Bá Chủ Mạt Thế

Chương 77: Một đêm lo lắng

Nhìn thấy bộ dạng đau đớn của Tần Tiểu Vũ, trong lòng Tần Vũ đau đớn tột cùng, chỉ muốn có thể gánh chịu đay đớn thay cho Tần Tiểu Vũ bằng chính thân thể của mình, với tình cảnh này anh lại không có cách nào ứng phó.

May mắn thay, sau vài phút, Tần Tiểu Vũ cảm thấy cơn đau như bị kim châm khắp người, đâm thủng lục phủ ngũ tạng đã biến mất, nhưng cô ấy rõ ràng không còn chút sức lực nào vào lúc này, và cô ấy thậm chí không thể gượng dậy.

"Tần tiên sinh, ngài không sao chứ?" Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm, có binh lính dè dặt hỏi, hiển nhiên trong suy nghĩ của bọn họ, Tần Vũ rất đáng sợ, tuy rằng vừa rồi mọi người bị ngăn ở ngoài kết giới, nhưng bọn họ có thể nhìn thấy tình hình bên trong kết giới, tất cả đều chứng kiến cảnh Tần Vũ đánh Nguyên Quỷ một cách thô bạo, tốc độ và uy lực mỗi chiêu đều kinh khủng khiến mọi người bàng hoàng không gì sánh được.

“Không sao, đừng quấy rầy tôi.” Tần Vũ nhìn ra ngoài phòng, một lát sau bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh.

Tần Vũ ôm Tần Tiểu Vũ trong ngực, cẩn thận dùng khăn tay lau mồ hôi cho cô, Tần Tiểu Vũ vô cùng yếu ớt hỏi: "Tâm Nhi đâu anh?"

Tần Vũ thở dài: "Bị Nguyên Quỷ kia bắt đi rồi."

Tần Tiểu Vũ nghe vậy lập tức lo lắng, Tần Vũ an ủi: “Đừng lo lắng quá, cô bé nhất định sẽ không sao, Nguyên Quỷ muốn bắt sống Tâm Nhi tuyệt đối sẽ không giết em ấy.”

Nói với Tần Tiểu Vũ như vậy, nhưng bản thân Tần Vũ lại không tin lắm, thứ gọi là Nguyên Quỷ kia có lai lịch thần bí, thủ đoạn đê hèn, bắt Linh Tâm Nhi tuyệt đối không có mục đích tốt, nhưng lúc này lo lắng cũng vô dụng, chỉ có thể hy vọng Linh Tâm Nhi gặp may mắn.

Tần Vũ rất khó hiểu không biết Nguyên Quỷ này từ đâu tới, năng lực của Nguyên Quỷ rất kỳ lạ, Tần Vũ dùng hết sức thêm chúc phúc cường hóa của Tần Tiểu Vũ cũng không thể đả thương được nó, hơn nữa Nguyên Quỷ biết rất nhiều thông tin, nó đã nhận ra nguồn gốc của Tử Lôi Thần Kiếm ngay khi vừa nhìn thấy.

Nghĩ đến câu "thời đại các ngươi" mà Nguyên Quỷ đã nói, đã thể hiện nó chẳng phải là sinh vật của thời đại này.

Tần Vũ thở dài, bây giờ virus mang mầm bệnh trong cơ thể Tần Tiểu Vũ rõ ràng đã biến dị, càng thêm phiền phức, anh không có tâm trạng nghĩ chuyện khác, chỉ muốn nhanh chóng tiến vào di tích, tìm cách chữa khỏi bệnh Blue cho Tần Tiểu Vũ.

Đêm còn khuya, di tích phải đến ngày mai mới mở cửa, Tần Vũ lo lắng đến đâu cũng phải đợi, Tần Tiểu Vũ đã sớm chìm vào giấc ngủ, nhưng Tần Vũ nhận ra bệnh tình lần này của Tần Tiểu Vũ trở nặng hơn so với những lần trước. Lần này Tần Tiểu Vũ ngã bệnh trở nên vô cùng suy yếu, Tần Vũ biết thời gian đã không còn nhiều.

Tần Vũ cả đêm không ngủ, từ trong nhẫn không gian lấy ra mấy ngàn khối năng lượng tiến hóa, Sao Chép xong liền trực tiếp nuốt xuống, Tần Vũ vốn định dùng những khối năng lượng tiến hóa này cho Linh Tâm Nhi, sau khi Sao Chép, Cường Hóa, những khối năng lượng tiến hóa này sẽ dễ dàng giúp Linh Tâm Nhi tiến hóa đạt đến cập độ thứ hai. Tần Vũ ngày mai sẽ tiến vào di tích, nhất định phải tận lực đề cao thực lực.

Sau khi Tần Vũ vận dụng hết các khối năng lượng tiến hóa, thể chất của anh tăng lên đến một trình độ nhất định, từ bốn mươi sáu lần tăng lên bốn mươi tám lần thể chất người bình thường, những khối năng lượng tiến hóa này tuy số lượng nhiều nhưng chất lượng không tốt lắm, có thể đề cao thể chất của Tần Vũ thêm hai bậc đã là rất tốt.

Trong lúc đau khổ chờ đợi, cuối cùng trời cũng dần sáng, tình trạng của Tần Tiểu Vũ không tiến triển tốt, cô suy yếu đến mức không dậy nổi, virus trong người cô có thể phát bệnh bất cứ lúc nào và cướp đinh sinh mạng của cô ấy.

Tần Vũ thấy vậy, lo lắng nói: "Em ở chỗ này chờ anh, anh tiến vào di tích tìm thuốc giải sau đó sẽ lập tức trở về, nếu nguy hiểm cứ rời đi trước cùng Hoa thú nhé."

“Không. . . không, em muốn đi cùng anh.” Tần Tiểu Vũ yếu ớt nhưng kiên quyết nói, cô không muốn xa Tần Vũ.

Tần Vũ suy nghĩ một chút, làm ra quyết định: "Ừm hay là vậy đi, em tiến vào không gian trong bụng của Hoa thú, anh sẽ mang theo Hoa thú đi cùng."

Để Tần Tiểu Vũ đợi ở Thiên Mộng Thành thật sự không phải biện pháp hay, tiến vào di tích phải mất ba ngày sau di tích mới mở ra lần nữa, sau đó mới có thể đi ra, Tần Vũ sợ Tần Tiểu Vũ sẽ gặp biến cố trong ba ngày này, chỉ cần tìm thấy phương pháp trị liệu cho cô, mang cô đi cùng cũng tiện cho việc chữa trị kịp thời.

Tần Vũ đặt chiếc giường vào không gian thứ nguyên của hoa thú, để Tần Tiểu Vũ nằm trong đó, đồng thời biến hoa thú thành một chiếc nhẫn đeo vào ngón tay.

Ánh mắt Tần Vũ trở nên cực kỳ kiên định, anh biết đây là cách duy nhất anh có thể cứu được Tần Tiểu Vũ, anh chỉ hy vọng khi lên tới tầng thứ tư trong di tích có thể tìm ra cách chữa trị bệnh Blue.

Sau khi chuẩn bị xong, Tần Vũ bước ra khỏi phòng, ngoài sân đã có mấy người chờ sẵn, người dẫn đầu chính là Hoàng tướng quân kia.

Thấy Tần Vũ đi ra, Hoàng tướng quân nói: "Tần tiên sinh, ngài muốn đi vào di tích, vậy tôi sẽ dẫn ngài đến lối vào."

Tần Vũ trực tiếp nói: "Được."

Tần Vũ lên một chiếc xe ô tô con đậu ở ngoài sân, Hoàng tướng quân có chút nghi hoặc hỏi: "Em gái ngài không đi cùng sao?"

Tần Vũ lắc đầu, không muốn nói nhiều nữa, Hoàng tướng quân thấy vậy cũng không hỏi thêm.

Chiếc xe rời khỏi căn cứ trung tâm của Thiên Mông Thành và tiến đến một đống đổ nát ở ngoại ô Thiên Mông Thành.

Mọi người xuống xe, Hoàng tướng quân nói: "Chính là chỗ này. Lối vào di tích ở ngay phía trước. Nhóm lính trinh sát của chúng tôi lúc tìm kiếm người sống sót tình cờ phát hiện ra."

Bạn cần đăng nhập để bình luận