Bá Chủ Mạt Thế

Chương 212: Vong Mộc Cự Nhân

<<Chúc các bạn có những giờ phút thư giãn!>>

Trong khu rừng chết chóc, trận chiến giữa Bạch Tiểu Na và Ô Mộc vẫn đang diễn ra, hoặc nói một cách chính xác hơn đó là trận chiến giữa Tiểu Hắc và Ô Mộc.



"Vù… vù!"



Người cây khổng lồ bốn tay lần lượt vung giáo đâm xiên, chém xả đao lớn, quất roi, chém ngang kiếm về phía Tiểu Hắc, đôi cánh đen trên lưng Tiểu Hắc tung bay, thân hình nhanh chóng vẽ những đường vòng cung trên không trung, rồi đột ngột tăng tốc lao thẳng về phía người cây khổng lồ bốn tay như một tia chớp đen.



“Xẹt!” Cự Cốt Trọng Kiếm trong tay của Tiểu Hắc lưu lại một đường vết sẹo thật sâu trên người cây khổng lồ bốn tay, trên thân của người cây còn có một dòng nước màu xanh chảy xuống, chính là máu của nó!



"Gào!"



Người cây khổng lồ vô cùng tức giận, bốn cánh tay lớn huy động vũ khí muốn đánh ngã Tiểu Hắc, nhưng Tiểu Hắc nhanh nhẹn như một chú chim én, sau khi lưu lại một vết sẹo trên thân người cây khổng lồ bốn tay, nó lập tức bay vụt đi mà không chút tham công ham đánh. Người cây khổng lồ mỗi lần ra đòn đều đánh vào không khí, lần này cũng không ngoại lệ, giáo, roi, đao, kiếm trong tay của người cây khổng lồ chỉ công kích sượt qua được cánh dơi của Tiểu Hắc và trượt đi, chứ không gây lên bất kỳ tổn thương nào.





"Oa! Cạc cạc! Đại thụ, tốc độ của mày quá chậm!" Tiểu Hắc kiêu ngạo bay lên không trung, sau khi hiện thân phá kén, nó mọc thêm một đôi cánh dơi to sau lưng không chỉ giúp nó có thể bay, mà tốc độ, sức mạnh và khả năng phản ứng cũng đã được tăng lên trên diện rộng. Bay lên cao, nó đập cánh, lơ lửng trong không trung để tránh sự quấy rối của hầu hết các loài biến dị thực vật trên mặt đất.



"Ngao! A a a!"



Người cây khổng lồ bốn tay hét lên đau đớn, tuy vết thương do Cự Cốt Trọng Kiếm mà Tiểu Hắc chém vào nó chỉ là một vết thương nhỏ so với cơ thể khổng lồ của nó, nhưng thứ đáng sợ nhất là vết thương do Cự Cốt Trọng Kiếm của Tiểu Hắc gây ra, có kèm theo rất nhiều loại nguyền rủa thuộc hệ Tai Ách!



Có Thống Khổ, Ăn Mòn, Suy Yếu, Tê Liệt...



Tiểu Hắc dường như có thể sử dụng đồng thời đủ loại năng lực Tai Ách khác nhau!



Trận chiến vẫn đang tiếp diễn, Tiểu Hắc thừa cơ người cây khổng lồ bốn tay đang phải chịu nhiều loại đau đớn lẫn lộn, nó phát động tấn công lần nữa, lần này người cây khổng lồ bốn tay lại bị Cự Cốt Trọng Kiếm đâm trúng, dưới nhát đâm kiếm này, đôi mắt của người cây khổng lồ biến thành màu đỏ như máu, nó điên cuồng chạy nước đại trong khu rừng chết chóc, giẫm nát tất cả biến dị thực vật dưới chân thành từng mảnh.



“Phải chăng là Cuồng Loạn Nguyền rủa?” Ô Mộc có vẻ mặt âm trầm ôm lấy một nhánh cây lớn trên người cây, nếu không nó sẽ có nguy cơ té ngã nhào xuống mặt đất khi người cây cuồng loạn chạy nước đại.



“Địch thủ thật khó chơi! Trình độ tiến hóa không cao nhưng chiến lực mạnh kinh tởm! Mạnh đến muốn buồn nôn như kiểu con cưng của ông Trời với số mệnh ‘Thìa vàng’ vậy!” Ô Mộc thầm khó chịu.



Người cây khổng lồ bốn tay này đúng là xui xẻo, gặp phải đối thủ khó chơi như Tiểu Hắc, mỗi đòn công kích để lại vết thương không lớn nhưng đều có gắn vài năng lực nguyền rủa, nếu không bị giết thì cũng sẽ bị các loại nguyền rủa tra tấn đến chết. Rơi vào cảnh muốn sống không được muốn chết không xong.



Ô Mộc im lặng, theo ý niệm trong đầu của nó, một luồng sức mạnh kỳ dị đột nhiên từ trong lòng đất dâng lên, rót vào trong cơ thể người cây khổng lồ bốn tay, những vết thương tạo bởi công kích từ Cự Cốt Trọng Kiếm của Tiểu Hắc dưới tác dụng của lực lượng này nhanh chóng lành lại, các loại nguyền rủa cũng lập tức biến mất.



Người cây khổng lồ bốn tay này được gọi là Vong Mộc Cự Nhân, và nó là biến dị thực vật mạnh nhất mà Ô Mộc có thể dưỡng dục và khống chế. Trong khu rừng chết chóc này, Vong Mộc Cự Nhân như thể bất tử, nó có thể hấp thụ sức mạnh của toàn bộ khu rừng chết chóc, chỉ cần nó không bị chết ngay lập tức, hay bị tiêu hủy hoàn toàn, nó có thể dựa vào luồng sức mạnh này ngay lập tức chữa lành mọi vết thương.

Tuy nhiên Ô Mộc cũng không có chút nào tự đắc, ngược lại còn lộ ra vẻ lo lắng, bởi vì theo thời gian không ngừng chiến đấu, năng lượng của khu rừng chết chóc sẽ không ngừng bị tiêu hao, trên mặt đất một phần tư những loại biến dị thực vật trong khu rừng này đã biến mất hoặc khô héo do suy kiệt năng lượng.



Điều này cũng có nghĩa là chỉ cần thời gian trôi qua, trước khi năng lượng của khu rừng chết chóc hình thành bởi năng lực Thực Vật của Ô Mộc cạn kiệt, mà nó không đối phó được với Tiểu Hắc, thì người thua cuộc sẽ là nó, bởi vì năng lượng gien còn lại của nó cũng không đủ để hình thành nên một khu rừng chết chóc thứ hai!



Là một thành viên của Bất Tử tộc cao quý. Nó sẽ bị đánh bại bởi một thứ không thể giải thích được là con cưng của ông Trời, là sinh vật có số mệnh ‘thìa vàng’ ư?



Ô Mộc không thể nào chấp nhận được điều đó, nó không cam tâm, nhưng thực tế nó đã nhận ra rằng nó đang dần rơi vào thế bất lợi, cán cân chiến thắng đã nghiêng về Tiểu Hắc và Bạch Tiểu Na.



Tiểu Hắc trêu chọc nói: "Ngoan! Không cần phải sợ. Cứ lập tức tự chặt đầu đi là xong mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận