Bá Chủ Mạt Thế

Chương 63: Kích hoạt trạng thái mạnh nhất

Tần Vũ phát hiện khoảng cách thực lực giữa mình và Tu La ngày càng thu hẹp, thậm chí Tu La còn có xu hướng lấn át anh, không cần phải nói thêm, một trong những tác động từ năng lực Sát Vực của Tu La chính là cướp đi lực lượng của đối thủ rồi cấp trả cho Tu La, thực lực của Tu La sẽ càng ngày càng mạnh, còn đối thủ sẽ càng ngày càng suy yếu đi, phải nói đây là một năng lực vô cùng khó chịu khiến người khác chán ghét, có thể vô tình khiến đối thủ suy yếu mà cường hóa bản thân, nếu không phải Tần Vũ còn thiếu một chút xíu là đạt tới cảnh giới Tông Sư, có thể kiểm soát chính xác mỗi phần lực lượng của bản thân, thì ước đoán rằng sẽ rất khó để nhận biết điều này.

" Vù!"

Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, hai cánh tay tỏa ra kim quang nhàn nhạt, lực lượng đột nhiên tăng lên mấy phần, trường thương quét ngang, buộc Tu La lui lại mấy bước.

"Keng keng… keng!"

Tần Vũ dùng trường thương đâm thẳng, quét ngang, đập xuống, vuốt lên, Tu La đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn bao phủ lấy y, lực lượng cánh tay của Tần Vũ đã tăng lên không ít, hoàn toàn nghiền ép hắn, mỗi một lần đón đỡ công kích của Tần Vũ đều khiến cánh tay của Tu La đau nhức đến tê dại.

Sau khi lần lượt chặn được đợt công kích của Tần Vũ, hai tay của Tu La bị lực lượng cường đại xé rách hổ khẩu. (Hổ khẩu: kẻ giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ)

Dưới áp lực từ lực lượng mạnh mẽ nhường này hiếm có người nào chịu nổi, nhưng Tu La không phải người bình thường, màn sương máu trên người y vặn vẹo như có sinh mệnh, bò lên trên vết thương vỡ nát hổ khẩu, chỉ trong chưa đầy một giây, vết thương đã lành hoàn toàn.

“Ở trong Lĩnh Vực, y có thể nhanh chóng trị thương sao?” Tần Vũ hơi kinh ngạc.

Xác thực, Sát Vực của Tu La rất mạnh, những sinh vật ở trong phạm vi Sát Vực sẽ bị hút đi lực lượng, càng nhiều sinh vật, Tu La càng hút được nhiều lực lượng, rồi hấp thu lực lượng đó và trở nên cường đại, nhưng mà hiện tại chỉ có Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ cùng Tu La ở trong Sát Vực này, năng lực của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều đã đạt cấp ba có trường năng lượng áp chế, vì vậy nếu Tu La muốn cướp đoạt lực lượng của họ, buộc phải có sự tiếp xúc gần, và y không thể cướp đoạt lực lượng từ xa!

Ngoài ra ở trong Sát Vực, Tu La có thể lợi dụng năng lực Sát Vực để tạo ra màn sương đỏ phòng thủ, hình thành vũ khí, trị thương… không ngoa khi nói chỉ cần y ở trong Sát Vực không bị trọng thương chí mạng, gần như tương đương với việc bất bại có được thân thể bất tử, trong thời gian ngắn có thể khôi phục hoàn toàn thương thế.

Tất cả những điều này khiến Tu La vô cùng đáng sợ, trận chiến càng đông kẻ địch, càng kéo dài thì y càng mạnh.

Tần Vũ cũng phát hiện ra điểm này, trong mắt hiện lên một tia hàn quang, Tu La này tựa hồ có thể dựa vào lực lượng trong Lĩnh Vực để tự chữa thương, bất cứ lúc nào cũng có thể giữ bản thân luôn ở trạng thái đỉnh phong, cho nên, mặc dù Tần Vũ chiếm ưu thế nhưng để đánh bại Tu La vẫn vô cùng khó khăn.

"Vậy thì phải giết ngươi nhanh hơn!"

Tần Vũ hiểu rõ, đối mặt với Tu La, anh không thể nương tay, nếu không càng kéo dài càng thêm bất lợi.

"Chiu! … Chiu! Chiu!”

Tần Vũ ra chiêu càng thêm hung mãnh, đâm nhanh trường thương về phía các điểm yếu hại của Tu La, mũi thương như bám sát các nơi huyệt đạo, cổ họng, tim, mắt của Tu La, nếu những nơi này bị thương, khả năng cao việc trị liệu của Tu La sẽ không kịp phát huy.

Tu La hiển nhiên cảm giác được áp lực tăng lên, thương pháp của Tần Vũ quá bá đạo, thực lực áp đảo y, mũi thương theo sát người y như hình với bóng, dưới tình huống này, Tu La chỉ có thể chống đỡ.

Nhưng trong mắt Tu La cũng không vẻ gì sợ hãi, ngược lại chiến ý dâng cao, y tin tưởng mình cuối cùng nhất định sẽ thắng, loại chiến đấu kịch liệt này là loại chiến đấu mà Sát Vực của y không sợ nhất, lấy yếu thắng mạnh vẫn là chuyện y hay làm!

"Chiu!"

Tần Vũ dùng Huyết Diễm trường thương đâm vào mắt trái của Tu La, trong khi Tu La nghiêng đầu né tránh, đồng thời vận dụng sương máu quanh thân để chặn lại trường thương của Tần Vũ, y cố gắng gạt thương ra, nhưng đột nhiên, Tu La cảm thấy đầu óc choáng váng. Loại cảm giác này đến quá đột ngột, quá chí mạng, cho dù sau một khắc, thân thể Tu La được bao phủ trong sương máu, đã lập tức tỉnh lại, nhưng động tác cũng bởi vậy mà chậm đi một nhịp, trường thương của Tần Vũ lướt qua bên mặt của Tu La.

Mặc dù mũi thương không chạm trực tiếp vào da thịt của Tu La, nhưng một vệt lửa màu tím trên mũi thương đã liếm vào má Tu La.

Tu La đột nhiên cảm thấy gò má truyền đến một cơn đau nhói, mặc dù màn sương máu bao phủ trên người y sau thoáng chốc đã dập tắt ngọn lửa tím, nhưng một mảng thịt trên mặt y đã bị đốt cháy xém.

"Vừa rồi. . . Chuyện gì đã xảy ra?" Tu La túa ra mồ hôi lạnh đầm đìa, tuy là trong Sát Vực, vết thương trên mặt rất nhanh sẽ khôi phục, nhưng y đã bị tình cảnh vừa rồi dọa sợ.

Tu La bật nhảy lùi lại, lạnh lùng nhìn Tần Vũ: "Ta thừa nhận ngươi có tư cách để ta dốc hết sức."

Tần Vũ nhìn y, nhàn nhạt nói: "Vậy thì ra tay đi để cho ta nhìn kỹ một chút."

Hít sâu một hơi, sương máu quanh người Tu La đang ngưng kết lại, tầng sương mù này dày đặc như hơi nước, Sát Vực của Tu La có thể tích trữ sát khí, sau khi giết thây ma và dị thú, đều sẽ sinh sát khí, sát khí này vẫn luôn được lưu trữ và Tu La có thể sử dụng những sát khí được lưu trữ này để kích hoạt trạng thái mạnh nhất của mình.

Sương máu đông đặc lại, bao phủ toàn thân Tu La như một bộ chiến giáp, ngay cả đầu của hắn cũng được bao phủ bởi một chiếc mũ giáp màu máu, và ngay cả đôi mắt của y cũng có tấm chắn màu máu bán trong suốt che lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận