Bá Chủ Mạt Thế

Chương 94: Năng lực đỉnh cấp ngang với Cường Hóa

Mà người đàn ông âm nhu không chút kiêng dè cười khẩy một tiếng: "Ta nói rõ cho ngươi biết, Quyền Trượng Tinh Linh xác thực có thần thông, nhưng thần thông đó là triệu hồi ra một Tinh Linh cường đại, ở giai đoạn này, không có bất kỳ kẻ tiến hóa nào có thể đánh bại nó. Chỉ cần chúng ta lấy được Quyền Trượng Tinh Linh, chúng ta có thể sử dụng nó để giết Hung Vương thành chủ, và năng lực của Quyền Trượng Tinh Linh không liên quan gì đến việc chữa trị."

"Hơn nữa, ngươi không cần đến tám chiếc chìa khóa để mở rương chứa Quyền Trượng Tinh Linh... Bốn cái là đủ rồi, ha ha, chúng ta chỉ có ba cái, còn đang muốn quay lại tìm, ngươi lại tự mang đến nộp." Người đàn ông âm nhu cười đắc thắng.

Y cười nói: "Ha ha, mau đưa toàn bộ chìa khóa lấy được ra đây, chúng ta sẽ cho ngươi một cái chết vui vẻ..."

“Mày chết trước đi!” Sát khí tỏa ra từ Tần Vũ làm cho bầu không khí chung quanh trầm xuống, vừa nhấc chân, Tần Vũ đã xuất hiện trước mặt tên đàn ông âm nhu.

"Cẩn thận!" Đồng tử trong mắt Âm Xà và Ba Mãng đều co rụt lại, bọn chúng không ngờ tốc độ của Tần Vũ lại nhanh như vậy, bọn chúng vừa kịp phản ứng, đã lớn tiếng nhắc nhở, nhưng đã quá muộn.

"Hả. . . . . . " Tên đàn ông âm nhu bị tốc độ kinh người của Tần Vũ làm cho sợ hãi đến cực điểm, nhưng y còn chưa kịp phản ứng, Tần Vũ đã tóm lấy cổ của y.

"Mày. . . dám chọc giận tao. . . " Tần Vũ siết chặt năm ngón tay, yết hầu của tên đàn ông âm nhu phát ra những tiếng nghẹn.

Tần Vũ dùng một tay bóp cổ, nhấc bổng tên đàn ông âm nhu lên không trung, sắc mặt của y nhanh chóng tái nhợt vì thiếu dưỡng khí và đau đớn, y liều mạng dùng sức kéo cánh tay đang siết cổ của Tần Vũ, nhưng cánh tay của Tần Vũ giống như một cái kìm sắt lớn, với sức mạnh đáng sợ, và y không thể thoát ra.

"Á…!"

Tên đàn ông âm nhu liều mạng giãy giụa, từ trong cổ họng dùng sức ép ra một đám chất lỏng sẫm màu xanh lục, đây là năng lực Độc của y, có tính ăn mòn cao!

Tên đàn ông âm nhu vừa vắt ra được chút độc, định phun thẳng vào mặt Tần Vũ, thì Tần Vũ đã đánh trả.

Tần Vũ sao có thể không chú ý tới động tác của hắn, vươn tay còn lại ra bịt chặt miệng tên đàn ông âm nhu, đồng thời siết từ từ cánh tay đang bóp cổ, tên đàn ông âm nhu lập tức nghẹn ngào, độc ra tới miệng lại phải nuốt lại, muốn ho khan, nhưng bị bịt chặt miệng, cổ bị bóp chặt, ho khan cũng không thể, lỗ mũi cùng lỗ tai ộc ra đều là máu trộn lẫn với độc màu xanh, nhìn qua thật ghê tởm và thê thảm. Tần Vũ muốn y phải chết trong đau đớn và dằn vặt.

“Thả y ra!” Ba Mãng và Âm Xà vừa sợ vừa giận, chĩa súng về phía Tần Vũ, Tần Vũ giơ thân hình tên đàn ông âm nhu ra chặn trước mặt, bọn chúng không có cách nào nổ súng.

"K…H…ÔNG..."

Lúc này, vì thiếu dưỡng khí và bị ngạt thở, đầu của tên đàn ông âm nhu đau đến mức muốn nổ tung, trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng vô tình của Tần Vũ, trong lòng lại run lên, ánh mắt của Tần Vũ rất giống với ánh mắt của Hung Vương Thành chủ, một kẻ đáng sợ, hung dữ, bất khả chiến bại, hai người này đều rất lạnh lùng và tràn đầy sát khí!

Theo tay của Tần Vũ từ từ phát lực, tên đàn ông âm nhu giãy giụa càng lúc càng yếu ớt, Tần Vũ chỉ muốn y phải chịu càng nhiều đau đớn càng tốt.

Trước giờ Tần Vũ luôn luôn giết người sạch sẽ gọn gàng, hiếm khi dày vò kẻ khác.

Đồng tử trong mắt của tên đàn ông âm nhu giãn ra, y cuối cùng đã chết, không biết là do đau đớn, thiếu dưỡng khí hay là cổ họng bị bóp nát.

Tần Vũ thản nhiên ném xác y ra xa, ánh mắt lạnh lùng như dã thú nhìn chằm chằm vào Ba Mãng và Âm Xà: "Đến lượt bọn mày."

Âm Xà nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày mới phải chết!"

Sắc mặt của Ba Mãng vặn vẹo, vết sẹo trên mặt vằn lên, lộ ra vẻ hung ác, gằn giọng nói: "Nhãi ranh, mày cho rằng có thể giết được tên kia, thì có thể đánh bại tao sao? Tao sẽ cho mày một cái chết thê thảm!"

Mặc dù Tần Vũ đã thể hiện sức mạnh ghê gớm và đã giết chết một trong những thuộc hạ của mình, nhưng Ba Mãng không cảm thấy rằng gã sẽ bị đánh bại ngoại trừ sự tức giận, Ba Mãng cũng là một cao thủ sinh tồn ở một nơi tàn khốc, luôn phải đối diện với lưỡi đao họng súng, nếu không có đủ bản lĩnh, gã cũng sẽ không dám nuôi tham vọng giết chết Hung Vương Thành Chủ và thống trị Hung Vương Thành.

Ba Mãng tùy ý ném đi khẩu súng máy trong tay, đạp mạnh chân lao về phía Tần Vũ, tốc độ nhanh như ánh chớp, thể chất chắc chắn gấp hơn ba mươi lần thể chất người bình thường, không thua gì mười Chiến Thần hàng đầu của Thiên Mông Thành!

Nhưng cho dù như vậy, Tần Vũ tự nhiên cũng không thèm để ý tới gã.

"Chết đi!"

Ba Mãng tức giận hét lên, một quyền đấm vào Tần Vũ, Tần Vũ không né tránh, cũng tung một quyền nghênh đón.

Thấy Tần Vũ không có ý định né tránh, khóe miệng Ba Mãng lộ ra một nụ cười nham hiểm: "Đồ ngu!"

Lúc này Tần Vũ đột nhiên cảm giác được có một cỗ lực lượng kì dị bao phủ lấy anh ta, thể chất của Tần Vũ giờ phút này đột nhiên bị giảm đi mười sáu, mười bảy lần.

"Ầm!"

Hai quyền va chạm, Tần Vũ bị một quyền của Ba Mãng đánh lui lại sau ba bước, Tần Vũ đứng sững tại chỗ, có chút ngạc nhiên nói: "Chẳng lẽ là năng lực Suy Yếu?"

Năng lực Suy yếu thuộc hệ Tai Ách, Suy Yếu ngược lại với Cường Hóa của Tần Tiểu Vũ, thể chất của đối phương trúng phải Suy Yếu sẽ suy giảm một nửa, đây là một năng lực cực kỳ lợi hại đạt đỉnh cấp S, Tần Vũ không ngờ đối phương lại có năng lực này.

Nhưng Ba Mãng lại càng kinh ngạc hơn Tần Vũ gấp bội, gã biết năng lực Suy Yếu của bản thân đáng sợ đến mức nào, người tiến hóa cấp hai bình thường bị rơi vào trạng thái thể chất suy yếu, lực lượng thể chất sẽ giảm đi một nửa, để mặc cho gã nhào nặn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận