Bá Chủ Mạt Thế

Chương 589: Nói xấu

Chương 589: Nói xấu
Trịnh đại nhân cảm thấy Tần Vũ có lẽ là muốn đồng quy vu tận với hắn, cho nên mới dám đáp ứng cả những chuyện như vậy.
Nếu Tần Vũ thật sự liều lĩnh ra tay đối phó hắn, mấy Tiến Hóa Giả nhị giai như bọn hắn có lẽ không phải là đối thủ của hắn.
Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh túa ra trên trán Trịnh đại nhân, hắn vội vàng nói: "Ngươi đừng kích động, có gì thì từ từ nói!"
Còn người đàn ông mang giày Tây kia cũng cho rằng Tần Vũ chỉ là vì bị oan ức nên mới giận dữ nói là hắn làm, cũng vội vàng khuyên nhủ: "Tiểu huynh đệ, chuyện này không đùa được đâu, cậu vẫn nên giải thích rõ ràng đi."
Tần Vũ có chút cạn lời, cái tên Trịnh đại nhân này đúng là có bệnh, ngay từ đầu thì một mực khẳng định nói là hắn làm, hắn thành thật thừa nhận thì đối phương lại không tin.
Tần Vũ bình thản nói: "Ta không hề đùa cợt. Sáng nay hơn năm giờ, ta đến phòng thí nghiệm bí mật Thần Phong thành, Thanh Phong huyện. Những kẻ muốn động thủ với ta đều bị ta giết sạch, sau đó châm một mồi lửa đốt sạch nơi đó."
Biểu lộ trên mặt Trịnh đại nhân dần trở nên hoảng sợ. Lúc đầu hắn chỉ nói đến một căn cứ bên ngoài Thần Phong thành, chứ không hề nói đến phòng thí nghiệm. Với lại theo hắn biết, phòng thí nghiệm kia quả thực đã bị đốt sạch, vậy chẳng phải Tần Vũ... thật sự không nói dối?
Tần Vũ thống khoái thừa nhận chuyện này là do hắn làm. Thứ nhất là vì hắn bị Trịnh đại nhân chọc giận, thứ hai là vì hắn nắm chắc phần thắng. Cho dù để Thần Phong thành biết phòng thí nghiệm kia bị hắn phá hủy thì sao? Bọn chúng dám ra tay với hắn, Tần Vũ giết bọn chúng cũng không thấy có gì không đúng.
Người đàn ông mặc âu phục dần cảm thấy bầu không khí có chút không ổn, vì hắn thấy được vẻ mặt sợ hãi trên mặt Trịnh đại nhân. Chẳng lẽ người này thật sự là phạm nhân bị Thần Phong thành truy bắt?
Người đàn ông mặc âu phục nuốt khan một tiếng, bất động thanh sắc lùi về phía sau. Tần Vũ cũng không để ý đến hắn, mà lạnh lùng nhìn Trịnh đại nhân: "Vừa nãy không phải ngươi muốn bắt ta về thẩm vấn sao? Giờ thế nào?"
"Hiểu lầm... ha ha... chắc chắn là hiểu lầm... Tiểu huynh đệ thật hài hước." Cổ họng Trịnh đại nhân khô khốc.
Hắn thề là hắn không hề có chút hứng thú nào với việc truy bắt hung thủ đã hủy đi phòng thí nghiệm Thần Phong thành, vì đó là nhiệm vụ nguy hiểm. Hắn đến đây chỉ muốn báo thù cho đệ đệ mình, tiện thể ra oai một chút thôi.
Hắn cố ý nói phòng thí nghiệm là Tần Vũ hủy cũng chỉ là tìm một cái lý do chính đáng để bắt hắn. Nhưng Trịnh đại nhân không ngờ rằng đối phương dường như thật sự là người đã phá hủy phòng thí nghiệm?
"Chuyện gì xảy ra?" Lúc này, một nhóm hơn mười người đi tới, tất cả đều mặc y phục tác chiến, biểu lộ nghiêm túc.
Trong lòng Trịnh đại nhân vốn đang hoảng loạn, nhưng khi thấy nhóm người này thì trên mặt hắn lộ vẻ mừng như điên: "Phùng đội trưởng, các anh cuối cùng cũng đến!"
Nhóm hơn mười người này ai nấy đều tản ra khí tức cường hãn. Người cầm đầu là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, sắc mặt nghiêm nghị.
"Bọn họ là người của đội thân vệ!" Thấy những người này, rất nhiều người vây xem đều kinh hô. Đội thân vệ, đây là lực lượng trực tiếp phụ trách an toàn của thành chủ, ai nấy đều là cường giả, địa vị ở Thần Phong thành đều không tầm thường.
Con đường này là đường phố thương nghiệp phồn hoa nhất Thần Phong thành, cách nơi ở của thành chủ không xa. Đội thân vệ thường xuyên tuần tra ở đây, thấy có nhiều người vây xem nên mới đến xem thử.
Người đàn ông được gọi là Phùng đội trưởng thấy Trịnh đại nhân thì khẽ nhíu mày. Hắn biết Trịnh đại nhân, nhiều lần nghe nói đối phương lạm dụng chức quyền, nhưng việc xử lý quan viên không thuộc thẩm quyền của hắn, nên hắn không can thiệp. Lúc này thấy Trịnh đại nhân, hắn theo bản năng cảm thấy đối phương lại đang gây sự, dùng thân phận đội chấp pháp để vớt vát lợi ích.
Lập tức, Phùng đội trưởng mặt âm trầm nói: "Đây là đường phố thương nghiệp, khu vực phồn hoa nhất Thần Phong thành, có rất nhiều khách hàng lui tới. Anh ở đây giở trò vặt vãnh không thấy quá đáng sao?"
Trịnh đại nhân vội vàng lắc đầu, chạy đến bên Phùng đội trưởng, mặt lộ vẻ vui mừng nói: "Phùng đội trưởng, lần này tôi có thể lập công lớn! Thằng nhãi này là kẻ gây ra chuyện sáng nay. Tôi nhận được tin tức nên lập tức dẫn đội đến khống chế nó, nhưng nó dám phản kháng. Các anh đến thật kịp thời!"
Lúc trước Trịnh đại nhân còn sợ Tần Vũ, giờ thì mặt mày hớn hở. Tần Vũ là Tiến Hóa Giả tam giai thì sao? Người của đội thân vệ đều là cường giả, ít nhất cũng là tinh anh trong Tiến Hóa Giả nhị giai, Tiến Hóa Giả tam giai cũng không hề ít. Có Phùng đội trưởng và những người này, Tần Vũ căn bản không lật nổi sóng gió!
"Chuyện sáng nay?" Sắc mặt Phùng đội trưởng hơi đổi. Hắn biết nhiều hơn Trịnh đại nhân. Hôm nay hắn nghe ngóng được từ tình báo, có một người am hiểu do thám đã đến hiện trường và nói nơi đó đã xảy ra một trận đại chiến. Khí tức cuồng bạo còn sót lại đạt đến cấp độ quái vật lãnh chúa. Có lẽ người được cải tạo gen trong phòng thí nghiệm mất kiểm soát và biến thành quái vật, khiến đất đai trong phạm vi hơn ngàn mét hoàn toàn biến mất. Thế nhưng, bọn hắn phát hiện một đám người vẫn còn sống và rời đi từ trung tâm hố lớn, không bị tổn hại gì.
Điều này có nghĩa là trong số đó có người có thể chiến đấu với người được cải tạo gen mất kiểm soát! Chắc chắn là một nhân vật nguy hiểm!
Phùng đội trưởng và thuộc hạ đều mặt mày ngưng trọng nhìn về phía người trẻ tuổi mà Trịnh đại nhân chỉ, tràn đầy đề phòng. Khi Phùng đội trưởng thấy Tần Vũ, trên mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc.
Trịnh đại nhân cảm thấy có cường giả đội thân vệ ở đây thì đối phương có lợi hại hơn nữa cũng không cần lo lắng. Lúc này, hắn vô cùng dõng dạc nói: "Sáng nay tôi nhận được tin tức nói có người khả nghi xâm nhập Thần Phong thành. Tôi thấy việc này hệ trọng nên tự mình dẫn đội đến xác nhận, không ngờ phát hiện thân phận thật của tên tặc tử này chính là hung thủ của vụ án lớn sáng nay. Hắn còn thẹn quá hóa giận muốn giết người diệt khẩu, may mắn Phùng đội trưởng các anh đến kịp thời!"
Nghe Trịnh đại nhân nói, Xích Hàn Đồng cảm thấy tên này thật vô sỉ. Rõ ràng là muốn vu khống Tần Vũ, công báo tư thù, nhưng lại phát hiện người bị vu khống đúng là hung thủ đã hủy diệt một phòng thí nghiệm bí mật của Thần Phong thành. Lúc ấy Trịnh đại nhân đã sợ đến mức suýt khóc, liên tục nói là hiểu lầm, giờ hắn lại nói hắn đến đây là vì phát hiện người khả nghi, còn tranh công trước mặt Phùng đội trưởng. Chả trách hắn có thể ngồi lên vị trí này, nói đến một mức độ nào đó thì thật sự có năng lực!
Lúc này Phùng đội trưởng không để ý đến Trịnh đại nhân, nhanh bước đến trước mặt Tần Vũ, cúi người thật sâu chào Tần Vũ trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người: "Tần tiên sinh, ngài đến đây sao không báo trước một tiếng, thành chủ chắc chắn sẽ đích thân ra đón tiếp ngài!"
"Cái... cái gì tình huống?" Trịnh đại nhân và những người khác ngây người. Hắn không phải là hung thủ hủy diệt phòng thí nghiệm sao? Sao Phùng đội trưởng lại nói thành chủ sẽ đích thân ra nghênh đón hắn?
Tần Vũ hơi nghi hoặc hỏi: "Ta... biết ngươi à?"
Nụ cười trên mặt Phùng đội trưởng cứng đờ, hắn lúng túng nói: "Tôi tên Phùng Phi... À, lúc ở Hồng Tùng Lâm, ngài đã cứu tôi khỏi đám rắn lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận