Bá Chủ Mạt Thế

Chương 199: Hắc Cốt Long Mã

<< Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện để dịch giả có động lực dịch truyện nhanh hơn.>>

Hai con Quỷ Khôi truy đuổi Đạo Diệc rất gắt gao, nhưng vẫn chưa làm gì được tiểu đạo sĩ mũi trâu này. Bọn nó rất tức giận. Quãng đường truy đuổi vừa rồi khó chịu vô cùng, lúc thì bọn chúng đạp phải lá bùa màu vàng rồi bị dịch chuyển ngược về sau, lúc thì một trong hai bọn chúng bị tờ giấy đỏ gì đó bay tới, dán vào mặt, rồi đứng khựng lại, ngủ gật mất vài giây, lúc lại xuất hiện một đống đồ vật ném vào mặt, kỳ quái là những đồ vật này đều tác động vật lý được vào người chúng, tuy không bị thương nhưng cảm giác rất bức bối.

Đạo Diệc nhìn thấy Tần Tiểu Vũ chạy đến thì mừng muốn phát khóc, cảm xúc vỡ òa, ‘mong như mẹ về chợ’.

Tần Tiểu Vũ chạy lướt qua Đạo Diệc, vung kiếm chém nhẹ hai nhát, hai con Quỷ Khôi hóa khói, bay về trời trong giây lát.

Từ xa, Tần Vũ cũng đang bước lại gần chỗ Tần Tiểu Vũ và Đạo Diệc.

---

Tại một nơi khác…

Tiểu Hắc đặt Bạch Tiểu Na đứng lên đám mây đen đang ngưng thực.

“Hí hí! ... Hí hí!”

Âm thanh tiếng thú kêu vang kèm theo tiếng gió hú trong khe núi.

“Hu hu… Hu”

Đám mây đen dưới chân Bạch Tiểu Na và Tiểu Hắc, đã có màu đen đậm đặc hơn hẳn, cảm giác còn đen hơn cả bóng tối xung quanh. Đám mây bắt đều kết hình thành một bộ xương Long Mã màu đen, to lớn như bộ xương khủng long trong bảo tàng, cùng với một dải mây đen thuôn dài như một chiếc khăn quàng cổ, bay xung quanh phần xương cổ của bộ xương Long Mã. Ngồi trên phần xương lưng của nó là Tiểu Hắc và Bạch Tiểu Na. Bộ xương Long Mã màu đen như có sinh mệnh hí vang một tiếng, đồng thời có hai thanh âm song song vang lên, từ trên người của nó toát ra khí tức vừa âm u của địa ngục, lại có phần uy nghiêm của thần thú. (Hắc Cốt Long Mã)

(Long Mã: là sinh vật truyền thuyết có hình dáng một con ngựa có cánh với vảy kỳ lân và đầu rồng trong thần thoại Trung Quốc)



Con Hắc Cốt Long Mã đạp chân vỗ cánh lao thẳng lên đỉnh mái vòm bện bằng những dây leo biến dị to dầy, để né tránh vô số những cọc gỗ đang đâm tới. Khi chạm đến đỉnh mái vòm, từ cái miệng rồng của nó hà ra một làn khói đen ngòm, làn khói đen ăn mòn mái vòm bện bằng dây leo, và nó thành công thoát ra khỏi giam cầm.

"Ầm ầm! … Ầm ầm!"



Khi con Hắc Cốt Long Mã vừa đưa Tiểu Hắc và Bạch Tiểu Na thoát ra ngoài, thì một người cây cao tới năm mét đã lao tới và đấm vào lưng của Tiểu Hắc. Người cây khổng lồ này, có tay chân là các cành cây to tráng kiện, phần đầu có đủ tai, mắt, mũi miệng rất giống con người.



Ngồi trên lưng của con Hắc Cốt Long Mã, Tiểu Hắc quay người lại, dùng bàn tay xương nắm lấy nắm tay của người cây, một nụ cười tàn nhẫn xuất hiện trên khuôn mặt toàn xương của nó: "Thống Khổ Nguyền Rủa!"





"A a a a!"



Một cỗ năng lượng kỳ dị từ bàn tay xương của Tiểu Hắc truyền đến thân thể của người cây khổng lồ, người cây như vừa bị rắn, rết, bò cạp nào đó chích độc vào người, nó bước lui về phía sau, dường như đang chịu một nỗi thống khổ vô cùng, nó lăn lộn vật vã trên mặt đất, đè nát những biến dị thực vật nhỏ hơn.



“Thật khó tin?” Ô Mộc có chút ngây người nhìn người cây khổng lồ lăn lộn trên mặt đất, cây đại thụ mà sao lại có cảm giác đau?



Người cây khổng lồ thống khổ rên rỉ một lúc, rồi hoàn toàn bất động, như thể nó đã bị... đau đớn hành hạ đến chết.



"Nguyền Rủa Ăn Mòn!"



Đám Quỷ Tướng, Quỷ Khôi màu tím do Tiểu Hắc triệu hồi dường như đã bị tiêu diệt sạch. Những biến dị thực vật từ bốn phía kéo đến, bọn chúng di chuyển nhằm về phía Tiểu Hắc, có những dây leo to dầy quấn tới, có biến dị thực vật lại bắn ra một loại hạt cứng rắn như hạt đại bác, có loại thì phát triển thành những cây giáo nhọn đâm tới và cả những người cây khổng lồ khác lũ lượt kéo đến. Tiểu Hắc quát lớn, cả nó và con Hắc Cốt Long Mã đều há to miệng phun ra hai luồng khí đen thật dài, hai cái đầu lâu lắc lắc sang hai bên, những biến dị thức vật kia vừa tiếp xúc với khí đen đã nhanh chóng bị ăn mòn thành nước xỉ (nước tạp chất có cặn).



"Cạc! Cạc! Đến hết đây, ông nội của chúng mày sẽ giết hết. Đám rác rưởi! " Tiểu Hắc cười ranh mãnh, nó cưỡi con Hắc Cốt Long Mã giống như một vị kỵ sĩ đến từ địa ngục, cực kỳ kiêu ngạo, không kẻ địch nào so bì được.



"Thể loại quái quỷ gì vậy? Cứ như thể vận dụng được hết thảy năng lực thuộc hệ Tai Ách! Lại còn có tọa kỵ khủng bố đến vậy, thực lực dường như đã mạnh hơn cả lần đối đầu trước!" Ô Mộc nhíu mày, trong lòng của nó đã có điểm sợ hãi.

Sau khi cắn nuốt một đám Quỷ Tướng, Quỷ Khôi, Tiểu Hắc đương nhiên đã mạnh hơn. Tuy là sinh vật triệu hồi nhưng Tiểu Hắc có thể tiến hóa riêng biệt với Bạch Tiểu Na, nói cách khác nó có thể tiến hóa lên cấp năng lực cao hơn trong khi Bạch Tiểu Na vẫn chỉ là người tiến hóa cấp hai.

---



Ở bên ngoài căn cứ, Lục Vân, Cú Ma, Dương Cảnh Lăng, Lâm Phong và những người tiến hóa khác đang đứng đối mặt với một con quái vật khổng lồ tràn đầy khí tức nguy hiểm, đó là một con quái vật đáng sợ có ba đầu chó và bốn chân to khỏe với cơ bắp lực lưỡng, bộ lông màu đỏ như máu, nhìn rất giống Cerberus, con chó canh giữ cổng địa ngục trong thần thoại Hy Lạp (Con chó ba đầu địa ngục).

(Cerberus: Tên khác là Kerberos hay Sürbürǔs, theo thần thoại Hy Lạp, sở dĩ Cerberus có 3 đầu là vì mỗi chiếc đầu tượng trưng cho quá khứ, hiện tại và tương lai. Ngoài ra còn có một cái đuôi rắn và nhiệm vụ của nó là canh gác cổng địa ngục)

Bạn cần đăng nhập để bình luận