Bá Chủ Mạt Thế

Chương 161: Vương của Bất Tử tộc

So với bốn thành viên còn lại của Bất Tử tộc, Tần Vũ càng tò mò không biết Vương của chúng sẽ như thế nào, có thể để những thây ma thông minh, cường đại như Tuyệt Không thần phục, thì Vương kia nhất định là một tồn tại không chỉ vô cùng đáng sợ mà còn cực kỳ thông minh!



Theo như Chu Cường nói, vào thời điểm đó, Địch Thiếu Phong và Bạch Tiểu Na đã có thể đối đầu cùng Tuyệt Không và các thành viên khác trừ Vương của Bất Tử tộc, chắc chắn khi đó cả hai người đã là người tiến hóa cấp hai, chỉ mất hai tháng sau khi tận thế ập đến đã đạt đến cấp hai, với những người tiến hóa bình thường, đơn độc khác, gần như đây là điều không thể, nhưng đối với hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ điều này không có gì đáng ngạc nhiên. Bởi vì Địch Thiếu Phong và Bạch Tiểu Na là hai chiếc thìa vàng bốn số chín, với năng lực tiến hóa đỉnh cấp, vừa quý hiếm lại vừa mạnh mẽ, đạt đến trình độ tiến hóa cấp hai trong hai tháng cũng là chuyện đương nhiên và dễ hiểu.



Lý Nguy cau mày nói: "Những thây ma Bất Tử tộc này lợi hại đến vậy sao? ... Nhưng bọn chúng lợi hại hay không thì có liên quan gì đến việc chúng ta có thể ra ngoài?"



Tôn Bằng nói: "Tất nhiên là có liên quan. Bọn chúng cực kỳ kiêu ngạo. Bọn chúng đã từng nói sẽ thống trị mọi thế giới.(Chương 145) Như vậy lời bọn chúng ám chỉ không phải chỉ có tiểu thế giới huyết sắc này. Cho nên chúng tôi đoán bọn chúng có biện pháp rời khỏi nơi đây. Nếu có thể bắt ép bọn chúng thì… Ài! … ”



Nghe thấy vậy, trong lòng của Tần Vũ có chút buồn cười, đám Bất Tử tộc kia đúng là có biện pháp rời khỏi đây, bởi vì trong bọn chúng có Tuyệt Không, một thây ma nắm giữ năng lực Không Gian, nhưng mà hiện tại xác của nó đang nằm trong nhẫn không gian của anh. Không chỉ vậy bọn chúng còn biết đến sự tồn tại của con Hoa Thú hay tên gọi khác là Phệ Giới Hoa cũng có năng lực Không Gian, nhưng hiện nay lại là chiếc nhẫn đeo trên tay của Tần Tiểu Vũ. Anh cười thầm!



Tuy cười là vậy, Tần Vũ cũng không rõ đám Bất Tử tộc đó còn có biện pháp nào khác rời khỏi tiểu thế giới huyết sắc này hay không. Thực ra theo nhận định của Tần Vũ, nếu đã có khe nứt không gian một chiều đến, thì ắt phải có khe nứt không gian một chiều đi, nếu không có con Hoa Thú với năng lực Không Gian, việc anh có thể làm để rời khỏi đây là chờ đợi, chỉ là những cư dân mất tích khác của thị trấn Hồng Phong còn chưa có ai trở ra thế giới bên ngoài, thì không biết phải mất bao lâu nữa khe nứt không gian, là đường ra khỏi đây mới xuất hiện. Đây hoàn toàn là chỉ trông chờ vào vận may!



Lời nói của Tôn Bằng càng làm tia hy vọng trong mắt của Lý Nguy thêm sáng rõ, Lý Nguy đưa bàn tay phải lên bóp hai bên thái dương, thân hình bất động một lúc, lâm vào trầm tư, rồi đột nhiên ánh mắt của Lý Nguy càng thêm sáng ngời, ông ta buông tay phải đặt lên bàn ăn, chậm rãi nói: “ Tôi sẽ tìm gặp những kẻ tự xưng là Bất Tử tộc kia, mọi người có muốn đi chung không?"



Kim Trạch Thiên, Chu Cường và Tôn Bằng quay sang nhìn nhau, những kẻ tự xưng là Bất Tử tộc này đã để lại một nỗi ám ảnh sâu sắc trong lòng của bọn họ, quá nhiều người tiến hóa trong căn cứ đã phải chết bi thảm, cả ba vị thủ lĩnh vẫn còn trách nhiệm với gần một ngàn cư dân ở đây, nên bọn họ khó thể đưa ra quyết định một cách chóng vánh chỉ vài phút trên bàn ăn như vậy. Kim Trạch Thiên và Chu Cường lần lượt gật đầu với Tôn Bằng, Tôn Bằng hiểu ý nhanh chóng nói: "Vấn đề này vẫn nên thảo luận thêm, bản thân căn cứ còn muốn tồn tại về lâu về dài. Những kẻ đó mang tâm lý thù địch, coi chúng ta chỉ như đồ ăn. Chúng tôi biết được Bất Tử tộc hiện tại có năm thành viên, thì bốn trong số đó đã quá mạnh mẽ với chúng tôi, chưa kể đến thành viên còn lại gọi là Vương, tuy chúng tôi còn chưa thấy Vương ra tay, nhưng thực lực của kẻ đó nhất định phải rất kinh khủng hơn xa bốn thành viên kia."



Hàng trăm người tiến hóa của căn cứ đã chết, lực lượng chiến đấu của căn cứ đã bị tổn hao không ít, Tôn Bằng không thể khinh xuất!



Lý Nguy khẽ gõ tay lên mặt bàn ăn, theo quan điểm của ông ta, ‘Kim Trạch Thiên, Tôn Bằng và Chu Cường chưa xứng đáng là thủ lĩnh, không có thành quả lớn nào mà không phải trả giá, quyết đoán để đạt được mục đích mới thật sự là bản lĩnh của người đứng đầu, hơn ngàn người nói nhiều không nhiều nói ít không ít, không đủ để ông ta phải phân vân về họ, nếu đủ tài năng, thực lực thì xây dựng lại thế lực mới không khó, còn trách nhiệm hay tình cảm là điều quá không thực tế trong thời đại tận thế tàn khốc này. Canh bạc này ông ta sẽ chơi, thực lực nhóm hai mươi người của Lý Nguy không hề yếu, lại còn có Cú Ma, Lục Vân, Dương Cảnh Lăng, Lâm Phong, Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ đều là những người tiến hóa cường đại’. Lý Nguy liếc mắt sang Tần Vũ, tiếp tục ngẫm nghĩ. ‘Đặc biệt là Tần Vũ, người này trong mọi tình huống đều rất bình tĩnh, thực lực bất phàm sâu không lường được, nhất định là không thua kém những kẻ tự xưng là Bất Tử tộc kia!’



Lúc này, Bạch Tiểu Na cũng bình tĩnh nói: "Ngoài tôi và Địch Thiếu Phong ra, tại đây còn có gần mười người tiến hóa cấp hai. Với thực lực như vậy, là người đã từng trực tiếp giao chiến với lũ Bất Tử tộc, tôi cho rằng chúng ta hoàn toàn có khả năng chiến thắng đối thủ, ngay cả khi Vương của Bất Tử tộc ra tay, chúng ta chưa chắc đã bị đánh bại."



Mọi người có mặt trên bàn ăn, ngoại trừ Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, đều không ngờ rằng, Bạch Tiểu Na, một người chưa từng bày tỏ ý kiến cá nhân của mình, lại đưa ra đề xuất quyết chiến một trận với Bất Tử tộc. Riêng Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ sau khi suy nghĩ kỹ, đều hiểu vì sao Bạch Tiểu Na nói như vậy, bởi vì điều Bạch Tiểu Na mong muốn đạt được nhất chính là một cuộc hành trình chu du khắp thế giới, có thể đi đến nhiều nơi để thực hiện nguyện vọng của người ông quá cố, cô ấy đã bị mắc kẹt ở đây một tháng rồi, đương nhiên cô ấy không muốn ở lại tiểu thế giới huyết sắc này lâu hơn nữa.



"Nhưng..." Kim Trạch Thiên cau mày, nghiến chặt răng, hai mắt nhìn vô định, y do dự, Bất Tử tộc tàn sát nhóm người tiến hóa hôm đó, chính là phe nhóm của y, ám ảnh về những cái chết bi thảm với thi thể không nguyên vẹn, đã để lại một bóng đen to lớn che phủ đi ý chí và quyết tâm rời khỏi nơi đây.



"Thủ lĩnh Kim, ài, nói thật, ông quá là nhát gan đó, khi đó trình độ tiến hóa của ông còn yếu, hiện tại cũng đã là người tiến hóa cấp hai, so với trước kia là một trời một vực, chưa chiến đã sợ, tôi nghĩ là ông nên lưu lại hẳn ở nơi này đi. Ông hoàn toàn xứng đáng với điều đó. Không cần phải theo chúng tôi đâu!" Địch Thiếu Phong nói những lời chế nhạo không chút khách khí.



Kim Trạch Thiên, già đầu còn bị thanh niên chế nhạo như vậy tuy có chút xấu hổ, nhưng vẫn có sự bình tĩnh của người trưởng thành, ông ta không đáp lại lời chế nhạo có ý khích tướng của Địch Thiếu Phong, mà quay đầu hướng mặt sang Tôn Bằng và Chu Cường, như muốn trưng cầu ý kiến của hai người họ. Chu Cường đón lấy ánh mắt của y, nghĩ nghĩ một lúc rồi lên tiếng : "Cô Bạch và anh Địch, nói cũng có lý, thực lực của chúng tôi so với trước kia đã mạnh hơn rất nhiều, “thuyền không tiến ắt bị sóng đánh dạt”, nếu đã không còn cách nào khác thoát khỏi đây, không bằng chúng ta cùng thử một lần xem!"



Gần mười hai người tiến hóa cấp hai và hơn trăm người tiến hóa cấp một nhất định là một thế lực mạnh ở vào thời điểm tận thế mới bắt đầu này. So với đội ngũ năm trăm binh lính tinh nhuệ của Lý Nguy lúc rời khỏi Thịnh Cảnh Thành, thì chỉ có hơn chứ không kém!



Tần Vũ không nói thêm lời nào, Bất Tử tộc tuy mạnh, nhưng cũng không phải thật sự bất tử, Tuyệt Không chẳng phải đã chết trong tay anh hay sao? Chưa tính đến chính anh, Tần Tiểu Vũ và Tiểu Hỏa, bọn chúng chỉ còn lại bốn thành viên tính cả Vương, anh nhận thấy với thực lực của toàn bộ những người có mặt ở đây, cũng không cần thiết phải quá lo sợ! Tuy vậy anh cũng chẳng chia sẻ thông tin về cái xác của Tuyệt Không với bọn họ! Ngoài Tần Tiểu Vũ, anh không dễ tin tưởng những người khác.



Một điểm nữa, Tần Vũ cũng có mục tiêu của riêng mình, muốn săn sóc tốt cho người thân duy nhất, là Tần Tiểu Vũ, anh cần phải liên tục trở nên mạnh mẽ hơn nữa, việc khiêu chiến, săn giết thây ma, biến dị thú, dị tộc mạnh mẽ để lấy được những chiến lợi phẩm hữu ích là cần thiết. Những khối năng lượng tiến hóa của thây ma có vẻ ngoài và trí tuệ giống con người, là cả một kho báu, nếu anh có thể giết tất cả thành viên của Bất Tử tộc, kho báu đó sẽ là một kho báu khổng lồ! Tần Vũ không bao giờ bỏ qua một cơ hội để tăng trưởng mạnh thực lực của bản thân!



Tần Vũ đang ngồi thẳng, hai bàn tay đan chéo, hai khuỷu tay để lên bàn, hai mắt nhìn thẳng, thì bất chợt anh hướng ánh mắt về ba vị thủ lĩnh của căn cứ này, trong lòng anh vẫn còn một nghi vấn, anh bèn cất lời hỏi: "Tôi có một vấn đề, các vị có biết thông tin gì thêm về Vương của Bất Tử tộc không?"



Kim Trạch Thiên suy nghĩ trong thoáng chốc rồi trả lời Tần Vũ: "Những Bất Tử tộc kiêu ngạo đó hình như có nhắc qua tên thật của Vương gọi là Minh Linh."



“Minh Linh sao?” Hai từ Minh Linh này vừa được nói ra, thì như sấm đánh ngang tai của Tần Vũ, đôi đồng tử trong mắt của anh đột nhiên co rụt lại, hai bàn tay của anh siết mạnh vào nhau.



Minh Linh! Cái tên này quá quen thuộc!



Kiếp trước của Tần Vũ, ở một trăm năm sau khi tận thế ập đến, có rất nhiều các truyền thuyết về người tiến hóa, thây ma, dị thú, dị tộc với những năng lực đỉnh cấp, những kỹ năng chiến đấu đỉnh cao, và thực lực đứng trên đỉnh vinh quang của mỗi giống loài! Trong các truyền thuyết về các thây ma kinh khủng trên thế giới đã không chỉ một lần, anh được nghe qua cái tên Minh Linh và những truyền thuyết xoay quanh nó!



Minh Linh là thây ma có trí tuệ và sức mạnh xếp hàng đầu trong số các thây ma!



Người ta đồn rằng Minh Linh có nguồn gốc bí ẩn, và không ai biết chính xác nó đã được sinh ra như thế nào, nhưng mỗi khi xuất hiện thì luôn là tai họa lớn của nhân loại!



Minh Linh là một Vương giả thây ma, thực lực có thể nói là xếp hạng đầu trong danh sách các sinh vật mạnh nhất thế giới, còn được gọi với tên khác là Minh Linh Vương, nó có thực lực bá chủ một phương. Thậm chí còn có một ít người cho rằng Minh Linh Vương có thể đánh bại được các Vương giả thây ma khác, và xứng đáng là vua của thây ma với biệt danh Minh Linh Thi Hoàng!



Có những người đã từng chứng kiến tận mắt sức mạnh của Minh Linh Vương và Vua Thây Ma Bất Tử (tên tự xưng không ai công nhận, chương 62). Đã nói rằng thực lực của Vua Thây Ma Bất Tử chỉ đáng làm thủ hạ sai vặt cho Minh Linh Vương mà thôi, tuy cùng là Vương giả thây ma, nhưng giữa hai con thây mà là còn có khoảng cách thực lực rất lớn không cùng thứ bậc để so sánh.



Ở kiếp trước của Tần Vũ, Minh Linh Vương là một thây ma cực kỳ đáng sợ. Hung danh của nó uy chấn toàn nhân loại! Vinh Quang Thành, là một trong mười thành phố xếp hạng lớn nhất của nhân loại, là căn cứ thế lực có những người tiến hóa xếp hàng đầu, ở đó cũng khởi động dự án Chiến thần giống Thịnh Cảnh Thành. Có một vị Chiến thần của Vinh Quanh Thành được xếp hạng thực lực đứng hàng ngũ năm Chiến thần mạnh nhất trong các Chiến thần của Vinh Quang Thành. Vậy mà khi đối mặt với Minh Linh Vương, vị Chiến thần này không trụ nổi quá mười giây đồng hồ đã thiệt mạng.



Tận thế ập đến, toàn thế giới lâm vào trong cảnh hỗn loạn, có người tuyệt vọng, có người điên cuồng, có người thì chán ghét, có người thì thích thú, có người buồn cũng có người vui. Bởi vì tuy đây là một thời đại nguy hiểm và tàn khốc, nhưng cũng là thời đại dễ lưu danh sử sách, là mảnh đất màu mỡ cho anh hùng và kiêu hùng phát triển rực rỡ!



Một kiêu hùng điển hình chính là Lý Nguy, tập hợp mọi người thành một thế lực, chiếm đất xưng hùng xưng bá, thống trị một phương!



Anh hùng thì có Lâm Phong, từ thực lực mạnh mẽ đến những cống hiến to lớn vì toàn bộ nhân loại, lại luôn sẵn sàng chấp nhận hy sinh vì những lý tưởng cao đẹp. Thực sự xứng đáng hai chữ anh hùng!



Ở một trăm năm sau tận thế, Lý Nguy hùng cứ Thiên Mông Thành, lãnh đạo hàng trăm ngàn người tiến hóa dưới quyền, không thiếu những thuộc hạ mạnh mẽ và tài năng, nhưng thế lực của ông ta cũng chẳng phải là thế lực hàng đầu.



Các căn cứ, doanh trại, thế lực hay thành thị của nhân loại, sau này đều được thống nhất và phân chia thành nhiều cấp, từ cấp F đến cấp S. Ví dụ căn cứ này, vào thời điểm hiện tại, với ba vị thủ lĩnh Kim Trạch Thiên, Chu Cương và Tôn Bằng là ba người tiến hóa cấp hai, có hàng trăm người tiến hóa cấp một, và gần một nghìn người bình thường. Miễn cưỡng lắm mới có thể xếp hạng căn cứ cấp FFF, nếu là ở cấp FF thì hơi dư còn FFF thì lại hơi thiếu một chút. Và Thiên Mông Thành của Lý Nguy, vào thời điểm một trăm năm sau, cũng chưa bao giờ đạt tới cấp A, tối đa chỉ là cấp BBB

(Cách tính bậc xếp hạng cho năng lực, kỹ năng, bảo vật, căn cứ, thành thị…: từ F đến S; F-E-D-C-B-A-S; trong đó F có F -> FF -> FFF, tương tự với các hạng còn lại.)



Căn cứ hay thế lực cấp A rất mạnh, nhưng cấp S còn mạnh hơn nhiều, xếp bậc trong cấp S là S, SS, SSS. Nhưng đạt cấp SSS cũng không thể hiện đó là căn cứ hay thế lực đứng đầu, cấp SSS có SSS this SSS that (có này có kia), phải là mười thế lực cấp SSS đứng đầu trong hàng SSS, mới chính là mười thế lực đứng đầu nhân loại. Và Vinh Quang Thành là một trong số đó!



Từ đó có thế thấy Vinh Quang Thành là một thế lực lớn mạnh vượt xa tưởng tượng, Chiến thần của Thịnh Cảnh Thành chỉ có thể giống về tên gọi với Chiến thần của Vinh Quang Thành, còn về thực lực thì không cùng một đẳng cấp, xét về chất đã không được đến cả lượng cũng không luôn, ở Vinh Quang Thành có nhiều hơn đến hàng trăm Chiến thần, và rất nhiều Chiến thần của Vinh Quang Thành trong số đó được xếp trong danh sách một trăm người tiến hóa mạnh nhất.

Nhưng đó chưa phải là tất cả…

*Hết chương 161*

<< “Xin lỗi vì đã làm phiền!” * Ngay lúc này đã sang ngày 14 tháng 02 năm 2023, quả là một ngày ý nghĩa, đặc biệt ý nghĩa với nhóm dịch bộ truyện “Bá Chủ Mạt Thế”, vì hôm nay là ngày đánh dấu mốc bộ truyện đạt được tất cả những mục tiêu ‘siêu siêu’ nhỏ của nhóm dịch. Đó là có độc giả bình luận, có độc giả đánh giá, có độc giả đề cử và có độc giả ủng hộ (donate). Chúng ta đã đồng hành cùng nhau qua (hai năm) ba tháng! Có thể mọi người không biết đâu, nhưng thật ra nhóm dịch đều để ý, quan tâm đến từng bạn độc giả, :D vì bộ truyện có ít người đọc nên nhóm dịch thuộc hết tên mọi người rồi, thường những bộ truyện dịch hay ít người đọc chỉ có thể mong chờ cứu cánh từ sự ủng hộ của mọi người. Cám ơn ba bạn “Akame”, “liukangmk4”, “kiennh1982” đã luôn theo sát từng chương mới nhất, nhờ có vậy mỗi khi mắt mờ tay mỏi nhóm dịch lại tự nhủ phải tiếp tục. Bạn “nghe” là người đề cử đầu tiên, bạn “doduy1989” là người ủng hộ đầu tiên (cũng người là người đầu tiên động viên nhóm dịch bằng lời nhắn), có thể hai bạn “nghe” và “doduy1989” chưa hoặc sẽ không nhìn thấy lời này. Chỉ biết thầm cám ơn và cám ơn mọi người rất nhiều! * Để bù lại cho sự bất tiện vì đã làm phiền, nhóm dịch bàn nhau đưa ra quyết định sẽ dành riêng ngày hôm nay 14/2/2023 liên tục dịch truyện "Bá Chủ Mạt Thế" không nghỉ cho đến hết ngày, và đây cũng sẽ là phần tình cảm của cả nhóm dịch xin gửi tới các bạn. >>

(‘spoil truyện’#có thể bỏ qua: có rất nhiều tồn tại ẩn danh, hoặc không rõ tên, hoặc chỉ ở trong truyền thuyết, hoặc không ai hay biết, các bảng xếp hạng thực lực mạnh nhất cũng chỉ là tương đối!)
Bạn cần đăng nhập để bình luận