Bá Chủ Mạt Thế

Chương 150: Thế giới Huyết sắc

<<Trân trọng cám ơn bạn đọc đã quan tâm và đồng hành cùng "Bá Chủ Mạt Thế" từ khi mới bắt đầu đến khi có mặt trên danh sách đề cử do Biên Tập Viên lựa chọn - Vip độc quyền tại Bạch Ngọc Sách - Dịch & biên Taotao3839 – Nhóm dịch ‘Giáo viên Bình’>>



Tần Vũ thấy vậy kinh ngạc: "Trong cơ thể của con Hoa Thú có không gian chứa được sinh vật sống sao?"



Nhưng bây giờ không phải lúc để tìm hiểu.



Toàn thân của con Hoa Thú được bao phủ bởi một lực lượng không gian vô hình, như thể nó đã mọc thêm một đôi cánh, nó bay theo hướng ngược lại với không gian loạn lưu.



Tốc độ của Hoa Thú rất nhanh, chỉ có năng lực Không Gian mới có tốc độ nhanh như vậy trong khe nứt không gian này.



“Có thể… nhanh hơn nữa không!” Tốc độ của Hoa Thú rất nhanh, nhưng tốc độ của không gian loạn lưu còn nhanh hơn, rất nhanh những gợn sóng không gian sẽ đánh tới bọn họ. Tần Tiểu Vũ lên tiếng thúc giục.



Con Hoa Thú nếu như không phải đang mang theo hai người, nhất định tốc độ bay của nó sẽ nhanh hơn tốc độ lan tràn của không gian loạn lưu, đáng sợ nhất là không gian loạn lưu có thể ảnh hưởng tới năng lực Không Gian của con Hoa Thú, nó không thể tạo ra đường hầm không gian hay vết nứt không gian.



Tần Vũ nghiến răng, phóng thích độc Tiêu Tán, màn sương trắng nhanh chóng kết thành một khối cầu trắng, nghênh đón sóng không gian cuồng bạo quét tới.



"Xì xì!"



Nhưng do ảnh hưởng của không gian loạn lưu, màn sương trắng bị cuốn đi như gió thổi tan mây, Tần Vũ nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt đại biến, không có màn sương trắng từ độc Tiêu Tán sóng không gian quét tới thì làm sao giờ?



Nhưng mà, trong không gian trống rỗng này, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều không thể làm gì hơn, bọn họ chỉ có thể đặt hy vọng vào con Hoa Thú mà thôi.



"Chiếp chiếp!"



Con Hoa Thú cũng ý thức được không gian loạn lưu phía sau nguy hiểm như thế nào, nó rùng mình kêu lên.



Bỗng nhiên đôi mắt nhỏ màu đen của con Hoa Thú tỏa sáng, vẻ mặt của nó trở nên kiên định, chuyện tiếp theo càng khiến Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ kinh ngạc, con Hoa Thú há to cái miệng lớn, lộ hàm răng nhỏ sắc bén.



"Cạp!"



Con Hoa Thú vươn đầu ra, cắn vào khoảng không trước mặt, kỳ tích phát sinh, phía trước hư không chẳng có gì, nhưng hình như nó đã cắn phải vật gì đó rất cứng.



"Rắc! Rắc!"



Con Hoa Thú kịch liệt lắc mạnh cái đầu hình bông hoa, như cá sấu nghiến mồi, sau đó Tần Vũ phát hiện, hư không trước mặt của nó vỡ vụn như thủy tinh, một mảnh nhỏ không gian bị vỡ ra thành một lỗ hổng.



Tuy đã bị ảnh hưởng bởi không gian loạn lưu không thể sử dụng năng lực Không Gian nhưng con Hoa Thú lại có thể hung dữ dùng cái miệng lớn của nó cắn ra một lỗ hổng không gian, không kinh ngạc không được!



Tần Vũ nhớ tới vừa rồi Tuyệt Không gọi Hoa Thú là Phệ Giới Hoa, Tần Vũ cảm giác có lẽ Tần Tiểu Vũ đã thu phục được một biến dị thực vật rất kinh khủng.



"Chiếp chiếp!"



Con Hoa Thú mặc dù chỉ cắn ra một lỗ hổng nhỏ, nhưng cái miệng của nó chảy máu ồ ạt, nó chỉ là một biến dị thực vật cấp một, trình độ tiến hóa còn rất thấp, nếu như nó dùng hàm răng cắn nát không gian, bản thân nó cũng bị tổn hại không nhỏ.



Tuy rằng đã có một lỗ hổng không gian, nhưng bán kính lỗ hổng chỉ khoảng hai mươi xen-ti-mét, nhìn thế nào bọn họ cũng không thể chui qua lỗ hổng này, phía sau không gian loạn lưu đã sắp bao trùm bọn họ. Con Hoa Thú không chút do dự, nó siết mạnh những sợi dây leo đang quấn lấy Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, sau đó lao mình vào trong lỗ hổng không gian.



Kỳ lạ thay, ngay khi con Hoa Thú tiếp cận lỗ hổng không gian, cơ thể nó không ngừng thu nhỏ lại, một luồng sức mạnh kỳ lạ từ người của nó truyền vào người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ qua dây leo, cơ thể của họ cũng bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại.



“Rèn rẹt!”



Cả nhóm đều thu nhỏ lại theo con Hoa Thú tiến vào trong lỗ hổng không gian, tại khe nứt không gian ban đầu biến mất không dấu vết, không gian loạn lưu cuồng bạo quét qua, đánh sập cả mảng hư không này.



Cảm giác xuyên qua lỗ hổng không gian không hề dễ chịu, cả Tần Vũ lẫn Tần Vũ đều cảm thấy choáng váng đầu óc thân thể tê rần, nhưng đáng sợ hơn chính là phong cảnh trước mắt...



"Đây. . . Đây là đâu?" Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ bị phong cảnh phía dưới làm cho sửng sốt.



Bên dưới là một đồng bằng trải dài vô tận thỉnh thoảng lại nhấp nhô vài ngọn đồi nhỏ.



Trên đồng bằng này mọc đầy cỏ, những ngọn cỏ này cao đến ngang người, không hề giống thực vật bình thường, chúng đều có màu đỏ như máu!



"Sột soạt!"



Những ngọn cỏ này dường như có sinh mệnh, chúng uốn éo, hình dạng như rong biển màu đỏ sẫm phần ngọn còn mọc ra một con mắt với tròng mắt đỏ ngầu, bọn chúng đều chăm chú nhìn vào con Hoa Thú, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ trên bầu trời.



Phía dưới đất xen kẽ các gốc cỏ, rải rác còn thấy những mảnh xương cốt thô to, không giống với xương người.



"Tại sao. . . Tại sao ở đây không có mặt trời?"



Tần Tiểu Vũ kinh ngạc nói tiếp: "Nhưng cũng không chìm trong đêm tối."



Đúng vậy, Tần Vũ cũng phát hiện, toàn bộ không gian nơi này dường như đều bị bao phủ bởi một tầng khí quyển màu máu, trên bầu trời không có mặt trời cũng chẳng có mặt trăng, nhưng lại có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh vật xung quanh. Nói cách khác nơi này không có ngày đêm và luôn sáng màu máu.



“Đây rốt cuộc là nơi nào?” Tần Tiểu Vũ nhìn về phía con Hoa Thú.



“Chiếp chiếp!” Con Hoa Thú lộ rõ vẻ mệt mỏi, ngay cả cánh hoa cũng mờ đi, nó kêu ríu rít, dường như đang trả lời câu hỏi của Tần Tiểu Vũ.



Một lúc sau, Tần Tiểu Vũ nở một nụ cười gượng gạo nói với Tần Vũ : "Anh à, Tiểu Hoa nói rằng đây là một tiểu thế giới, cũng là quê hương nơi nó được sinh ra. Nó trốn đến thế giới của chúng ta bởi vì Tuyệt Không không ngừng đuổi theo nó."



"Tiểu thế giới?" Tần Vũ ngạc nhiên, cái gọi là tiểu thế giới này thật ra cũng giống không gian trong các di tích thượng cổ như Chiến Thần Chiến Trường 108 nhưng lớn hơn nhiều. Tần Vũ chưa đến dị giới của dị tộc bao giờ anh không biết tiểu thế giới này so với dị giới thì như thế nào.



Tần Vũ thấy đường chân trời nơi này xa vô tận, đưa mắt qua không có sinh vật nào khác, ngoài đám cỏ có mắt đỏ sẫm màu máu phía dưới đang ngước nhìn bọn họ. Dù thế nào, nơi này tuyệt đối khác xa trái đất.



Xương cốt trắng hếu dưới mặt đất càng thể hiện nơi này cực kỳ nguy hiểm.



"Có rất nhiều biến dị thực vật phía dưới." Tần Vũ âm thầm kinh ngạc, thực vật biến dị ở trái đất tương đối hiếm thấy, nhưng nơi này thực vật hầu hết đều biến dị, rất kỳ quái!



“Anh còn cảm giác được dường như có gì đó khác nữa đang quan sát chúng ta.” Tần Vũ lập tức kinh hãi, một luồng khí tức nguy hiểm lan tràn khắp các lỗ chân lông và làm tim anh đập nhanh, anh lia cặp mắt sắc lạnh tìm kiếm xung quanh nhưng chưa phát hiện ra điều gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận