Bá Chủ Mạt Thế

Chương 151: Em hiểu chưa

"Giờ em để ý mới thấy... Đúng là có gì đó đang để mắt tới chúng ta." Tần Tiểu Vũ nghe Tần Vũ nói vậy cũng nhẹ giọng nói, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn hơi tái đi, cảnh sắc nơi này dường như bị nhuộm màu máu, giống như cảnh địa ngục trong phim và cô bắt đầu cảm thấy sợ.



"Chiếp chiếp! Chiếp chiếp!"



Con Hoa Thú cũng nhìn xung quanh với vẻ cảnh giác.



Tần Vũ đề cao cảnh giác, cảm giác bị theo dõi không chỉ có anh cảm nhận được, mà cả con Hoa Thú và Tần Tiểu Vũ cũng đều cảm nhận được, dường như có cái gì đó đang ở trong bóng tối theo dõi bọn họ.



"Mặc kệ như thế nào, rời khỏi nơi này trước đã." Tần Vũ trong lòng âm thầm nói, loại ánh mắt theo dõi kia thật sự làm cho anh rất khó chịu, khó chịu nhất chính là anh vẫn không phát hiện ra được ánh mắt kia đến từ nơi nào.



Tần Vũ nhìn sang con Hoa Thú, trầm giọng nói: "Có thể mang chúng ta trở về thế giới ban đầu không?"



Con Hoa Thú đã nói nơi này là quê hương nơi nó sinh ra, nhưng Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ lại gặp nó ở thị trấn Hồng Phong, điều đó có nghĩa là con Hoa Thú có năng lực du hành giữa hai thế giới.



"Chiếp chiếp!"



Con Hoa Thú lắc đầu.



Tần Tiểu Vũ làm phiên dịch: "Tiểu Hoa nói vừa khi nó cắn vỡ không gian tạo ra lỗ hổng nó đã thụ thương, cần ít nhất một tuần mới có thể khôi phục."



“Chiếp chiếp!” Con Hoa Thú mệt mỏi kêu lên.



Tần Tiểu Vũ nói: "Nó nói rằng trước đó nó đi xuyên hai thế giới chỉ có một mình này có thêm hai người chúng ta và Tiểu Hỏa nó không nắm chắc."



Con Hoa Thú nói rất có lý việc đi xuyên hai thế giới không phải tầm thường lại mang theo hai người một dị thú tiêu hao năng lượng gien là cực kỳ khổng lồ, nó không nắm chắc cũng là bình thường .



Tần Vũ trầm ngâm tiếp tục hỏi: "Tiểu thế giới này có khu vực nào an toàn không?"



Nếu con Hoa Thú cần một tuần để khôi phục, thời gian cũng không ngắn, sẽ phải lưu lại nơi này một đoạn thời gian, may mà trong nhẫn không gian có dự trữ đủ đồ ăn, nước uống, sinh hoạt một tuần là thừa đủ cho hai người.



Con Hoa Thú không nói lời nào, nó dùng dây leo quấn lấy Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, kéo bọn họ bay lên không trung.



Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đầy tò mò ngắm nhìn tiểu thế giới huyết sắc, Tần Tiểu Vũ là lần đầu tiên được trải qua cảm giác bay lượn trên không, không thể không nói năng lực Không Gian quả nhiên ảo diệu, có thể phi hành, di chuyển, công kích, phòng thủ, trốn thoát, đều rất lợi hại, đúng là các năng lực bình thường không thể so sánh với Không Gian.



"Anh, nơi này là như thế nào vậy?" Tần Tiểu Vũ hỏi.



Tần Vũ suy nghĩ vài giây, sắp xếp lại kiến thức rồi nói: "Anh cũng không quá chắc chắn, không gian thực sự là một khái niệm rất đặc biệt, có thể chúng ta đang ở hành tình khác ngoài vũ trụ thậm chí là sang hẳn một vũ trụ khác, cũng có thể chúng ta vẫn ở trên trái đất, một số không gian di tích thượng cổ cũng ở trên trái đất, thậm chí còn có một ít dị giới với các dị tộc cũng ở trên trái đất."



Tần Tiểu Vũ vô cùng khó hiểu: "Sao có thể! Hic, rối rắm quá em không hiểu?"



Thật vậy, không gian và thời gian quá thần bí.



Tần Vũ nói: "Ví như đơn giản trái đất là một quyển sách, chúng ta sinh tồn trong không gian là một trang sách, một số di tích thượng cổ hay dị giới cũng ở trên trái đất nhưng là một không gian khác giống như là một trang sách khác, tất cả đều trong cùng một quyển sách địa cầu. Còn trường hợp không gian ở một hành tinh khác không phải trái đất thì giống như một quyển sách khác, chung vũ trụ với trái đất thì hành tinh đó là quyển sách cùng một giá sách với quyển sách trái đất, ngược lại khác vũ trụ với trái đất thì hành tinh đó là quyển sách khác giá sách với quyển sách trái đất…”



“Việc du hành từ không gian này sang không gian khác là việc nhảy từ trang sách này sang trang sách khác, có thể chung một quyển sách hoặc không. Em đã hiểu chưa?”



Tần Tiểu Vũ ngô nghê lắc đầu: “Chưa!"



Tần Vũ cũng cười: "Vậy cũng không cần hiểu, chỉ đơn giản là chúng ta đến một nơi xa lạ, có hoàn cảnh không hề giống với lúc trước vậy thôi."



Tần Tiểu Vũ gật đầu, lấy ngón tay cuộn một lọn tóc do dự một lúc, cuối cùng hỏi: "Thật ra, anh à... Em vẫn luôn muốn hỏi, vì sao anh hiểu biết nhiều như vậy?"



Tần Vũ sửng sốt, hình như các biểu hiện của anh quả thật rất đáng ngờ, ví dụ như khối năng lượng tiến hóa, người khác hơn một tháng sau mới phát hiện ra tác dụng của nó, nhưng Tần Vũ đã biết từ lâu, ngoài ra trước khi tận thế bắt đầu anh đã chuẩn bị một lượng lớn lương thực dự trữ, Tần Vũ lại biết rõ về các năng lực, hay các kiến thức về tận thế. Cho nên Tần Tiểu Vũ đã sinh ra nghi hoặc về anh.



Những người không thân thiết như Lâm Phong và những người khác còn cảm thấy Tần Vũ rất thần bí và dường như mọi nan đề về tận thế anh đều biết, huống hồ là Tần Tiểu Vũ, một người thân thiết luôn ở bên cạnh anh.



Tần Vũ chưa từng giải thích với Tần Tiểu Vũ, Tần Tiểu Vũ cũng không chủ động hỏi, nhưng hôm nay Tần Tiểu Vũ rốt cuộc không nhịn được tò mò.



Tần Vũ không biết nên giải thích như thế nào với Tần Tiểu Vũ, chẳng lẽ anh nói cho cô biết, anh còn kinh dị hơn cả con Hoa Thú, anh xuyên không trở về quá khứ từ tận thế một trăm năm sau sao? Tần Tiểu Vũ có thể sẽ tin anh nhưng cô vẫn sẽ tiếp nhận anh như bây giờ sao?



Đúng lúc này, Tần Tiểu Vũ cắt ngang suy nghĩ của Tần Vũ, cô chỉ vào mặt đất nói: "Anh, mau nhìn bên kia kìa!"



Thấy Tần Tiểu Vũ dời đi sự chú ý, Tần Vũ thở phào nhẹ nhõm, anh nhìn về hướng tay của Tần Tiểu Vũ đang chỉ.



Đồng bằng phía dưới cách hai người khoảng một trăm mét độ cao, khắp nơi đều là hoa cỏ kỳ dị khác với thảm cỏ có mắt kia, trong những hoa cỏ này có một dây leo màu đỏ sẫm như một con rắn to, quấn quanh lấy một đám xương trắng xếp dày đặc lên nhau, đây chưa phải là trọng yếu, nơi này giống như một chiến trường rộng lớn, xương của những sinh vật không xác định có mặt ở khắp mọi nơi, nhưng đám xương trắng bị dây leo màu đỏ quấn lấy này thì hoàn toàn khác biệt.



Những mảnh xương trắng hếu trong đám xương này không còn dính lại dù chỉ một chút ít máu thịt, nhưng cạnh đó còn có một bộ âu phục màu xám nhạt, mặc dù nhìn có chút cũ nát nhưng không phải do dấu hiệu mục nát của thời gian, điều đó có nghĩa là sinh vật này mới chết gần đây, kiểu dáng âu phục của quần áo có phần giống với quần áo của con người trên Trái đất.



Tần Vũ bỗng nghĩ tới một chuyện, anh nói với Tần Tiểu Vũ: “Lúc trước không phải Vương Văn đã từng nói qua, cư dân của thị trấn Hồng Phong thường xuyên mất tích sao, rất có thể những cư dân mất tích đó giống với chúng ta theo một cách nào đó đã đi xuyên không gian tới tiểu thể giới huyết sắc này hoặc một nơi nào khác tương tự."



"Vâng, không phải là có thể mà đúng là như vậy, Tiểu Hoa vừa cho em biết thêm một số chuyện!" Tần Tiểu Vũ gật đầu đồng ý, cô cũng biết thêm được nhiều thông tin từ con Hoa Thú truyền đạt tới trong đầu nhờ năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa. Con Hoa Thú cho Tần Tiểu Vũ biết rằng sự biến mất của những cư dân ở thị trấn Hồng Phong thực sự không có liên quan đến nó, mặt khác thị trấn Hồng Phong lại là điểm kết nối giữa trái đất và tiểu thế giới huyết sắc kỳ lạ này. Nhưng do nhiều rào cản không gian giữa hai bên và nhiều không gian riêng biệt xen vào giữa, nên các vết nứt không gian sẽ đột ngột xuất hiện không xác định rõ thời gian, địa điểm và chỉ có một chiều hút vào từ trái đất đến tiểu thế giới, không xuất hiện chiều ngược lại.



Bây giờ xem ra rất nhiều người đã bị hút vào các vết nứt không gian, có người chết trong đó cũng có người may mắn rơi vào tiểu thế giới huyết sắc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận