Bá Chủ Mạt Thế

Chương 121: Tiếng rên lúc hấp hối!

"Rầm!"



Trong lúc điên loạn, Con rắn đen biến dị khổng lồ thấy không thể dùng đầu tấn công Tần Vũ thành công, bèn cong chiếc đuôi, rung lên rất mạnh rồi đập thật lực về phía trước mặt của Tần Vũ, dựa vào phán đoán của bản thân, nó muốn ra đòn chặn đầu hướng di chuyển của Tần Vũ, chiếc đuôi rắn vẫn giống như một chiếc roi đen khổng lồ quất xuống mặt đất, nhưng lực lượng lần này có vẻ còn mạnh hơn lần trước gấp bội, với một lực mạnh vạn cân, chiếc roi đen khổng lồ quất xuống trên mặt đất tạo ra một chấn động mạnh, mặt đất rung lên bần bật như đang xảy ra một trận động đất cấp mười hai độ richter, ngay khi đó, hai chân của Tần Vũ cũng phát nổ mạnh, anh nhảy giật lùi lại phía sau, đồng thời chiếc nhẫn lửa trên ngón tay của anh phát sáng lập lòe, chỉ một lúc sau, một quả cầu lửa màu tím bắn thẳng về phía đuôi của con rắn đen biến dị khổng lồ.



Khi Tần Vũ dung hợp năng lực Lửa vào thương pháp, thì anh đánh cận chiến rất giỏi, nhưng nếu để anh phóng cầu lửa công kích đối thủ thì cũng chỉ coi là tạm được. Quả cầu lửa mà anh phóng ra thường có tốc độ rất chậm chạp, uy lực lại nhỏ, chiếc nhẫn lửa này cũng coi như đã bù đắp những hạn chế của anh. Để sử dụng năng lực cầu lửa của chiếc nhẫn lửa, anh chỉ cần truyền năng lượng gien vào chiếc nhẫn lửa là được, không cần phải luyện tập thành thạo, tiết kiệm cho anh rất nhiều công sức và thời gian.



Chỉ là Tần Vũ phát hiện, chiếc nhẫn lửa đã không còn chịu nổi sức mạnh từ năng lượng gien của anh truyền vào, dù sao nó cũng chỉ là một bảo vật cấp F, có thể chịu đựng năng lượng gien từ sinh mệnh tiến hóa cấp ba của anh, là nhờ có Tần Tiểu Vũ đã Cường Hóa nó, Tần Tiểu Vũ với năng lực Cường Hóa cấp ba đã có thể chúc phúc cường hóa vĩnh viễn cho những bảo vật cấp thấp. Nếu Tần Vũ tiến hóa năng lực Lửa thêm một lần nữa, chắc chắn khi anh sử dụng chiếc nhẫn lửa này, nó sẽ hoàn toàn mất đi tác dụng thậm chí là bị nứt vỡ.



"Bùm!"



Quả cầu lửa màu tím to bằng quả bóng rổ này khi chạm vào đuôi rắn thì nổ tung, với sức nổ của quả cầu lửa con rắn đen biến dị khổng lồ chỉ cảm thấy hơi đau nhói một chút, thế nhưng nó lại rất sợ hãi với ngọn lửa màu tím từ quả câu lửa bám lại trên thân thể nó, mới bị ngọn lửa màu tím thiêu đốt một lần thôi, mà bây giờ nó đã hệt như chim sợ cành cong, thần hồn nát thần tính, không ngừng lăn lộn trên mặt đất một lúc lâu, vị trị mặt đất xung quanh nó dường như đang rung lắc không ngừng. Ngược lại, Tần Vũ cũng rất sợ hãi kích thước khổng lồ của con rắn đen biến dị khổng lồ, anh không dám đối đầu trực diện với nó, nếu bị đuôi rắn đánh trúng, anh chắc chắn phải chết. Đó là lý do tại sao anh sử dụng chiến thuật chiến đấu như vừa rồi, anh cố tình chọc tức con rắn đen biến dị khổng lồ để nó điên cuồng công kích, nhanh chóng làm hao mòn sức mạnh tổng thể của nó mà vẫn có thể bảo trì sự an toàn của bản thân.



Sau khi con rắn đen biến dị khổng lồ lăn lộn trên mặt đất một lúc lâu, ngọn lửa màu tím bám lại trên đuôi rắn đã bị dập tắt, sau đó nó thở hổn hển dữ dội. Với kích thước khổng lồ của con rắn đen biến dị khổng lồ, mỗi lần nó lăn lộn trên mặt đất, nó vẫn gây ra sức tàn phá kinh người, nhưng sức mạnh thể chất của nó cũng vì đó mà đã bị tiêu hao nhanh chóng.



“ X…ì! … X…ì!”

Trong cơn điên, con rắn đen biến dị khổng lồ đã không hề để tâm đến việc tiêu hao thể lực của bản thân, lúc này thể lực của nó đã gần cạn kiệt, nó liên tục thở dốc hồng hộc.



“Đến lúc rồi..." Tần Vũ hơi nheo mắt lại, con rắn đen biến dị khổng lồ đã tiêu hao không ít thể lực, anh nhận thấy đã đến lúc chính thức chiến đấu với nó một trận ra trò, dù vậy Tần Vũ vẫn tràn đầy cảnh giác, con rắn đen biến dị này quá to lớn, chỉ cần trúng một đòn tấn công của nó dù anh không chết cũng sẽ bị thương, hậu quả sau khi bị thương sẽ rất nghiêm trọng, anh sẽ mất sức chiến đấu thậm chí cuối cùng vẫn anh vẫn phải bỏ mạng lại khu rừng Thông Đỏ này!



“X…ì! … Hà!”



Đang thở hổn hển thì đột nhiên con rắn đen biến dị khổng lồ há rộng cái miệng thối của nó, ánh mắt của nó lóe lên một vẻ lạnh lùng, sau đó từ trong miệng của nó phun ra một làn sương độc màu đen hôi thối, làn sương độc dần tụ lại rồi phóng thẳng về phía Tần Vũ.



Sương độc giống như một đám mây đen, bao phủ cả một khu vực mấy chục mét xung quanh Tần Vũ.



"Xì xèo!"



Trước đòn tấn công tầm xa của con rắn đen biến dị khổng lồ, Tần Vũ không hoảng cũng không vội, vào thời khắc mấu chốt, anh vận dụng năng lực lá chắn lửa của chiếc nhẫn lửa trên ngón tay của anh, hình thành một tấm lá chắn khổng lồ bảo vệ phía trên đỉnh đầu, tấm lá chắn giống như một chiếc ô rất to có màu tím, che chắn phòng ngự cơ thể của anh trước màn sương độc đang bắn tới, từ trên cao màn sương độc chạm xuống lá chắn lửa, ngay lập tức bị nhiệt độ cực cao của ngọn lửa màu tím làm cho bốc hơi thẳng lên trời như một cột khói đen.



"Xèo xèo… xèo!"



Phần còn lại của màn sương độc không bị chắn lại bởi tấm chắn lửa rơi xuống trên mặt đất, nhanh chóng ăn mòn và làm tan chảy mặt đất thành những vũng nước có màu đen cùng mùi tanh hôi nồng nặc.



“Nhất định phải đánh cho nó trọng thương, không cho nó còn sức mà chạy trốn!” Tần Vũ vừa nhảy ra khỏi khu vực bị sương độc ăn mòn, vừa thầm nghĩ.



Điểm yếu của loài rắn là vị trí thất thốn ( vị trí tim rắn) và đầu rắn, Tần Vũ muốn tìm một cơ hội làm cho nó phải khốn đốn, nghĩ thì dễ nhưng làm được lại không dễ chút nào.



"Hô hô!"



Từ xa, một tiếng kêu chói tai vang lên, ánh mắt của Tần Vũ chợt lóe sáng, anh nhìn thấy một hình bóng rất lớn có màu đỏ, đang phi nước đại như một cơn gió, lao thẳng về phía con rắn đen biến dị khổng lồ.



Con rắn đen biến dị khổng lồ giật mình sửng sốt, nó không ngờ vẫn còn kẻ địch dám đánh lén nó từ phía sau với tốc độ cực nhanh, nó không kịp phản ứng.



Hình bóng màu đỏ đó chính là con Hỏa Giáp Trùng Vương!



Lúc này, thương thế của con Hỏa Giáp Trùng Vương đã hoàn toàn khôi phục, trên người nó đang cháy lên một ngọn lửa đỏ sẫm, điều này chứng tỏ tinh hỏa trong cơ thể của nó lại một lần nữa được sản sinh. Khả năng dùng lửa của chủng loài Trùng tộc đã quay trở lại, nhờ đó con Hỏa Giáp Trùng Vương đã có lại sức mạnh khủng khiếp ban đầu!



"Phập phập!"

“Xì xì!”



Con Hỏa Giáp Trùng Vương lúc này đang ở trong trạng thái điên cuồng, với sự tăng cường sức chiến đấu từ Cường Hóa của Tần Tiểu Vũ và Cuồng Hóa từ chính bản thân nó, sức mạnh thể chất của nó đã tăng lên gấp sáu mươi lần thể chất của người bình thường, nó đã trở thành một sinh vật tiến hóa cực kỳ mạnh mẽ. Một đôi lưỡi kiếm sắc bén từ hai bên chân của nó đâm sâu vào đuôi con rắn đen biến dị khổng lồ, con rắn đen biến dị khổng lồ đau đớn gầm lên một tiếng, những chiếc vảy đen cứng như những chiếc mâm thép của nó cũng không cách nào chống đỡ được công kích của con Hỏa Giáp Trùng Vương.



Con rắn đen biến dị khổng lồ vung đuôi, muốn quất văng con Hỏa Giáp Trùng Vương đi, nhưng con Hỏa Giáp Trùng Vương không còn giống lúc trước, khi bị con rắn đen biến dị khổng lồ cắn trúng gây tổn thương nghiêm trọng, bây giờ nó đang ở trạng thái chiến đấu đỉnh phong, con Hỏa Giáp Trùng Vương gồng sức ấn thật mạnh hai chân như hai thanh trường kiếm của nó ngập sâu vào đuôi của con rắn đen biến dị khổng lồ, đồng thời hai chân còn lại cắm chặt vào trong lòng đất. Con Hỏa Giáp Trùng Vương đang tỏ ra rất kiên định, nó muốn chống cự lại đòn quật đuôi của con rắn đen biến dị khổng lồ!

“Uỳnh!”



Con rắn đen biến dị khổng lồ phát hiện bản thân nó đã không thể quất văng con Hỏa Giáp Trùng Vương như trước, mà lại còn bị một đôi chân như hai thanh trường kiếm sắc bén đâm ngập sâu vào đuôi, vết thương càng lúc càng khiến nó đau đớn, máu tươi phun ra thành vòi, nhuộm đỏ cả mặt đất.



Lúc này, ngọn lửa trên thân thể của Hỏa Giáp Trùng Vương bốc lên hừng hực, cả người của nó giống như một quả cầu lửa nóng bỏng bám chặt lấy chiếc đuôi của con rắn đen biến dị khổng lồ, mùi thịt rắn nướng đã lan tỏa ra xung quanh, con rắn đen biến dị khổng lồ như đang run lên vì đau.



"Xì xì!"



Thấy không thể đánh văng con Hỏa Giáp Trùng Vương đi, con rắn đen biến dị ngóc cái đầu khổng lồ to như chiếc xe buýt, quay lại định há miệng cắn vào cơ thể của con Hỏa Giáp Trùng Vương đang bám dai như đỉa kia.



Nhưng mà, lúc này con Hỏa Giáp Trùng Vương cũng cực kỳ hung hãn, nó cay cú con rắn đen biến dị khổng lồ rất nhiều, bời vì, thứ nhất nó và con rắn đen biến dị đều là sinh vật tiến hóa cấp hai, thứ hai rõ ràng là con rắn đen biến dị cắn lén nó trước, khi đó nó không có phòng bị thậm chí là đang phân tâm tấn công lũ rắn hôi nhãi nhép để bảo vệ chủ nhân của nó. Con Hỏa Giáp Trùng Vương còn chưa kịp thể hiện năng lực của bản thân thì đã bị con rắn đen biến dị khổng lồ đánh bại và suýt chết, con Hỏa Giáp Trùng Vương hít sâu một hơi, nó cũng há to miệng, một quả cầu lửa màu đỏ sẫm đang dần ngưng tụ, mới đầu thì to như lu nước sau thì đạt kích cỡ gần bằng thân thể của nó, rồi sau đó quả cầu lửa màu đỏ sẫm bắn thẳng vào trong cái miệng tanh hôi của con rắn đen biến dị khổng lồ.



Từ khi sinh ra đời, Con Hỏa Giáp Trùng Vương vốn đã có thể bắn ra những quả cầu lửa phát nổ mạnh mẽ, nhưng nó đã mất đi khả năng này khi Tần Vũ phá hủy tinh hỏa của nó, giờ đây, nhờ hấp thu một lượng máu lớn của Tần Tiểu Vũ, mà tinh hỏa trong cơ thể của nó đã sản sinh trở lại, không chỉ có vậy viên tinh hỏa mới còn có thể tạo ra ngọn lửa mạnh mẽ hơn trước nhiều. Nếu nhìn thật kỹ sẽ thấy ngọn lửa đỏ sẫm quanh thân thể của con Hỏa Giáp Trùng Vương đã xuất hiện một viền màu trắng nhàn nhạt ở bên ngoài!



"Bùm!"

“Xiiì!”



Quả cầu lửa bắn thẳng vào cổ họng của con rắn đen biến dị khổng lồ, sau đó bùng nổ dữ dội, khói lửa bốc lên như một đám mây hình nấm, con rắn đen biến dị khổng lồ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, đòn cắn của nó đã vì vụ nổ mà phải dừng lại, vảy ở hàm dưới của nó bị nổ tung, máu rắn từ đó chảy ra ướt đầm đìa hết cả phần cổ rắn.



Con rắn đen biến dị khổng lồ cảm thấy choáng váng, nó cố định thần lại, trong khi đồng tử của nó đang co lại, một bóng đen nhỏ bé đã lao tới trước mặt nó, bóng đen đó chính là Tần Vũ!



Trong mắt của Tần Vũ lộ ra vẻ lạnh lùng, Huyết Diễm trường thương trong tay của anh không chút lưu tình đâm thẳng vào con mắt trái của con rắn đen biến dị khổng lồ, Huyết Diễm trường thương dài hơn hai mét đâm lút cán vào mắt rắn!



Và một ngọn lửa màu tím lan nhanh từ tay của Tần Vũ vào sâu trong mắt của con rắn đen biến dị khổng lồ, rồi bốc cháy lên hừng hực!



"Xì xì… xì!"



Con rắn đen biến dị khổng lồ rên lên một tiếng dài đầy đau đớn, nhưng có lẽ tiếng rên lần này sẽ là lần cuối cùng trước lúc nó hấp hối và chết.



Tần Vũ đá một cước thật mạnh vào mặt của con rắn đen biến dị khổng lồ, rồi rút Huyết Diễm trường thương khỏi mắt nó, máu từ vết thương bắn xa ra đến hàng mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận