!"

Một thây ma nhân cơ hội này dùng hai cánh tay ôm chặt lấy eo Tần Vũ.

"Phừng!"

Những thây ma khác cũng toàn lực lao về phía bên này, hoàn toàn vây lấy Tần Vũ, trong mắt Tần Vũ hiện lên một tia sát ý lạnh lùng, sau một khắc, toàn thân Tần Vũ bốc lên ngọn lửa màu tím cao ngất bao phủ phương viên với đường kính bốn mét, đám thây ma cảm giác được có gì đó không đúng vội vàng lùi lại.

Nhưng chỉ có hai con thây ma nhanh nhẹn nhất có đủ thời gian chạy thoát khỏi khu vực ảnh hưởng của lửa tím, còn lại những con thây ma ở gần Tần Vũ hơn đều bị ngọn lửa tím cuồng nộ nuốt chửng, đồng thời bị thiêu đốt thành tro bụi.

Còn lại hai con thây ma đều bị Tần Vũ rút Lục Bạc, bắn một phát chết.

Tần Vũ nhìn lên tầng trên, ánh mắt lạnh lùng xẹt qua, anh cảm giác vừa rồi trong đầu có cảm giác tê rần, đó là do công kích tinh thần, dường như công kích tinh thần kia đến từ tầng hai.

Hiển nhiên, ẩn nấp ở tầng thứ hai có những thây ma chuyên về công kích tinh thần, nếu như Tần Vũ không phải đang đeo Vòng cổ Tà Nhãn cũng như linh hồn đã được cường hóa sau khi hấp thu Tinh hồn từ Ba Khắc Sắt, có lẽ đã chẳng thế chống lại các đòn tấn công tinh thần đó, vừa rồi có thể đã bị đánh gục và sau đó bị đàn thây ma xâu xé.

Nói cách khác, nếu Tần Vũ là một người tiến hóa cấp hai bình thường, đối mặt với công kích tinh thần, sợ rằng mũi và miệng sẽ hộc máu, hôn mê bất tỉnh tại chỗ, sau đó bị giết.

"Cộp! Cộp! Lộp cộp!"

Từ trên tầng hai truyền đến từng đợt tiếng bước chân, thây ma bình thường vốn không thể đi lại dễ dàng trên cầu thang, nhưng thây ma vùng này lại có thể, không những đi bộ chúng còn chạy theo lối cầu thang, xuống đến đại sảnh, ngoài ra còn có vô số thây ma trực tiếp nhảy lao đầu xuống tầng một.

"Sao lại có nhiều thây ma như vậy?" Ngay cả Tần Vũ cũng có chút kinh ngạc, theo tiếng bước chân và số lượng những thây ma đã tới đại sảnh tầng một, thì có ít nhất gần hai trăm thây ma trong tòa nhà trung tâm thương mại này, và có rất nhiều trong số đó là thây ma cấp hai!

"Gào! ... Gào!"

Trong tiếng gào thét, lũ thây ma như thủy triều lao về phía Tần Vũ, khí tức hung hãn cùng khuôn mặt dữ tợn đủ để khiến cho phần lớn người tiến hóa đối diện phải tuyệt vọng.

"Tại sao lại có nhiều tiếng rống như vậy?" Phía bên ngoài tòa nhà trung tâm mua sắm, Tần Tiểu Vũ và Phùng Tử Kiệt đã thay đổi biểu cảm sang lo lắng.

Tần Tiểu Vũ nói với Phùng Tử Kiệt: "Bây giờ em đợi bọn chị ở đây đừng đi đâu, chị sẽ đi vào bên trong hỗ trợ anh ấy."

"Vâng... chị nhớ cẩn thận!" Phùng Tử Kiệt vội vàng gật đầu, trong lòng tràn đầy lo lắng.

Nói xong, Hoa Thú phun ra từ miệng thanh Tử Lôi Thần Kiếm, Tần Tiểu Vũ một tay đỡ lấy thanh kiếm, tia sét đen bộc phát ra quấn quanh thân kiếm, đôi chân Tần Tiểu Vũ khẽ động, chỉ nhìn thấy ảo ảnh thoắt cái đã đến trước cửa kính vào trung tâm thương mại.

"Uỳnh!"

Một tia sét đen đánh thẳng vào cánh cửa kính khổng lồ đang đóng chặt, và cánh cửa kính ngay lập tức vỡ nát vô số mảnh vụn. Tần Tiểu Vũ băng qua đống vụn kính vào trong trung tâm thương mại.

Tần Tiểu Vũ vội đi tới bên người Tần Vũ, nhìn thấy vô số thây ma đang hướng về Tần Vũ xông tới, cô không khỏi há hốc mồm: "Nhiều thây ma vậy sao?"

Đại sảnh tầng một cũng khá lớn, nhưng chứa gần hai trăm thây ma đã có vẻ hơi chật chội, đám thây ma nhung nhúc, náo nhiệt khiến người ta sởn cả da đầu.

Đứng ở bên ngoài, dựa vào ánh chớp từ những tia sét đen vây quanh người Tần Tiểu Vũ, Phùng Tử Kiệt cũng đã nhìn thấy tình hình trong đại sảnh tầng 1 của trung tâm thương mại, không khỏi mở to hai mắt, một nỗi sợ hãi khó tả dâng lên trong lòng.

Thể chất của những thây ma trước mắt này, thấp nhất cũng phải gấp mười lần thể chất người bình thường, gần 200 thây ma đối với phần lớn các căn cứ người sống sót ở Vùng biên cảnh Phi Tuyết đều là đại nạn, nếu là cá nhân đối mặt với nhiều thây ma như vậy chỉ có đường chết.

Gần như tất cả thây ma đều đã tập trung lại tại đại sảnh tầng một, lúc này bọn chúng dường như đã nhận được mệnh lệnh gì đó, lần lượt lao về phía bọn họ, rống lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận