Bá Chủ Mạt Thế

Chương 39: Chẳng khác gì người tiến hóa bình thường

Vì vậy, khi nghe tin Khổng Định Quốc hứa sẽ tăng gấp đôi lượng tài nguyên mà họ sẽ nhận được sau nửa tháng nữa, tất cả họ đều rất phấn khích.

Giang Hồng đã từ trong đám người đi ra, gã cười nói: "Để tôi làm!"

Giang Hồng tiến lên một bước, khí thế bá đạo khiến mọi người không ngừng lùi lại, phải biết rằng Giang Hồng đứng thứ năm trong mười vị Chiến Thần hàng đầu, và sức chiến đấu của anh ta tuyệt đối đáng sợ!

"Là Chiến Thần Giang Hồng! Tên này chết rồi!" Trên quảng trường rộng lớn, mọi người đã lui ra xa, vô cùng hứng thú quan sát trận chiến.

Ngày thường, những cường giả tiến hóa thường chiến đấu và học hỏi lẫn nhau, đến điểm là ngừng, nhưng bây giờ trận chiến này rõ ràng không phải là một cuộc thi đấu, đây là một trận chiến sinh tử, và hai bên trong trận chiến cũng không phải là cường giả tiến hóa bình thường.

Không cần phải nói, Giang Hồng được xếp hạng thứ năm trong mười Chiến Thần hàng đầu, và sức mạnh của anh ta đã ăn sâu vào trong lòng của tất cả những cường giả tiến hóa ở đây, và có rất nhiều người hâm mộ anh ta.

Nhưng Tần Vũ lại vô cùng thần bí, câu chuyện về Tần Vũ cũng đang nhanh chóng lan truyền trong các cường giả tiến hóa có mặt ở quảng trường, Tần Vũ đã tới Thiên Mông Thành vào khoảng một tuần trước, điều đó có nghĩa là Tần Vũ là một cường giả tiến hóa tự thân đơn độc.

Một cường giả tiến hóa đơn độc có thể chống lại những cường giả tiến hóa có tổ chức như bọn họ là rất hiếm có, huống chi Tần Vũ vừa mới giết hơn 600 cường giả tiến hóa chỉ trong một đêm, sức chiến đấu cấp độ này tuyệt đối kinh khủng đến cực điểm .

Một bên là Giang Hồng, một trong thập đại Chiến Thần cường đại, một bên là Tần Vũ cao thâm khó lường, một đêm có thể giết hơn 600 cường giả tiến hóa khu D, trận chiến giữa bọn họ nhất định sẽ khiến người xem hưng phấn.

"Giang Hồng, tiến lên!"

“Chiến Thần Giang Hồng cố lên.”

"Đánh bại con quỷ đội lốt người này!"

“Giết kẻ tội đồ của nhân loại đi!”



Không rõ là ai hô như vậy, nhưng tất cả nhưng người có mặt đều trở nên âm ĩ, và đều cổ vũ cho Giang Hồng.

Dù sao Giang Hồng đại biểu cho Thiên Mông Thành, còn Tần Vũ là kẻ xa lạ, kẻ tội đồ đã giết mấy trăm cường giả tiến hóa của Thiên Mông Thành, trong mắt bọn họ, Tần Vũ là một tội ác không thể tha thứ.

Thần sắc của Tô Nguyên có chút phức tạp, anh cũng không hùa theo đám người hô hào, anh hiểu rõ Tần Vũ mặc dù không phải người tốt, nhưng cũng không phải sát nhân vô cớ, trong mắt anh, Tần Vũ giết hơn sáu cường giả tiến hóa khu D không thể nghi ngờ là rất tàn nhẫn, nhưng cũng không phải là khó hiểu, dù sao bọn họ đều muốn giết Tần Vũ, đứng ở vị trí của Tần Vũ mà đưa ra nhận xét, thì giết hết bọn họ cũng không có gì sai.

"Những người này. . . " Tần Tiểu Vũ nghe thấy tiếng hò hét xung quanh của những người này, thì có chút tức giận.

Nhưng Tần Vũ lại hoàn toàn không để ý đến những người xung quanh, anh chỉ thờ ơ nhìn Giang Hồng.

Từ trên khóe miệng Giang Hồng nhếch lên một nụ cười nham hiểm: "Ê nhóc, mày có thể giết chết nhiều cường giả tiến hóa như vậy, xác thực mày cũng không tầm thường, nhưng mày phải biết rằng, mười vị Chiến Thần chúng tao không cùng cấp bậc với đám cường giả tiến hóa cùng cấp đó đâu, tao mạnh hơn nhiều so với mày có thể tưởng tượng đó!"

Tần Vũ nhìn gã, bình tĩnh nói: "Lắm lời, với tôi. . . Các anh chẳng ai có tư cách xưng là Chiến Thần."

Lời Tần Vũ nói là thật không phải châm trọc, mặc dù rất nhiều thế lực lớn sẽ tập trung tài lực bồi dưỡng người tiến hóa để họ trở thành siêu cường giả, thậm chí đánh bóng tên tuổi, biến họ thành thần, để mọi người ngưỡng mộ, xưng danh là Chiến Thần, nhưng trên thực tế bọn họ cũng không có tư cách để được gọi là Chiến Thần.

Ở kiếp trước của Tần Vũ, những người có tư cách xưng là Chiến Thần, đều là cường giả đứng đầu toàn nhân loại, hoặc là được văn minh Chiến Thần ban tặng danh hiệu Chiến Thần, những người có thiên phú như vậy mới chính là Chiến Thần thực sự!

Trong mắt của Tần Vũ, những người như Giang Hồng, một người mà anh chưa bao giờ nghe nói đến, thì chẳng khác gì hơn những người tiến hóa bình thường.

"Đủ cuồng ngạo!" Trong mắt Giang Hồng lóe sát cơ, "Yên tâm, tao sẽ không dễ dàng giết mày đâu, tao sẽ bóp nát từng khúc xương trên người mày thành mảnh vụn, cho mày biết đau đớn là gì!"

"Mưa thì mưa luôn, sấm chớp làm gì." Thái độ của Tần Vũ vẫn như cũ, điệu bộ và lời nói khinh thường khiến Giang Hồng tức giận đến cực điểm.

"Hây da!"

Giang Hồng hô lên một tiếng, gã từng bước tiến lên, hướng Tần Vũ đi tới, mỗi bước đi đều làm rạn nứt mặt đất dưới chân, đáng sợ như một đầu man thú viễn cổ, bắp thịt sưng tấy, làn da càng đỏ hơn!

“Gào..o!”

Tiếp đến Giang Hồng gầm lên như dã thú, một quyền đấm vào Tần Vũ, nắm đấm đỏ như máu, sóng khí nóng bỏng cuộn trào, bốc bụi mù mịt, lên cao mấy mét, nắm đấm còn chưa tới, Tần Vũ đã cảm nhận được áp lực đáng kinh ngạc của đòn này, đây là sức mạnh đáng sợ của Giang Hồng, người đứng thứ năm trong thập đại Chiến Thần Thiên Mông Thành!

"Cũng quá mạnh đi. . . Thiệt là quá mạnh!"

Sức mạnh một quyền của Giang Hồng khiến mọi người chết lặng, quả thật, Chiến thần được bồi dưỡng bằng tài nguyên của cả Thiên Mông Thành, mạnh hơn nhiều so với những người tiến hóa cấp hai bình thường khác.

"Anh Tần... anh ấy... anh ấy sẽ không sao chứ?" Linh Tâm Nhi trở nên lo lắng.

"Chênh lệch cũng quá lớn!" Tô Nguyên nắm chặt nắm đấm, anh ta cũng là một cường giả tiến hóa cấp hai, nhưng anh có thể cảm giác được chính mình so cùng Giang Hồng sẽ chênh lệch nhường nào, nhưng anh không cam lòng, anh nghĩ mình cũng chẳng kém Giang Hồng, chẳng qua đối phương được dồn tài nguyên, huấn luyện thêm mà thôi, và anh ấy cảm thấy mình cũng có thể đạt đến cấp độ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận