Bá Chủ Mạt Thế

Chương 149: Tuyệt Không bị giết

Tuyệt Không vừa định lao vào vết nứt không gian thì …



"Sợ quá! Sợ quá! Đáng tiếc mày không có cơ hội để tao phải chờ đâu." Một thanh âm lạnh lùng vang lên bên tai Tuyệt Không, giống như lời thì thầm của ác ma.



“Cái gì?” Tuyệt Không sửng sốt, thanh âm lạnh như băng xuất hiện ngay sát nó khiến nó lạnh cả sống lưng, nó bèn quay đầu lại, thì thấy một vật thể màu đen dài sắc lạnh xuyên thẳng về phía mặt của mình.



"Phốc!"



Tuyệt Không vừa quay đầu lại, mắt trái của nó đã bị đâm thủng, Tần Vũ đang đứng ở phía sau với vẻ mặt hờ hững.



"Mày... mày đã làm thế nào..." Tuyệt Không không thể hiểu, nó đảo con mắt còn sót lại qua khóe mắt, liếc nhìn thấy một Tần Vũ khác, Tần Vũ rõ ràng còn cách mấy chục mét, vậy rốt cuộc đây là ai? Tần Vũ trước mặt này ai?



“Chết đi!” Tần Vũ không đợi Tuyệt Không nói thêm nhiều lời cuối cùng, hai tay của anh vặn mạnh cán trường thương khuấy động mũi trường thương hiện đã nằm sâu trong hốc mắt trái của Tuyệt Không, biến bộ óc của nó thành một khối bột nhão.



"Ầm..."



Đồng tử của con mắt còn sót lại của Tuyệt Không co lại, sau đó mất đi ánh sáng và thân thể của nó gục ngã.





"Anh không sao chứ?" Tần Tiểu Vũ thấy Tần Vũ đã giết chết Tuyệt Không, bèn hướng bên Tần Vũ bơi tới, ở giữa không gian cô khó có thể đứng vững, giống như thân thể đang ngập ở trong nước.



"Không có việc gì." Tần Vũ lắc đầu, anh nhìn lại thi thể của Tuyệt Không, khóe miệng lộ ra một nét cười, "Tuyệt Không? Bất Tử tộc với năng lực Không Gian sao?"



Cũng không tồi!



Không nghĩ tới Tần Vũ đánh bại Tuyệt Không đơn giản như vậy, trên thực tế Tuyệt Không thực lực thật sự kinh người, nắm giữ năng lực Không Gian đỉnh cấp, tuyệt đối là một sinh vật tiến hóa đáng sợ, những người tiến hóa khác gặp phải Tuyệt Không chỉ sợ vừa chạm mặt thì lập tức bị giết chết.



Nếu là Tần Vũ của mấy ngày trước đối chiến với Tuyệt Không, cho dù có thể thắng cũng chưa chắc có thể giết được nó, dù sao đối phương có năng lực Không Gian, khả năng chạy trốn và bảo mạng là tuyệt hảo.



Tần Vũ giết được nó đương nhiên công lớn là do năng lực thứ ba mới đạt được mấy ngày gần đây trong rừng Thông Đỏ, năng lực Độc của Ngũ Độc Thú cực kỳ lợi hại, cả năng lực Độc và Không Gian đều cực kỳ quý hiếm và có rất ít thông tin, bản lĩnh chiến đấu của Tần Vũ cũng là một yếu tố không thể bỏ qua, độc Tiêu Tán anh còn chưa được sử dụng thành thạo, trong chiến đấu cũng chỉ là dựa vào phán đoán, đoán đúng là một chuyện, tự tin sử dụng trong thực chiến vào thời khắc sinh tử lại là một chuyện khác. Đối mặt với các chiêu thức công kích quỷ dị của năng lực Không Gian đỉnh cấp nhưng Tần Vũ không có một chút sợ hãi nào!



Tần Vũ đã sử dụng cả ba năng lực Lửa, Độc và Sao Chép!





Nói bên trên là vậy! Bản lĩnh và tự tin là có, nhưng phán đoán vẫn chỉ là phán đoán, thật ra ở trong tâm của lốc xoáy là bản sao của Tần Vũ, đây là một cái bẫy!

Anh tạo ra một bản sao tìm cách vùng vẫy thoát khỏi trói buộc trong ‘cơn lốc đao không gian’, Tần Vũ không chắc chắn liệu độc Tiêu Tán có thể hóa giải công kích Không Gian của Tuyệt Không hay không. Cho nên anh không thể để bản thể ở lại đó được. Hóa ra là Tần Vũ đã đánh giá thấp năng lực Độc với tác dụng Tiêu Tán của chính mình, độc Tiêu Tán quả nhiên có thể hóa giải công kích của năng lực Không Gian!

Ngay khi Tuyệt Không sử dụng công kích ‘đao không gian’ từ năng lực Không Gian đỉnh cấp, Tần Vũ lại cũng không có hiểu biết thông tin gì về nó, anh đã lựa chọn tránh xa quan sát, nhưng không phải chỉ đơn thuần là đứng xa. Toàn bộ quá trình như sau: ‘Ngay sau khi khiên chắn lửa được dựng lên chắn tầm nhìn của Tuyệt Không, Tần Vũ sử dụng một bài bản cũ anh đã từng dùng, anh ngay lập tức dùng Sao Chép và độc Mê Huyễn, tác dụng của Mê Huyễn đối với Tuyệt Không chỉ là ba giây, nhưng như vậy là đủ, ‘Tần Vũ’ mà sau đó Tuyệt Không nhìn thấy chỉ là bản sao của Tần Vũ, bản thể thật của Tần Vũ đã lợi dụng khi Tuyệt Không bị ảo giác che đi nhận thức, rồi anh lẻn ra phía sau lưng của Tuyệt Không tận lực thu liễm khí tức chờ đợi cơ hội kết liễu nó.



Khó thể trách Tuyệt Không kém cỏi, năng lực mà ban đầu Tần Vũ sử dụng là Lửa, nó không hề biết Tần Vũ lại là một người tiến hóa ba năng lực, đến người tiến hóa song năng nó còn chưa từng gặp qua đừng nói là ba năng lực. Nó nhận định năng lực của Tần Vũ mạnh mẽ và kỳ lạ là không hề sai! Bản thân nó là một thây ma sở hữu trí tuệ và năng lực Không Gian đỉnh cấp với các kỹ năng chỉ có trong truyền thuyết, nhưng Tần Vũ cũng là một truyền thuyết sống. Người tiến hóa ba năng lực xét về mức độ quý hiếm không hề thua kém năng lực Không Gian đỉnh cấp!



Đây là ưu thế mạnh mẽ nhất của Tần Vũ hiện tại! Sự phối hợp giữa ba năng lực Lửa, Độc và Sao Chép cho anh rất phương án chiến đấu có thể lựa chọn.



Nhìn thi thể của Tuyệt Không, Tần Vũ thở phào nhẹ nhõm, kiếp trước anh bị một con thây ma tiến hóa có trí tuệ của con người giết chết, đây là một lý do khác khiến anh muốn tự tay giết chết Tuyệt Không, để nguôi ngoai phần nào mối hận trong lòng.



Tần Vũ có thể giết Tuyệt Không phần nhiều là may mắn! Trí tuệ của Tuyệt Không vẫn còn sơ khai!



Nếu trong tương lai Tần Vũ có thể giết chết một con thây ma giống như Tuyệt Không chắc chắn anh sẽ được vinh danh toàn nhân loại. Tuyệt Không đã mắc quá nhiều sai lầm trong một trận chiến sinh tử! Mọi sai lầm đều phải trả giá! Trong chiến đấu sinh tử cái giá phải trả chính là cái chết!



"Con thây ma này thật kỳ lạ!" Tần Tiểu Vũ nhìn thi thể của Tuyệt Không và cảm thán.



Đây là lần đầu tiên Tần Tiểu Vũ nhìn thấy loại thây ma giống con người đến vậy, cô tin rằng bất cứ ai nhìn thấy nó sẽ đều phải kinh ngạc, thậm chí sợ hãi. Với nhận thức của một người tiến hóa bình thường rất khó để nhận biết đây là thây ma.



"Đây là một con thây ma tiến hóa có chỉ số thông minh và bề ngoài rất giống con người." Tần Vũ hiếm khi cười nói, tâm tình của anh rất tốt.



“Xoẹt!”

Tần Vũ vẩy tay một cái nhẹ nhàng, Huyết Diễm trường thương trong tay của anh chỉ sượt qua đã rạch một vết rất mỏng trên ngực của Tuyệt Không. Một thi thể của thây ma có bề ngoài và trí tuệ giống con người là rất quý giá, có giá trị nghiên cứu cao, Vì vậy Tần Vũ cố gắng hết sức để bảo toàn thi thể này.



"Oa? Khối năng lượng tiến hóa này... thật đẹp" Tần Tiểu Vũ tò mò nhìn sang bên cạnh, cô thấy được Tần Vũ lấy từ trong thi thể của Tuyệt Không một khối năng lượng tiến hóa như pha lê trong suốt nhưng lại có thêm một sợi dài màu vàng nhạt lưu chuyển bên trong.



Tần Vũ đặt khối năng lượng tiến hóa này trong lòng bàn tay và cẩn thận quan sát, khối năng lượng tiến hóa này hoàn toàn khác với các khối năng lượng tiến hóa thông thường. Đây cũng là lần đầu tiên anh thấy một khối năng lượng tiến hóa đặc biệt như vậy





"Anh, em cảm giác như năng lượng tiến hóa ẩn chứa bên trong nó còn nhiều hơn gấp nhiều lần so với năng lượng tiến hóa của con rắn đen biến dị khổng lồ nọ." Tần Tiểu Vũ cảm thán.



"Ừ, xác thực năng lượng tiến hóa trong khối năng lượng tiến hóa của Tuyệt Không rất tràn trề, anh ước tính phải gấp năm lần so với khối năng lượng tiến hóa thu được từ con rắn đen biến dị khổng lồ kia." Tần Vũ nói.



Đây là khối năng lượng tiến hóa do một thây ma tiến hóa tự xưng là Bất Tử tộc, thây ma này đã có được vẻ bề ngoài và trí tuệ giống con người, năng lượng tiến hóa của nó đương nhiên cao hơn rất nhiều so với thây mà và dị thú tiến hóa đồng cấp hai. Thể chất của Tuyệt Không cũng không hề thấp, gấp năm mươi tám lần thể chất của người bình thường, cũng đã được coi là cường đại trong số những thây ma cấp hai.



Tần Tiểu Vũ nuốt nước miếng: "Anh, Sao Chép và Cường Hóa của hai ta chẳng phải làm cho nó càng giá trị hơn sao?"



Tần Vũ khẽ gật đầu, khóe miệng nở nụ cười, đây tuyệt đối là một thu hoạch lớn.



"Chiếp chiếp" “Hô hô!”



Lúc này, con Hoa Thú và con Hỏa Giáp Trùng Vương cũng chạy tới chỗ Tần Vũ. Tiểu Hỏa thì không tỏ thái độ gì, sinh mệnh của nó sản sinh là do một Mẫu Trùng ấp nở, nó chẳng có khao khát gì với năng lượng tiến hóa, thay vào là máu của Tần Tiểu Vũ và tinh hỏa thì may ra nó sẽ để ý. Nhưng con Hoa Thú thì gắt gao khóa chặt tầm mắt, nhìn chăm chú khối năng lượng tiến hóa của Tuyệt Không, trên cái miệng lớn của nó đã chảy đầy nước dãi.



Lại nói, nếu không phải con Hoa Thú này có tật tham ăn, luôn thèm muốn với những khối năng lượng tiến hóa, thì hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng đã không bắt được nó.



Nhưng con Hoa Thú làm gì có cửa gì, khối năng lượng tiến hóa trân quý như vậy lại có tác dụng ngay lập tức tăng sức chiến đấu, hiển nhiên anh sẽ để cho chính anh và Tần Tiểu Vũ sử dụng. Con Hoa Thú là thành viên mới trong nhóm, Tần Vũ vẫn chưa thực sự công nhận nó, cũng không gọi nó là Tiểu Hoa giống như Tần Tiểu Vũ. Anh không dễ mở lòng, hiện tại anh chỉ mới công nhận Tiểu Hỏa mà thôi, nếu Tiểu Hỏa thật sự cần khối năng lượng tiến hóa này có thể anh còn xem xét.



Con Hoa Thú nhìn thấy biểu tình của Tần Vũ, nó biết niềm hy vọng có được khối năng lượng tiến hóa này chỉ là viển vông, nó thấy buồn, nếu như nó có thể nuốt khối năng lượng tiến hóa của Tuyệt Không, nó cảm thấy mình có thể lập tức trải qua biến đổi lớn, nhưng khi Hoa Thú vừa chuyển mắt, nó liền lập tức dán chặt mắt lại trên thi thể của Tuyệt Không.



Ánh mắt của Hoa Thú tràn đầy khao khát khiến Tần Vũ ngạc nhiên, Tần Vũ đột nhiên nghĩ đến biến dị thú cũng sẽ ăn thịt thây ma, thi thể của Tuyệt Không chắc chắn sẽ là một bữa ăn ngon của con Hoa Thú. Huống chi Tuyệt Không có năng lực Không Gian và con Hoa Thú cũng vậy.



Tần Vũ suy nghĩ một chút, thi thể của Tuyệt Không tương đối quý giá, có những di tích thượng cổ sẽ ban thưởng lớn cho những thi thể của thây ma tự xưng là Bất Tử tộc này, bởi vì Tần Vũ đoán rằng nguyên nhân khiến những nền văn minh cổ đại diệt vong nhất định có liên quan đến vi-rút, hơn nữa bọn họ cũng thù ghét thây ma. Không ngoa khi nói rằng thi thể của Tuyệt Không tương đương với một bảo vật cấp D.



Bảo vật cấp D có nên để cho con Hoa Thú ăn hay không còn phải đắn đo cân nhắc cẩn thận.



"Chiếp chiếp! Chiếp chiếp!"



Đột nhiên, con Hoa Thú hoảng loạn và nó thốt ra một loạt tiếng kêu vội vã, như thể đang cảnh báo nguy hiểm.



Tần Vũ cảm thấy có điểm chẳng lành, anh ngẩng đầu nhìn lên, sửng sốt, trong hư không đen kịt, dường như đang có một trận cuồng phong, không gian bị méo mó với những gợn sóng kịch liệt, những gợn sóng nhanh chóng lan tràn như muốn nuốt chửng mọi thứ.



"Đây là... không gian loạn lưu?" Tần Vũ giật mình, anh nhớ tới có một số người tiến hóa từng tới dị giới, có nhìn thoáng qua không gian loạn lưu thì vội vàng quay trở về, trong số đó có những người trực tiếp bị những gợn sóng không gian bóp nghẹt thành cặn bã, và cảnh tượng trước mắt khi này giống hệt như những gì anh đã từng được nghe kể trước đây.



"Anh, nhanh ôm lấy Tiểu Hoa!" con Hoa Thú đã bị Tần Tiểu Vũ khống chế bằng năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa, cho nên nó có thể truyền thông tin đến Tần Tiểu Vũ thông qua ý nghĩ, Tần Tiểu Vũ biết không gian loạn lưu rất nguy hiểm nên đã hét to.



"Được." Tần Vũ thu lại thi thể của Tuyệt Không vào chiếc nhẫn không gian trên ngón tay.



Cả Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều ôm lấy phần thân của con Hoa Thú. Các dây leo nhỏ màu xanh trên người của nó cũng vội quấn chặt lấy hai người họ.



“Hô hô!”



Tiểu Hỏa ở bên cạnh vô cùng lo lắng, nó to lớn như vậy đâu thể bám vào người con Hoa Thú, những dây leo màu xanh lục hiển nhiên cũng không thể giữ chặt được nó, nó ngọ nguậy cái đầu to và kêu lên. May mà con Hoa Thú có năng lực Không Gian không tầm thường, nó há cái miệng lớn hút thân thể của Tiểu Hỏa vào. Thân thể to lớn của Tiểu Hỏa co rút lại rồi bị con Hoa Thú nuốt chửng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận