Bá Chủ Mạt Thế

Chương 96: Mở rương



"Bùm!” … “Bùm!” … “Bùm!"

Ba viên đạn linh năng bắn trúng ba vị trí trên cơ thể của Ba Mãng là gáy, tim và sống lưng. Thân thể Ba Mãng lập tức ngã dúi mặt về phía trước, một kẻ mang dã tâm và hoài bão lớn, đã chôn vùi tính mạng mình tại đây.

Sau khi giết Ba Mãng, Tần Vũ tìm được ba chiếc chìa khóa cùng một số bảo vật khác như Ngưng Huyết Đan và Tinh mệnh thạch trong ba lô mà Ba Mãng mang theo, trong đó quý giá nhất là một viên Tinh mệnh thạch cấp D. Một viên Tinh mệnh thạch cấp D đáng giá tương đương một trăm viên Tinh mệnh thạch cấp E! Đó là một bảo vật rất đáng giá.

Lúc này Âm Xà cũng đã chết, ba người còn lại của nhóm năm người đến từ Hung Vương Thành đều bị Tần Vũ giết chết, Tần Vũ trầm mặc một chút, Quyền Trượng Tinh Linh không có năng lực trị thương, bệnh tình của Tần Tiểu Vũ nên làm như thế nào?

"Cứ thử mở bảo rương trước đã." Tần Vũ bất đắc dĩ, lúc này chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước, anh phát hiện bên ngoài hai thông đạo có hai cánh cửa, một cánh cửa dẫn lên tầng năm, một cánh cửa còn lại được khắc họa một hình vẽ bảo rương.

Tần Vũ quyết định trước tiên đi tới cánh cửa có hình vẽ bảo rương, nếu như không tìm được thứ gì đó có thể chữa trị bệnh Blue, vậy Tần Vũ chỉ đành tiến vào tầng thứ năm của Tỏa Linh Tháp.

Tần Vũ biết tầng thứ tư đã nguy hiểm như vậy, tại tầng thứ năm, Tần Vũ có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào, nhưng Tần Vũ không thể từ bỏ, bất kể như thế nào anh cũng phải tìm ra biện pháp chữa trị cho Tần Tiểu Vũ, di tích này hy vọng cuối cùng của Tần Vũ!

Tần Vũ tiến vào cánh cửa có khắc hình vẽ bảo rương, ở chính giữa không gian bên trong có đặt ba rương bảo vật, ba rương bảo vật đều khóa chặt, chứng tỏ bảo vật bên trong đều rất trân quý!

Tần Vũ lập tức bị bảo rương ở giữa thu hút, bởi vì đối lập với hai rương bảo vật bên cạnh được mạ bạc, thì nó được mạ vàng, Tần Vũ nhìn kỹ thì phát hiện rương bảo vật mạ vàng có bốn lỗ khóa, hai rương bảo vật bên cạnh chỉ có một lỗ khóa, từ đó có thể thấy giá trị trân quý của từng loại bảo rương.

"Đây bảo rương đựng Quyền Trượng Tinh Linh?" Tần Vũ thầm nghĩ, anh lấy ra bốn chiếc chìa khóa, đang định mở ra bảo rương mạ vàng, xem ra là sẽ phải tiếp tục thăm dò tầng thứ năm Tỏa Linh Tháp, Quyền Trượng Tinh Linh có thể triệu hồi ra Tinh Linh cường đại, có lẽ đó sẽ là trợ lực lớn để anh ấy có thể tiếp tục thăm dò di tích.

"Cạch cạch… cạch!"

Lần lượt từng chiếc chìa khóa được cắm vào lỗ khóa, Tần Vũ lần lượt vặn từng chiếc chìa khóa, trong hòm bảo vật vang lên một loạt âm thanh cơ quan, khi chiếc chìa khóa cuối cùng được Tần Vũ xoay vặn, bốn chiếc chìa khóa tỏa sáng rực rỡ rồi từ từ biến mất và chiếc rương mạ vàng đang từ từ mở ra.

Tần Vũ tò mò thò đầu vào nhìn đồ vật trong bảo rương, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Không ổn!"

Từ trong rương, Tần Vũ nhìn thấy hai đốm sáng nhỏ màu đỏ, sau đó, một sinh vật kỳ dị bé bằng ngón cái đột nhiên chui ra từ khe hở của rương, bắn thẳng vào đầu Tần Vũ.

Tần Vũ vội vàng quay đầu né tránh, bóng đen xẹt qua mặt Tần Vũ, sau đó đáp xuống đất, nó phát ra một tràng cười điên cuồng: "Ha ha! Tốt rồi! Bản vương rốt cuộc đã có cơ hội thoát khốn, Bản vương sẽ khiến cả thế giới này phải run rẩy dưới gót chân của ta!”

"Trời sinh Bản vương là bậc chí tôn vô thượng, có số mệnh trở thành bá chủ của thời đại, tiếc thay trước kia vận khí không tốt, bị bắt làm nô lệ, về sau bị dùng làm vật bồi táng, may mà bản vương đạt được một sức mạnh mới có khả năng khởi tử hoàn sinh. Kỷ nguyên này sẽ là triều đại của Bản vương!" Một tiếng cười hoang dã đầy phấn khích vang lên, giọng điệu tự sự của sinh vật này tràn đầy cảm xúc chán nản, lúc lại xúc động tràn đầy phấn khích, muốn giải phóng mọi sự phiền muộn, giống như một ác quỷ đã bị mắc kẹt trong ngục giam vô số năm và cuối cùng đã trốn thoát.

"Gì đây?" Tim Tần Vũ đập thình thịch, vội vàng xoay người, đương nhiên anh cũng phát hiện trong rương bảo vật này không có Quyền Trượng Tinh Linh, hơn nữa bên trong dường như có một loại sinh vật dị thường nào đó.

Tần Vũ cũng biết trong một số di tích thượng cổ, có một số bảo rương có bảo vật, nhưng cũng có thể là cạm bẫy được sắp đặt, trong bảo rương đã không có bảo vật, thậm chí còn cất giấu cạm bẫy chết người, hoặc là phong ấn một yêu vật đáng sợ nào đó, Tần Vũ nghĩ mình có thể đã gặp phải trường hợp sau.

Nghĩ kỹ, một con yêu vật đã tồn tại hàng ngàn năm lại được phong ấn trong rương bảo vật, sẽ là một tồn tại đáng sợ như thế nào?

"Quặc quạc, ta muốn đi ra ngoài ăn một bữa thật no, khôi phục lại năng lực, ta muốn trong thời gian ngắn nhất hồi phục đến trạng thái đỉnh phong, sau đó quay trở lại Tỏa Linh Tháp này, lấy Quyền Trượng Tinh Linh, giết chết kẻ dám nô dịch bản vương trong vô số năm. Giết lão già đó, ta sẽ trở thành một nhân vật vĩ đại là bá chủ của kỷ nguyên này... " Thứ sinh vật này dường như quá vui sướng khi vừa thoát khỏi vây khốn, nó cười rất thoải mái.

“Đây. . . Đây là sinh vật gì?” Khi Tần Vũ khẩn trương quay đầu nhìn lại, nhìn thấy điệu bộ của sinh vật này ra dáng như là sắp thống trị thiên hạ, không khỏi sửng sốt và buồn cười.

“Tiểu tử thúi, ngươi dám nhìn Bản vương với ánh mắt vô lễ?” Sinh vật đó kêu to một tiếng.

"Ơ..." Tần Vũ không khỏi gãi gãi đầu, bởi vì sinh vật trước mắt tuy rằng lớn tiếng, nhưng bộ dáng lại thật sự là. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận