Bá Chủ Mạt Thế

Chương 123: Phát hiện Ngũ Độc Thú

Phải biết rằng, xét về độ quý hiếm cùng giá trị mang lại cho người săn giết, Ngũ Độc Thú tuyệt đối không thua gì Thây ma chủng ma quỷ!



Sau khi nhóm Tần Vũ đi xuyên rừng Thông Đỏ được một vài cây số, thì phát hiện tại một khoảng rừng trống rộng lớn, đang có một con quái vật kỳ lạ di chuyển lang thang không có mục đích, đây là một con quái vật cường đại, một con quái vật cực kỳ đáng sợ!



Hình thù kỳ quái, thực lực đáng sợ!



Con quái vật này có nửa thân dưới giống nhện, với sáu cái chân nhện, chia ra ở trước và sau chống đỡ toàn bộ thân thể của nó, nửa thân trên của nó lại giống phần thân rết, với hai bên thân là hai hàng chân sắc bén xếp theo hình răng cưa, trên cùng là cái đầu của nó, một cái đầu thằn lằn xấu xí được bao phủ bởi một lớp vảy màu xanh lá cây.



Ngoài ra con quái vật này còn có một cặp càng bọ cạp mọc ra hai bên tay, có hai đầu rắn nhô dài ra ở hai bên bả vai, một đầu rắn có màu xanh đậm, một đầu rắn có màu đen thui, có vẻ như là còn sống, khôn ngừng phun ra, nuốt vào hai cái lưỡi rắn màu đỏ tươi, sau cùng là một cái đuôi bò cạp to và dài mọc ra ở mông.



Đây chính là Ngũ Độc Thú! Chỉ cần nuốt được hạt ngọc Ngũ Độc trong cơ thể của nó, sẽ có thể lĩnh ngộ thêm một năng lực hàng đầu, năng lực Độc!



Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ trốn ở trong một bụi cây cách đó khoảng hai trăm mét, nhìn thấy bộ dạng của Ngũ Độc Thú, bọn họ không khỏi có chút kinh hãi, các bộ phận cơ thể của nó được chắp vá từ rắn, bò cạp, rết, nhện, thằn lằn, ghép lại với nhau. Nhìn là thấy kinh tởm và quái dị, thật buồn nôn!



Tần Vũ thật không hiểu nổi, con thú nào lại có thể biến dị thành Ngũ Độc Thú, thật dị dạng và xấu xí!



Nhìn thấy một con quái vật kinh tởm như vậy, Tần Vũ không bị ảnh hưởng gì, nhưng Tần Tiểu Vũ buồn nôn phát ói, Tần Vũ nhìn cô, nhẹ nhàng nói: "Em ở lại đây chúc phúc cường hóa giúp anh."



“Vâng.” Tần Tiểu Vũ khẽ gật đầu, không thể không nói, chỉ riêng vẻ bề ngoài của con Ngũ Độc Thú thôi đã có đủ lực sát thương tới tâm hồn bé nhỏ của cô rồi.



Vừa quan sát con Ngũ Độc Thú, Tần Vũ vừa suy tính xem nên đối phó với nó như thế nào, anh cũng rất kiêng kỵ con Ngũ Độc Thú này, vì Tần Vũ biết độc tính từ năng lực Độc mà con Ngũ Độc Thú này sở hữu, quỷ dị như thế nào, nếu chẳng may bị nhiễm độc, sẽ là một rắc rối lớn.



Điều khiến Tần Vũ có thể yên tâm hơn một chút là khí tức của con Ngũ Độc Thú tuy mạnh, nhưng thể hiện ra, nó cũng chỉ là một con dị thú cấp hai, chưa phải dị thú cấp ba.



"Xem ra cần phải cho nó một phát chí mạng, nếu không sẽ rất phiền phức!" Tần Vũ thầm nghĩ, lúc này anh nấp ở trong tối còn Ngũ Độc Thú ở ngoài sáng, đây sẽ là một cơ hội đánh lén cực tốt!



"Nếu là đánh lén... cần có một sư phối hợp... thu hút chú ý của nó… " Tần Vũ liếc mắt nhìn sang con Hỏa Giáp Trùng Vương đang đứng bên cạnh Tần Tiểu Vũ, con Hỏa Giáp Trùng Vương bắt gặp ánh mắt của Tần Vũ nhìn sang bèn không tự chủ được phải rùng mình một cái.



Chắc chắn một điều, Tần Vũ sẽ không để cho Tần Tiểu Vũ phải mạo hiểm, đồng đội trong nhóm thích hợp nhất cho nhiệm vụ thu hút sự chú ý của con Ngũ Độc Thú phải là con Hỏa Giáp Trùng Vương, bởi vì nó có một thân thể to lớn, lớp vỏ cứng có sức chống chịu tốt, vị trí của nó trong nhóm phải là vị trí đỡ đòn, không thể sai được! Còn Tần Tiểu Vũ sẽ giữ vị trí hộ trợ, đứng từ xa tăng cường sức chiến đấu cho đồng đội và có thể trị thương cho vị trí đỡ đòn, sẽ hiệu quả hơn!



Con Hỏa Giáp Trùng Vương thực sự thích hợp nhất để làm một Tanker cứng, vừa có kích thước khổng lồ và bộ dạng hung dữ, lại có sức chiến đấu không tồi, với bốn chân như bốn thanh trường kiếm sắc có thể kiềm giữ di chuyển của con Ngũ Độc Thú như đối với con rắn đen biến dị khổng lồ, nó còn sở hữu năng lực Cuồng Hóa và khả năng dùng lửa đến từ chủng loại, sức sát thương không hề tầm thường, điều quan trọng hơn là nó sẽ không phải bỏ mạng, dù có tấn công kẻ địch theo kiểu ôm bom cảm tử, sau đó dù chịu vết thương nghiêm trọng đến đâu, chỉ cần Tần Tiểu Vũ ở gần đó, là có thể cứu sống được nó.



Tần Vũ nhìn về phía con Hỏa Giáp Trùng Vương buột miệng nói: "Lát nữa sẽ để mày ra ngoài thu hút sự chú ý của con quái vật xấu xí kia."



Con Hỏa Giáp Trùng Vương nghe thấy vậy thì lắc cái đầu to đùng của nó thật mạnh, Tần Vũ ngạc nhiên, con Hỏa Giáp Trùng Vương có hành vi đầy tính người, so với trước kia thật khác biệt, nguyên bản con Hỏa Giáp Trùng Vương có chỉ số thông minh không thấp, nhưng cũng chỉ như một con tinh tinh còn nhỏ mà thôi, vì sao bây giờ còn có khả năng nghe hiểu tiếng người? nó phát triển trí thông minh nhanh như vậy liệu có phải là do ảnh hưởng của năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa của Tần Tiểu Vũ không? Hay bởi lý do khác?



Kể từ khi con Hỏa Giáp Trùng Vương bị con rắn đen biến dị khổng lồ đánh cho suýt chết và được Tần Tiểu Vũ cứu sống bằng một lượng máu lớn, dường như nó đã tiến hóa mạnh mẽ hơn, cả về chỉ số thông minh lẫn sức mạnh.



Tần Tiểu Vũ xoa cái đầu to đùng của con Hỏa Giáp Trùng Vương và nói: "Tiểu Hỏa, phải nghe lời của Tần Vũ, biết chưa?"



Con Hỏa Giáp Trùng Vương đành phải gật đầu, dù chỉ số thông minh không cao nhưng nó cũng hiểu việc phải làm mồi nhử thu hút sự chú ý của con quái vật xấu xí kia, chẳng có gì tốt lành!



Con Ngũ Độc Thú đang nhìn gì đó trong rừng cây, đột nhiên hai con mắt nhỏ trên cái đầu thằn lằn của nó sáng lên, nó lập tức nằm rạp xuống đất, nhấc một hòn đá sát một gốc cây gần đó lên, phía dưới hòn đá có một con rết rất to đang muốn bỏ chạy, nhưng làm sao con Ngũ Độc Thú có thể tha cho nó chạy được!



Rất nhanh, một cái càng bò cạp của con Ngũ Độc Thú nhô ra, kẹp chặt lấy thân thể của con rết. Con rết như đang rất sợ hãi, cơ thể dài ngoằng của nó vùng vẫy một cách tuyệt vọng, nó cắn mạnh vào cái càng bọ cạp cố gắng làm cho con Ngũ Độc Thú phải buông nó ra.



Tuy nhiên, bao phủ bên ngoài hai cái càng bọ cạp của con Ngũ Độc Thú là một lớp vỏ cứng màu đen, con rết có cắn đến gãy răng cũng không thể làm cho nó bị thương.



Ngũ Độc Thú gần như là vua của các loài độc thú biến dị, nó rất thích ăn những thứ có độc tính cao, vì vậy nơi Ngũ Độc Thú xuất hiện thường có vô số độc thú biến dị, nhưng những độc thú biến dị này tuyệt đối không dám đến gần Ngũ Độc Thú, nếu không chúng sẽ trở thành thức ăn cho nó.



Một chiếc lưỡi dài từ trong miệng con Ngũ Độc Thú phóng ra quấn lấy con rết lớn, một điều kỳ lạ đã xảy ra, con rết lớn vốn đang giãy giụa bị lưỡi của Ngũ Độc Thú bọc lại, thì nằm im bất động, dường như đã chết.



"Nhồm nhoàm!" “Đôm đốp!”



Ngũ Độc Thú vừa nhai vừa mấp máy miệng, hàm răng trong miệng của nó cắn nát lớp vỏ ngoài của con rết phát ra tiếng, máu từ con rết chảy ra đầy mồm miệng, nhưng nó không thèm để ý chút nào, vẻ mặt của nó đầy hưởng thụ, nhai nuốt chầm chậm.



"Xì xì!"



Đột nhiên, hai đầu rắn sau bả vai của con rắn đen biến dị khổng lồ thè ra hai cái lưỡi dài và bốn mắt rắn đều nhìn về một chỗ như bị thiêu đốt có nhiệt độ nóng bỏng.



"Hô hô!" “Uỳnh… uỳnh!”



Mặt đất rung chuyển, có một sinh vật tiến hóa to lớn đang lao thẳng tới nơi này, đó là một con quái vật như một con bọ rùa khổng lồ với lớp mai màu đỏ tươi.



“Ực!” Đôi mắt nhỏ của Ngũ Độc Thú lóe lên hung quang, một ngụm nuốt hết con rết vào trong bụng, lúc này, con Hỏa Giáp Trùng Vương đã giống như một chiếc xe tăng bọc thép bốc lửa húc thẳng vào nó.



"Vụt!"



Con Ngũ Độc Thú không có chút nào kinh hoảng, những cái chân nhện khẽ nhún một cái, đã bật nhảy lên cao bảy tám mét, con Hỏa Giáp Trùng Vương lao vọt qua phía bên dưới.



Vẫn trên không trung, hai đầu rắn sau bả vai của con Ngũ Độc Thú không ngừng ngọ nguậy, cái đầu rắn màu xanh đậm há miệng phun ra một đám sương độc màu xanh sẫm, bao phủ con Hỏa Giáp Trùng Vương phía bên dưới.



Bốn chân của con Hỏa Giáp Trùng Vương nhanh chóng di chuyển khéo léo, như bốn chiếc bút vẽ lên bốn đường vòng cung trên mặt đất, tránh thoát đám sương độc màu xanh sẫm.



Đám sương độc màu xanh sẫm bao phủ cả một khu vực bán kính hơn mười mét, cỏ cây hoa lá trên mặt đất trong nháy mắt khô héo ngả sang màu vàng, từ từ hóa thành từng nhúm bột mịn, sương độc phủ xuống mặt đất, khiến cho mặt đất như đang sôi lên, sủi bọt rồi tan ra thành những vũng nước có màu xanh, có thể thấy độc tính của đám sương độc mà cái đầu rắn màu xanh trên bả vai của con Ngũ Độc Thú phun ra độc đến mức nào. Thật khủng khiếp!



"Phụt!"



Ngay khi thoát khỏi phạm vi của đám sương độc, trong lúc con Ngũ Độc Thú vẫn còn đang trên không trung, con Hỏa Giáp Trùng Vương quay đầu lại và đáp trả con Ngũ Độc Thú, bằng một quả cầu lửa có màu đỏ viền trắng to như cái lu nước, bay đến trước mặt con Ngũ Độc Thú.



"Xì xì… xì!"



Tuy nhiên, Ngũ Độc Thú chẳng hề e sợ trước quả cầu lửa đang bay đến trước mặt nó, ngược lại, sự khinh miệt hiện rõ lên trong mắt của nó, và một tầng sương màu trắng sữa bắt đầu hiện ra trên bề mặt cơ thể của nó, khi màn sương trắng nở rộ ra, nhìn từ xa như một quả bóng bay rất to có màu trắng sữa đẹp mắt bên trong được trang trí bằng một con Ngũ Độc Thú xấu xí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận