Bá Chủ Mạt Thế

Chương 69: Từ chối thẳng

Không bao lâu Lý Hồng Minh đi vào phòng khách, lúc này trên mặt ông ta mang theo vẻ uy nghiêm nhàn nhạt, tươi cười, không còn dáng vẻ nào đang tức giận, Tần Vũ thở dài một hơi bậc này công phu dưỡng khí che dâu cảm xúc của Lý Hồng Minh, Tần Vũ tự thẹn không bằng.

Phía sau Lý Hồng Minh chỉ có hai hộ vệ, ông ta cũng biết, nếu Tần Vũ thật muốn lấy mạng ông ta, dẫn thêm nhiều hộ vệ hơn cũng vô dụng.

Lý Hồng Minh ngồi đối diện Tần Vũ, trực tiếp nói: "Tôi có thể đáp ứng những yêu cầu vừa rồi của Tần tiên sinh, dù là tiến vào bảo khố chọn bảo vật hay là dẫn ngài tiến vào di tích đều có thể."

Tần Vũ gật đầu: "Sớm lựa chọn như vậy, chẳng phải tốt hơn sao?"

Lý Hồng Minh không khỏi có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng nói: "Tần tiên sinh muốn tiến vào di tích kia, tôi sẽ nói những tin tức quan trọng mà chúng tôi tìm được trong di tích kia cho ngài."

Tần Vũ có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới Lý Hồng Minh sẽ phối hợp như vậy, nói: "Vậy thì cảm ơn Lý tư lệnh."

"Lối vào di tích này nằm trong đống phế tích ở rìa ngoài của Thiên Mông Thành, một vài binh lính của chúng tôi đã vô tình phát hiện ra nó khi họ tìm kiếm những người sống sót." Lý Hồng Minh nói.

"Di tích này có chút giống như tòa tháp, căn cứ vào những tin tức chúng tôi đã thu được, tòa tháp này có chín tầng, càng lên tầng cao nguy hiểm càng lớn. Tuy nhiên, ở nơi nguy hiểm thường có bảo vật giá trị, tầng một là ít nguy hiểm nhất. Vì vậy, bảo vật cũng là kém nhất, như chiếc găng tay của Giang Hồng là bảo vật cấp E, và được tìm thấy ở tầng ba của khu di tích." Lý Hồng Minh nói đến đây, và ông ta ngập ngừng nói: "Chắc chắn ngài đã từng đi vào các khu di tích khác có phải không?”

Tần Vũ có thể biết về di tích thượng cổ, nhất định là anh đã từng tiến vào phế tích. Lý Hồng Minh nghĩ.

Tần Vũ gật đầu, di tích này mới tới tầng ba, đã có bảo vật cấp E, tầng bốn, tầng năm thậm chí cao hơn thì sao? Những loại bảo vật quý giá nào sẽ được cất giấu?

Tần Vũ hỏi: "Người của ông đã thăm dò đến tầng thứ bao nhiêu?"

Lý Hồng Minh hồi đáp: "Tầng thứ tư, lần trước chúng tôi phái tổng cộng năm Chiến Thần, miễn cưỡng đi tới tầng thứ tư, nơi đó rất nguy hiểm, nói cách khác, một người tiến hóa cấp hai tiến vào bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng."

Tần Vũ trầm tư, năm Chiến Thần chỉ có thể cùng nhau đi tới tầng thứ tư, có thể tưởng tượng di tích này nguy hiểm cỡ nào.

"Đương nhiên, số tầng càng cao, bảo vật đạt được đẳng cấp càng cao." Lý Hồng Minh nói "Ví dụ như hai loại thuốc chúng tôi nghiên cứu được là L1 cùng H1, công thức đều là lấy từ nơi đó."

Tần Vũ khẽ gật đầu.

Sau đó Lý Hồng Minh nói: "Di tích sẽ được mở ra mỗi tuần và lần mở tiếp theo sẽ là hai ngày sau đó. Mỗi lần tiến vào di tích, sẽ phải đợi ba ngày nữa di tích mở lại. Chỉ khi những người bên trong đi ra hoặc chết hết mới có thể tiến vào, mỗi lần tiến vào số lượng có hạn, mỗi lần chỉ có thể đi vào năm người, nếu như ngài muốn đi vào, đến lúc đó chúng tôi sẽ dẫn đường."

Tần Vũ nhìn Linh Tâm Nhi, Linh Tâm Nhi gật đầu, biểu thị rằng không có vấn đề gì.

Linh Tâm Nhi có thể cảm nhận được suy nghĩ của đối phương, nếu Lý Hồng Minh vừa rồi nói dối, chắc chắn sẽ bị nhận ra.

Tần Vũ nói với Lý Hồng Minh: "Cảm ơn ông, hai ngày nữa chúng tôi sẽ tiến vào di tích."

Lý Hồng Minh ho khan một tiếng nói: "Thật ra, Tần tiên sinh, tôi có chuyện muốn hỏi."

Tần Vũ không nói gì, nhưng Lý Hồng Minh nói tiếp: "Chuyện hôm nay, tôi nên cảm ơn Tần tiên sinh. Vốn dĩ, tình hình ở Thiên Mông Thành rất phức tạp, các quyết sách thường không đồng nhất và có khả năng nổ ra nội chiến bất cứ lúc nào. Bây giờ ngài đã giết Khổng Định Quốc, có thể coi như là để mọi tình hình trong thành phố trở nên rõ ràng ... nếu ngài có thể ... khiến Triệu Hưng Thụy biến mất ..."

Tần Vũ đối với lời nói của Lý Hồng Minh hoàn toàn không bất ngờ, Tần Vũ có thực lực lấy đầu địch tướng trong vạn quân, nếu như Tần Vũ có thể giết chết Triệu Hưng Thụy, Lý Hồng Minh có thể hoàn toàn khống chế Thiên Mông Thành mà không cần để xảy ra chiến tranh!

Tần Vũ thản nhiên nói: "Tôi cự tuyệt."

Lý Hồng Minh nghe thấy những lời này có chút lo lắng, vội vàng nói: "Tại sao? Giết Triệu Hưng Thụy với ngài chỉ như là ăn một miếng bánh. Chỉ cần ngài giết ông ta ... sẽ không còn đấu đá nội bộ trong Thiên Mông Thành, và sẽ không còn ai phải đổ máu thêm một lần nữa, đây là một điều tuyệt vời, tôi tin rằng mọi người sẽ coi ngài Tần là một anh hùng!

“Bởi vì tôi không thích giết người không đáng tội chết.” Tần Vũ nói ra nguyên nhân, để cho Lý Hồng Minh sửng sốt, có chút cho rằng mình đã nghe lầm, ma đầu như Tần Vũ dĩ nhiên lại nói không thích giết người?

Trước đây không lâu, Tần Vũ đã giết hơn 600 cường giả tiến hóa, ngay cả Khổng Định Quốc, Tần Vũ cũng tùy ý giết chết, như nghiền nát một con kiến, loại người này làm sao có thể nói rằng mình không thích giết người?

Nhưng trên thực tế Tần Vũ không nói dối, nói chính xác là anh không thích giết người vô cớ.

Về phần giết Khổng Định Quốc, trong mắt người khác, Khổng Định Quốc thống lĩnh vạn quân, địa vị cao, nhưng trong mắt Tần Vũ, ông ta chỉ như một người bình thường, ông ta muốn giết Tần Vũ, nên phải chết là chuyện đương nhiên.

Về phần Đổng Khinh Viêm và những người khác, họ không có thù hận trực tiếp với anh ta, Tần Vũ có thể tỏ ra nhân từ với họ, và nếu Tần Vũ thực sự giết chết tất cả mười Chiến Thần của Thiên Mông Thành, Thiên Mông Thành chắc chắn sẽ hỗn loạn và trên bở của sự diệt vong, Tần Vũ không phải là một cuồng sát, mục đích cần đã đạt được, không có lý do gì để tiếp tục giết người.

Về phần Triệu Hưng Thụy, ông ta không liên quan gì đến Tần Vũ, chưa kể Tần Vũ cũng chẳng có hảo cảm với Lý Hồng Minh, vậy tại sao anh phải giúp ông ta? Đó là lý do tại sao Tần Vũ từ chối giúp Lý Hồng Minh giết Triệu Hưng Thụy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận