Bá Chủ Mạt Thế

Chương 239: Ba Khắc Sắt

“Nó làm sao vậy?” Mọi người đều cảm thấy khó hiểu với hành động kỳ quặc của Diêm La Bất Tử Thú.

Lý Nguy chắp tay sau lưng, thần sắc kiêu ngạo: "Nào, dùng tư thái mạnh nhất của ngươi cho ta xem đi, nếu không ngươi thua ta, ngươi lại không cam lòng!"

Cú Ma không thể tin vào tình huống trước mắt, anh ta lẩm bẩm: "Kẻ. . . kẻ này khẳng định không phải là Lý tư lệnh..."

Lục Vân, Dương Cảnh Lăng và Lâm Phong nghiến răng thật chặt, bọn họ cũng như Cú Ma, đều đã nhận ra rằng người này chắc chắn không phải là Lý Nguy, kẻ này quá khác biệt so với Lý Nguy, rõ ràng là hai người hoàn toàn khác nhau!

Nếu đây không phải là Lý Nguy thật, vậy Lý Nguy thực sự ở đâu?

Cú Ma sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, anh ta không dám nghĩ tới, cũng không dám tin tưởng, chẳng lẽ Lý Nguy chân chính đã chết rồi sao?

Lý Nguy dường như cũng chú ý tới tình huống nơi đám người Lâm Phong, ông ta hơi quay đầu lại, dùng một đôi mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua đám người Cú Ma, thản nhiên nói: “Ngoan ngoãn đứng ở nơi đó đừng nhúc nhích, sau này sẽ còn cần đến các ngươi, nếu các ngươi tuân lệnh ta, ta đảm bảo các ngươi sẽ được hưởng thụ phú quý vô tận."

"Ngươi... rốt cuộc là ai? ... ngươi đã làm gì Lý tư lệnh?" Cú Ma gầm lên giận dữ.

Lý Nguy nhìn họ với nụ cười nửa miệng: "Từ đêm đó… các ngươi luôn ở cùng ta, về phần Lý Nguy... Đương nhiên rồi là đã... haha."

Lời nói của kẻ ngày khiến trái tim những người lính tiến hóa và đám Cú Ma như chìm xuống, người trước mặt bọn họ thực sự không phải là tư lệnh của bọn họ!

“Đêm đó… ngươi có ý gì?” Cú Ma và những người khác nghĩ đến những lời kẻ kiêu ngạo kia vừa nói đều cảm thấy khó hiểu.

"Tên ta ... là Ba Khắc Sắt." Lý Nguy ... không, phải là Ba Khắc Sắt vừa nói, y mỉm cười, "Cứ gọi ta như vậy."

"Ngươi..." Cú Ma rất kích động, bởi vì người này thật sự không phải Lý Nguy, mà là người khác với tên gọi Ba Khắc Sắt, nhưng Lý Nguy chân chính đang ở nơi nào? Kẻ mà họ bảo vệ trên đường đi hoàn toàn không phải là Lý Nguy, mà là Ba Khắc Sắt?

Nhưng ngay khi Cú Ma muốn hỏi rõ hơn, lại có một sự việc đáng kinh ngạc đã xảy ra.

Hai chân trước của Diêm La Bất Tử thú bám vào cánh cửa của ‘Hắc môn’, con ngươi màu xanh lục của nó bừng sáng lên, cực kỳ hưng phấn, bên trong hắc môn có vô số Quỷ khôi và Quỷ tướng, lúc này bọn chúng đều kinh hãi co lại thành một đoàn.

Tiếng hút gió!

Diêm Vương hung hăng há miệng hút vô số Quỷ khôi cùng Quỷ tướng vào trong cái miệng khổng lồ.

Bụng của Diêm La Bất Tử Thú giống như một cái hố không đáy, như một con cá voi khổng lồ hút nước, nó nuốt chửng tất cả những con Quỷ khôi và Quỷ tướng bên trong Hắc môn, chỉ trong vòng chưa đến mười giây đồng hồ, đã có hơn ba trăm con Quỷ khôi và Quỷ tướng bị nó nuốt chửng.

Lực hút từ cái miệng lớn của Diêm La Bất Tử Thú dần tăng mạnh, không khí xung quanh cái miệng lớn dường như đang run rẩy, phải mất thêm mười giây nữa Diêm La Bất Tử Thú mới cảm thấy hài lòng, nó thè lưỡi liếm láp rồi ngậm miệng lại.

Lúc này khí thế của Diêm La Bất Tử Thú đã tăng vọt, mỗi hơi thở của nó đều áp chế trái tim của mọi người như ngừng đập, vảy khắp người nó tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, giữa hai lông mày vảy xanh còn đổi màu vàng và sáng lên rực rỡ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, thực lực của Diêm La Bất Tử Thú lúc này đã tăng vọt đến mức cực kỳ khoa trương!

Minh Linh cười điên cuồng: "Đồ khốn khiếp, ngươi sẽ phải trả giá đắt cho sự kiêu ngạo của mình, Diêm La Bất Tử thú hãy mau xé xác kẻ đó thành từng mảnh cho ta!"

"Gầm!"

Thân ảnh của Diêm La Bất Tử thú bỗng di chuyển, “Vụt”!

Không khí bị xé toạc ra, một loạt tiếng nổ “lách tách” vang lên, chỉ trong vòng một phần mười giây đồng hồ nó đã xuất hiện trước mặt Ba Khắc Sắt, dùng một trảo cực nhanh, so với trước đó phải nhanh gấp mấy lần, mạnh gấp mấy lần, giáng xuống đầu Ba Khắc Sắt.

Ba Khắc Sắt bật nhảy lên, nhưng Diêm La Bất Tử Thú bám gót ngay sau đó, một trảo khác lại đánh tới với tốc độ khó tin!

"Ầm!"

Lần này, Ba Khắc Sắt cuối cùng cũng không thể né tránh, móng vuốt của Diêm La Bất Tử thú đập mạnh vào ngực của y, và cơ thể của Ba Khắc Sắt bị đánh bay ra ngoài như một viên đạn đại bác.

“Uỳnh!”

Sức mạnh của Diêm La Bất Tử Thú thể hiện ra như nghiền ép đối thủ!

Ba Khắc Sắt bị đánh bay ra xa với khoảng cách hơn trăm mét, rồi ghim sâu xuống mặt đất, cả không gian chiến trường thí luyện như rung chuyển.

" Lý Nguy thua... thua sao?" Chu Cường, Tôn Bằng và những người tiến hóa khác từ căn cứ sống sót hoảng hốt, theo quan điểm của bọn họ, một người đột nhiên thể hiện ra siêu sức mạnh dù có phải Lý Nguy hay không, không quan trọng, quan trọng nhất đó là vị cứu tinh duy nhất của họ, nhưng người này đã bị con quái vật đáng sợ tấn công trực diện đánh bay như đập ruồi, cho dù lạc quan như thế nào, bọn họ cũng không thể nghĩ đến một kết quả tốt đẹp cho chính mình.

“Hừ, đồ sâu kiến, giả thần giả quỷ!” Minh Linh hờ hững nói.

“Thật thú vị.” Tuy nhiên, giữa khói bụi mù mịt, ở xa, một bóng người từ trong hố sâu chậm rãi đứng lên, khói bụi tan đi, lộ ra một thân thể toàn máu và vết thương của Ba Khắc Sắt.

Những vết thương mà Ba Khắc Sắt vừa phải chịu thật khiến người ta kinh hãi, toàn thân chằng chịt những vết nứt, một bên mặt bị vỡ toác ra, dịch não màu trắng xám chảy ra ngoài, nhưng dù vậy, y vẫn thản nhiên cười lạnh: "Sâu kiến? Theo suy nghĩ của ta, ngươi mới là sâu kiến, ta sẽ để cho ngươi rõ ràng, có một số tồn tại cường đại đến mức ngươi không thể hiểu được, cần phải sùng bái và kính ngưỡng, đó sẽ là thần chân chính!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận