Bá Chủ Mạt Thế

Chương 44: Niệm lực

"Thương pháp của người này... cũng thật giỏi." Những người khác đang quan sát đều phải giật mình, có thể dùng thương như Tần Vũ chặn được hàng trăm thanh Băng đao mà không để lọt một cái nào, hàn khí cũng không thể ảnh hưởng phòng ngự của Tần Vũ, điều này không chỉ cần thể chất cao là có thể làm được, mà cần có một kỹ năng sử dụng thương thuần thục đạt đẳng cấp cao!

"Người này thật đúng là cường đại, đến mức biến thái!" Viên Cao cả kinh nói, Tần Vũ có thể tiến hóa thể chất đến trình độ không thua gì Chiến Thần hàng đầu đã là rất hiếm thấy. Nay nhìn thấy kỹ năng thương pháp của Tần Vũ như một bậc thầy, trẻ như vậy chẳng nhẽ luyện thương từ trong bụng mẹ.

"Thật là... thú vị.." Chu Ngọc làm bộ dạng khêu gợi, khóe miệng dâng lên một độ cong yêu dị, cảm giác đẹp mà nguy hiểm đến chết người, Viên Cao ở bên cạnh cô ấy không nhịn được rùng mình một cái, theo bản năng lùi ra, cách xa thêm mấy bước, anh ta biết Chu Ngọc này nhìn bề ngoài thì xinh đẹp, thực ra nguy hiểm tới cực điểm, hơi đến gần sẽ không còn toàn mạng.

"Băng Long Quyển!"

Nhìn Tần Vũ không ngừng ngăn cản băng đao tiếp cận, Cẩu Thiên Sương sắc mặt trầm xuống như nước, đột nhiên hét lớn một tiếng.

Lúc này, tuyết rơi dày đặc trong bán kính mấy chục mét, trong không gian này cực kỳ lạnh lẽo, mặt đất nứt ra từng mảng, giống như địa ngục bằng băng cực kỳ dọa người!

Năng lượng gien trong toàn thân Cẩu Thiên Sương đang điên cuồng sôi sục, gã đã sử dụng kỹ năng mạnh nhất của bản thân!

Vô số bông tuyết bị lực kéo bắt đầu xoay tròn, giống như lốc xoáy, từng tầng từng tầng quấn lấy Tần Vũ, Tần Vũ đang ở ngay chính giữa lốc xoáy.

Tần Vũ thấy thứ tạo nên cơn lốc băng giá không phải là những mảnh bông tuyết mà là những mảnh tinh thể băng hình kim cương cực nhỏ, chúng xoay tròn, khuấy động và phóng thích ra luồng khí lạnh tê tái khi anh ở trung tâm cơn lốc băng giá, vô số luồng khí lạnh dường như có thể đóng băng Tần Vũ thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng, nhưng một cột lửa màu hoa oải hương bốc lên từ cơ thể Tần Vũ đã xua tan tất cả luồng khí lạnh, và có xu hướng trực tiếp làm tan chảy toàn bộ cơn lốc băng giá.

Không phải Cẩu Thiên Sương không mạnh, mà là Tần Vũ mạnh hơn, hoàn toàn khắc chế gã!

Cẩu Thiên Sương thấy bản thân đã dùng hết sức mà Tần Vũ không thể bị đánh bại, nhưng gã cũng không có lo lắng chút nào, bởi vì gã chiến đấu không đơn độc!

Nếu như chỉ có một mình Cẩu Thiên Sương, gã giờ phút này đã có thể bại, nhưng trên chiến trường còn có Phan Văn Bân, Phan Văn Bân còn xếp hạng cao hơn Cẩu Thiên Sương trong mười Chiến Thần hàng đầu Thiên Mông Thành!

"Dù mày quả thực rất cường đại... Nhưng mày vẫn phải chết thôi!"

Phan Văn Bân nhẹ giọng nói, lòng bàn tay gã duỗi thẳng, chậm rãi nâng lên, động tác của gã vô cùng bình thường, không có thay đổi, người bình thường nhìn không ra gã đang làm gì, nhưng những người có mặt ở đây đều là cường giả tiến hóa, họ có thể cảm nhận thấy một lực lượng vô hình và mạnh mẽ đang ngưng tụ trong lòng bàn tay của Phan Văn Bân.

"Đây là... Niệm Lực?" Tần Vũ lập tức đánh giá Phan Văn Bân năng lực.

Niệm Lực là năng lực nửa thuộc về hệ Nhận Thức, nửa thuộc về hệ Linh Hồn, Niệm Lực có thể chuyển hóa thành lưỡi kiếm để công kích, hình thành hàng rào phòng ngự, ngự vật phi hành... Có thể nói, năng lực dạng Hybrid này khá đặc biệt về đặc tính, lại vừa có thể công kích vừa có thể phòng ngự, nên rất là lợi hại và khả năng ứng dụng mạnh mẽ.

Mà Cẩu Thiên Sương phóng ra Băng Phong Quyển, mục đích thực sự hoàn toàn không phải là đánh bại Tần Vũ, mục đích của gã chỉ là khống chế vị trí và hành động của Tần Vũ, sau đó câu giờ cho Phan Văn Bân tập trung ngưng tụ niệm lực.

Đi!

Niệm Lực của Phan Văn Bân cuối cùng cũng ngưng tụ thành công, gã giơ bàn tay dùng như dao làm động tác chém về phía Tần Vũ, có thể thấy không khí bị xé rách, Tần Vũ có thể cảm giác được một cỗ lực lượng đáng sợ giống như lưỡi kiếm khổng lồ vô hình từ đỉnh đầu chém xuống.

Phan Văn Bân tụ lực lâu như vậy, có thể hình dung đòn tấn công này của gã ta sẽ mạnh đến mức nào.

Tần Vũ lúc này đang ở trong tâm cơn lốc băng, không có cách nào tránh né, tất cả mọi người đều nín thở, dường như nhìn thấy cảnh tượng Tần Vũ bị lưỡi kiếm khổng lồ do Niệm Lực tạo thành kia cắt thành hai nửa.

Niệm Lực có một đặc tính, chính là vô hình vô chất, có thể thông qua năng lượng gien hình thành lực lượng, như lúc này Tần Vũ đang ở trong trung tâm cơn lốc băng, theo lý thuyết lưỡi kiếm Niệm Lực khổng lồ nếu muốn chém Tần Vũ, trước tiên phải chém đứt lốc xoáy băng, nhưng điểm đặc biệt của Niệm Lực nằm ở chỗ, khi đi đến gần cơn lốc băng, nó có thể trực tiếp biến mất, đi xuyên qua cơn lốc, rồi xuất hiện lại công kích Tần Vũ, rất kỳ dị!

“Chết đi!” Phan Văn Bân nở một nụ cười nhếch mép, ngay từ đầu gã đã tập trung tinh thần lực, lâu như vậy mới có thể tung ra một đòn lợi hại.

Tần Vũ không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác được lưỡi kiếm khổng lồ do Niệm Lực hình thành đã xuyên qua cơn lốc băng và bổ về phía đầu của mình, trong lòng Tần Vũ không có lấy một tia sợ hãi, ngược lại là một cỗ ý chí chiến đấu mãnh liệt trỗi dậy: "Nào! Để ta cho hai ngươi xem thế nào gọi là ‘CƯỜNG GIẢ’ tiến hóa!"

Huyết dịch trong cơ thể Tần Vũ bắt đầu lưu chuyển, máu của Tần Vũ rất đặc biệt, có màu vàng kim nhàn nhạt, đây là bởi vì sau khi anh sử dụng khối năng lượng tiến hóa hoàng kim, Hoàng kim huyết đã sản sinh ra trong cơ thể của Tần Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận