Bá Chủ Mạt Thế

Chương 148: Không thể né tránh

Tuyệt Không gào lên “Được lắm!” - "Đao không gian!"



Tuyệt Không đã dừng lại việc công kích bằng ‘Chân không dồn ép’. Thay vì vậy, nó kích hoạt năng lực Không Gian của bản thân, không gian xung quanh cơ thể nó như đông cứng lại rồi xuất hiện vô số các gợn sóng không gian, rồi từ trong hư không vô hình ngưng kết lại thành những lưỡi đao không gian vô hình chỉ có viền là các vân không gian hơi gợn một chút, phóng thẳng về phía Tần Vũ.



Tần Vũ phải thán phục với các kỹ năng hình thành tự nhiên bởi năng lực Không Gian đỉnh cấp của Tuyệt Không, ‘đao không gian’ này vô hình vô chất vô thanh vô tức, gây tổn thương vĩnh viễn, dễ dàng cắt đứt mọi vật bất kể chất liệu cứng rắn thế nào, tốc độ phóng đi cũng rất nhanh, không biết còn đặc tính quỷ dị gì không?



Với năng lực Không Gian vào thời điểm hiện tại, Tuyệt Không đã có thể phóng ra hàng chục lưỡi ‘đao không gian’ chỉ trong một ý niệm, Tuyệt Không đã từng bị bao vây bởi hơn mười người tiến hóa lúc đó nó còn chưa tiến hóa sở hữu trí tuệ như con người, nó đã sử dụng ‘đao không gian’ một cách bản năng cắt cả đám người tiến hóa kia thành mảnh vụn chỉ trong một thời gian ngắn!



Điểm đặc biệt của ‘đao không gian’ cho đến lúc này, Tần Vũ nhận định đó là chúng rất khó phát hiện, các công kích vô hình khác như ‘đao gió’ hay các công kích bằng năng lực Không Khí của Lâm Phong, v.v.. đều toát ra khí tức mạnh mẽ hoặc yếu ớt, có âm thanh ma sát với không khí, âm thanh lúc phóng ra, hoặc nhìn thấy điểm bắt đầu, quỹ tích di chuyển, v.v.. nhưng vết tích đường vân không gian kia chỉ hơi gợn nếu không nhờ thị giác của người tiến hóa cấp ba do tác dụng của thuốc tiến hóa gien thì Tần Vũ gần như không thể nhìn thấy những viền gợn sóng bao quanh ‘đao không gian’, đương nhiên những người tiến hóa từ cấp hai trở xuống khó lòng phòng ngự, trừ những người tiến hóa có năng lực đặc thù tác động vào thị giác hoặc hệ thống nhận thức mới có thể phát hiện ra quỹ đạo công kích của ‘đao không gian’.



Nhưng cũng giống như con mèo xám biến dị sở hữu năng lực Tàng Hình trước đó, tính vô hình của ‘đao không gian’ vô hiệu với Tần Vũ! Là bởi vòng cổ Tà Nhãn với kỹ năng Phá Vọng Tà Mâu và một tia cảm ứng tinh thần cấp Tông Sư.



"Vù vù!"



Tần Vũ vuốt nhẹ lên nhẫn lửa, chiếc nhẫn lửa lóe sáng, tạo ra một khiên chắn lửa màu tím, ‘đao không gian’ dễ dàng chém nát khiên chắn lửa thành nhiều mảnh hoa lửa văng ra bốn phía, nhưng phía sau khiên chắn lửa không có Tần Vũ, ‘đao không gian’ tiếp tục phóng đi xa rồi tiêu biến hoàn toàn, Tần Vũ đã bay sang vị trí khác bên cạnh mà Tuyệt Không không hề hay biết.



"Mẹ kiếp! Mày chỉ biết lẩn trốn và né tránh thôi sao?" Tuyệt Không tức giận cực độ. Con kiến hôi nhân loại trước mặt này linh hoạt như khỉ lại xảo quyệt như cáo, dựng khiên lửa chỉ để chắn tầm nhìn của nó rồi bỏ chạy.



"Tao phải giết mày! Chạy đi đâu!" Tuyệt Không hai mắt đỏ ngầu, nó cắn mạnh đầu lưỡi, từ bên khóe miệng rỉ ra một vệt máu đỏ sẫm, đây là cái giá mà nó phải trả cho việc phát huy sức mạnh vượt quá giới hạn, vì để giết Tần Vũ, nó cho rằng mọi cái giá phải trả đều xứng đáng.



“Cơn lốc đao không gian!” Tuyệt Không thanh âm khàn khàn, hai mắt đã muốn lồi ra ngoài, trên khuôn mặt cứng đờ, tái nhợt bắt đầu xuất hiện những tia máu đỏ li ti và gân xanh nổi vằn vện.



"Một kỹ năng không gian nữa sao? Hình như không phải. . . là một dạng khác của ‘đao không gian’!" Tần Vũ cả kinh, lúc này anh cảm ứng được vô số ‘đao không gian’ đột nhiên xuất hiện xung quanh toàn bộ phạm vi, những ‘đao không gian’ này lấy anh và Tuyệt Không làm trung tâm rồi xuất hiện thành vòng vây lại, trước kia chỉ có mấy chục cái, hiện tại đã tăng lên đến vài trăm cái!



"Xèn xẹt!"



Những ‘đao không gian’ này bắt đầu nối tiếp nhau kịch liệt xoay tròn, lần này thì Tần Vũ đã cảm giác được khí tức của chiêu thức này, là một luồng uy áp mạnh mẽ, phạm vi sát thương quá lớn tưởng như không thể né tránh, sức sát thương thì khỏi phải bàn!



Một cỗ lực lượng vô hình xoáy tròn hình thành một cơn lốc, bắt đầu thu nhỏ lại bỏ qua Tuyệt Không chỉ còn lấy Tần Vũ làm trung tâm, ở giữa cơn lốc xoáy, thân thể của Tần Vũ không thể giữ nổi cân bằng, hai chân của anh phun ra hai tia lửa tím rồi vọt người lên không trung, nhưng ngay lập tức lần bay vọt này siêu siêu vẹo vẹo do tác động của ‘cơn lốc đao không gian’ làm không gian xung quanh anh dị biến, quá nguy hiểm, anh không thể làm chủ quỹ đạo đành phải hạ xuống, uy áp của lốc xoáy càng lúc càng mạnh, bức bách máu huyết trong cơ thể của Tần Vũ như sôi trào, và cuối cùng anh đã không thể di chuyển né tránh!



Uy áp của ‘cơn lốc đao không gian’ dồn lại mạnh nhất nơi tâm lốc xoáy, tạo nên những lực lượng không gian trói buộc vô hình, tàn phá không gian xung quanh Tần Vũ biến dạng và vặn vẹo!



"Hặc hặc! Nào con kiến giỏi thì biến xem nào!" Tuyệt Không sau khi tung ra một chiêu sát phạt diện rộng tầm xa này, thì thở dốc, máu đỏ sẫm không ngừng rỉ ra từ trên đầu và miệng. Nhưng trong ánh mắt của Tuyệt Không lại hiện lên một tia hung ác, miệng của nó vẫn cười lên nham hiểm và nói.



"Cơn lốc đao không gian..." Cơn lốc xoáy thu nhỏ lại với những ‘đao không gian’ xếp chồng dày di dày dít giờ chỉ còn cao mấy mét, giống như một cơn lốc xoáy rất nhỏ, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục thu nhỏ lại, con mồi bị trói buộc trong đó sẽ chắc chắn sẽ bị xay thành sinh tố, Tần Vũ lặng yên nhìn những lưỡi ‘đao không gian’ ngày càng gần lại thân thể hơn, anh vẫn bĩnh tĩnh, không hề có dấu hiệu căng thẳng nào trên khuôn mặt.



“Vù vù!”



Đúng lúc này, trên bề mặt thân thể Tần Vũ đột nhiên có xuất hiện từng tầng sương trắng mỏng, sương trắng cuồng bạo phun ra, nhanh chóng bao phủ lấy cả người của Tần Vũ, tạo thành một hình dạng giống như một quả bóng bay màu trắng ngà, mà Tần Vũ lại như một vật trang trí ở chính giữa trung tâm quả bóng bay.



"Lại gì nữa đây?" Nhìn thấy một màn này, Tuyệt Không sửng sốt, nhưng sau đó lại cười lạnh một tiếng, "Chấp mày am hiểu phòng ngự, có vững chắc hơn một nghìn lần nữa, thì cũng sẽ vô dụng thôi, sao ngăn cản được những lưỡi ‘đao không gian’ của tao!"



Tuy nhiên, chuyện xảy ra làm cho lời Tuyệt Không vừa nói thành lời bốc phét! Nó kinh ngạc đến lòi con mắt, ‘cơn lốc đao không gian’ thu nhỏ lại va chạm vào làn sương trắng với những lưỡi ‘đao không gian’ quay cuồng có vận tốc chóng mặt như lưỡi dao trong máy xay sinh tố khổng lồ, rồi tan ra và biến mất với trong nháy mắt!



“Sao… sao có thể như vậy được?” Tuyệt Không thất thanh nói, nó không thể tin được vào cảnh tượng trước mắt, những lưỡi ‘đao không gian’ của nó lại bị biến mất?



Mặc dù khó tin, nhưng đây là sự thật, Tuyệt Không phát hiện ra rằng chiêu thức tấn công mà nó vốn tự hào không làm được gì màn sương trắng kỳ lạ của đối thủ!



"Đây là chiêu thức gì, năng lực của nhân loại kia không phải là Lửa sao?" Tuyệt Không hoàn toàn không biết màn sương trắng kia là gì, nó bắt đầu sợ hãi.



“Quả nhiên, độc Tiêu Tán có thể khắc chế mọi công kích.” Tần Vũ bất giác mỉm cười, màn sương trắng đột nhiên xuất hiện là độc Tiêu Tán một trong hai tác dụng độc từ năng lực Độc mà Tần Vũ sở hữu sau khi nuốt hạt ngọc Ngũ Độc lấy từ Ngũ Độc Thú.



Độc Tiêu Tán của Tần Vũ vẫn còn kém hơn Ngũ Độc Thú nhiều, nhưng thực sự vẫn là một trong những phòng ngự hàng đầu!



Phải biết rằng năng lực Lửa cấp ba của Tần Vũ còn bị năng lực Độc cấp hai của Ngũ Độc Thú hòa tan và phân giải hơn bảy mươi phần trăm! Đủ thấy độc Tiêu Tán phòng thủ mạnh mẽ đến nhường nào!



Dùng độc Tiêu Tán từ năng lực Độc cấp ba hóa giải năng lực Không Gian cấp hai hẳn là đủ!





"Mẹ kiếp... con kiến hôi này dường như không yếu... năng lực của hắn quá cường đại và kỳ lạ. Mình không đối phó nổi. Đoán chừng chỉ những người khác trong tộc hoặc đích thân Vương mới có thể đánh bại hắn." Dù Tuyệt Không không muốn nhưng nó vẫn phải thừa nhận rằng mình không thể đánh bại Tần Vũ.



‘Cơn lốc đao không gian’ dần suy yếu đi khi tiếp xúc với màn sương trắng, Tuyệt Không muốn rút lui: "Quên đi, năng lượng gien của mình đã tiêu hao rất lớn. Không thể tiếp tục chiến đấu, có khi còn nguy hiểm đến tính mạng, rút lui về báo tin cho Vương vẫn là hơn!"



Hiện tại Bất Tử tộc có năm thành viên, bao gồm cả Tuyệt Không, trong năm thành viên thì nó yếu nhất. Bốn thành viên còn lại đều mạnh hơn nó, đặc biệt là Vương của nó. Vương rất mạnh, là tồn tại mạnh mẽ nhất mà nó biết. Tuyệt Không tin tưởng rằng chỉ cần Vương đích thân ra tay, con kiến hôi này nhất định bị nghiền nát!



Hai vệt máu đỏ sẫm chảy ra từ trên đầu và từ khóe miệng của Tuyệt Không, nó nhìn chằm chằm vào Tần Vũ với ánh mắt căm hận: “Mày khá đấy, nhưng đừng vội mừng, tao đã nhớ rõ mùi của mày, Vương của tao sẽ sớm cho mày một trận. Đến lúc đó mày sẽ biết thế nào là muốn chết không được muốn sống không xong! Chờ đấy!"



Thấy “cơn lốc đao không gian” bị suy yếu sắp hoàn toàn tan rã, Tuyệt Không hiểu không thể để Tần Vũ thoắt hẳn khỏi trói buộc rồi mới bỏ chạy thì sẽ gặp rất nhiều phiền phức, nó vội vàng đưa tay phải lên mở ra một vết nứt không gian gần hai mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận