Bá Chủ Mạt Thế

Chương 115: Huyết Diễm trường thương khát máu

Tị Độc Hoàn này, là khi trước Tần Vũ có được trong di tích Chiến Thần Chiến Trường 108, lúc đó Tần Vũ chọn ra ba bảo vật, Lâm Phong cùng hơn mười người, mỗi người được thưởng một bảo vật, cuối cùng Tần Vũ đã Sao Chép hết toàn bộ bảo vật của nhóm người bọn họ, và viên thuốc Tị Độc Hoàn này nằm trong số những bảo vật được sao chép. Người có được Tị Độc Hoàn này, không phải là không muốn chọn thứ tốt hơn, nhưng dựa vào xếp hạng, phần thưởng của di tích mà anh ta đạt được chỉ có thể là một lựa chọn ngẫu nhiên.

---

Tị Độc Hoàn: Bảo vật cấp thấp không được xếp hạng, sau khi nuốt vào sẽ giúp cho thân thể của người sử dụng trong vòng hai giờ đồng hồ sẽ có khả năng kháng độc tố nhất định.

---



Tị Độc Hoàn là bảo vật cấp thấp không đủ để xếp hạng, nhưng sau khi được Tần Tiểu Vũ sử dụng năng lực Cường Hóa tăng cường, nó đã đạt tới bảo vật cấp F, hiệu quả kháng độc tố sau khi sử dụng tăng lên rõ rệt.



Sau khi nuốt vào Tị Độc Hoàn, Tần Tiểu Vũ cảm thấy viên thuốc rất đắng, cô còn khó chịu đến mức nôn khan, nhưng sau đó thì tác dụng của viên thuốc cũng biểu lộ ra rất rõ ràng, xung quanh đều là những binh lính đang chiến đấu với độc thú biến dị, máu của những độc thú biến dị này đều có độc, và mùi máu tươi tanh nồng, bay lơ lửng trong không khí, khi có người hít vào sẽ tạo ra cảm giác đau đầu chóng mặt, lúc Tị Độc Hoàn phát huy tác dụng thì cảm giác này hoàn toàn biến mất. Tần Vũ cũng nuốt xuống một viên Tị Độc Hoàn đã được Cường Hóa bởi Tần Tiểu Vũ.



"Đi nào!"



Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Tần Vũ hướng về phương nam, xông thẳng lên chém giết những độc thú biến dị ở phía trước để mở đường, nơi đó toàn là rắn biến dị rất lớn, những con rắn biến dị to lớn này có thể nói là loài độc thú biến dị mạnh nhất trong tất cả những loài độc thú biến dị ở mảnh rừng này, Tần Vũ ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng bay tới từ sâu phía sau những con rắn biến dị to lớn này!

---

"Bằng! Bằng!"



Một người lính vừa nã đạn vừa chậm rãi bước lùi lại, tổng cộng có một chục con rắn biến dị to lớn rất nhanh trườn về phía anh ta, trên trán của anh ta lấm tấm mồ hôi, hai phát đạn liên tiếp bắn trúng đầu của hai con rắn biến dị to lớn, đầu của hai con rắn thủng hai lỗ máu và chúng chết ngay tại chỗ không thể cựa quậy thêm.

Người lính này khá khác biệt so với những người lính xung quanh, khẩu súng anh ta vừa bắn là một khẩu súng bắn tỉa thế hệ mới có tên là Type-20 được lấy tên cho phù hợp với dòng máy bay chiến đấu thế hệ mới của Trung Quốc là J-20, Z-20 và YU-20, khẩu súng bắn tỉa Type-20 này chuyên được trang bị cho lực lượng không quân, ưu điểm của khẩu súng bắn tỉa Type-20 là bền, nhẹ, nạp đạn nhanh, độ giật thấp, có trang bị đạn xuyên giáp và hồng ngoại.

Sau khi tiêu diệt thành công hai trong số mười con rắn biến dị, đột nhiên, anh ta lộn một vòng sang bên, tránh thoát một cái đầu rắn to bằng cái phích, với bộ răng nanh sắc nhọn đang rỉ độc, nó cắn tới nhanh nhất trong đám rắn biến dị, phản xạ của anh lính ấy rất kịp thời, rồi anh ấy tạo ‘tư thế quỳ bắn có tỳ’, quay nòng súng bắn tỉa nhắm thẳng về phía con rắn và bóp cò, “Bằng!” Một phát súng ngắm ở khoảng cách rất gần, viên đạn xuyên thấu dễ dàng xuyên thủng lớp vảy, bắn thủng phần thân của con rắn biến dị này và đẩy văng nó sang một bên. Tiếp đến là hai cái đầu rắn khác ngọ nguậy từ dưới mặt đất, đang dự định lao tới cắn vào chân anh ta, anh lính rất bình tĩnh, ngay sau khi phát hiện ra hai con rắn biến dị ở gần, anh ta liền bật nhảy thật cao, lui lại phía sau, ngay khi thân thể của anh ta vẫn còn trên không trung, hai phát vẩy nòng súng ngắm bóp cò rất điệu nghệ được thực hiện “Bằng! ... Bằng!”Đạn bắn đều trúng đích, hai viên đạn rất nhanh lao xuyên qua cơ thể của hai con rắn biến dị, bắn tung bụi đất và lá cây ở phía bên dưới mặt đất. Phải nói là kỹ năng bắn súng ngắm dù ở cự ly gần hay xa của người lính bắn tỉa này không hề tồi, nếu đây là rắn độc bình thường, với vết thương như vậy hẳn đã đủ để anh ta kết liễu bọn chúng, nhưng đám rắn biến dị thì khác bọn chúng có sức sống rất mãnh liệt nếu không thể bắn trúng vị trí trọng yếu là phần đầu thì rất khó để tiêu diệt bọn chúng chỉ với một phát đạn!



Nhưng một chuyện kỳ lạ đã xảy ra, ba con rắn biến dị to lớn, tuy đã trúng đạn xuyên thấu qua cơ thể, nhưng lại không hề trúng vào chỗ trọng yếu, vậy mà bọn chúng lại đang nằm mềm nhũn trên mặt đất, thân thể của chúng khẽ co giật một vài lần, rồi không nhúc nhích thêm nữa.

"Bằng! ... Bằng! ... Bằng! … Bằng!"

Ngay sau khi tiếp đất, hai chân trụ vững, thao tác nạp đạn nhịp nhàng, hai tay cầm chắc và nâng cao súng ngắm, người lính bắn tỉa nghiêng đầu nhìn qua ống ngắm, rồi lại bắn liên tiếp bốn phát, bốn viên đạn xuyên thấu lần lượt bắn trúng bốn con rắn biến dị to lớn ở phía xa, hai con rắn biến dị bị bắn trúng phần đầu thì lăn ra chết tươi, còn hai con rắn khác trúng phần thân thì nằm sõng soài trên mặt đất, co giật một lúc rồi nằm im giống như hai con rắn biến dị ở lượt bắn trước đó, hoàn toàn mất đi khả năng truy đuổi.

"Bằng! ... Bằng! ... Bằng! ..."

Tuy nhiên, con rắn biến dị ở phía sau cùng, có thân hình lớn nhất, nhưng lại cực kỳ linh hoạt, nó di chuyển về phía trước theo đường cong hình chữ S trên mặt đất, do mục tiêu di chuyển lắt léo, nên đã xuất hiện những phát bắn hụt, tuy vậy người lính bắn tỉa cũng đã liên tiếp bắn xuyên qua vảy của nó nhiều lần nhưng không thể ngắm trúng đầu của con rắn biến dị.



"Bằng! ... Bằng! ... Bằng! ..."

Con rắn biến dị to lớn với cái miệng há to như cái bát ô tô đang trườn cực nhanh trên mặt đất, người lính bắn tỉa đã không còn tự tin và dần trở nên căng thẳng, ngay sau khi nạp đạn, anh lại ngắm bắn trượt trong loạt bắn tiếp theo, anh chỉ bắn trúng một phát duy nhất thì lại chỉ sượt qua vảy rắn không thể gây thêm chút tổn thương nào cho nó, lúc này con rắn biến dị khổng lồ chỉ còn cách anh ta chưa đầy mười mét, những lỗ đạn rỉ máu so ra với kích thước cơ thể khổng lồ, thì chỉ như vết trầy xước đối với con rắn biến dị này, trùng hợp là số đạn xuyên thấu anh ta mang theo cũng đã hết, chỉ còn lại đạn thường. Xem ra không ăn thua!

“Chết tiệt!” … “Xẹt! Xẹt!” … “Vù vù!”



Người lính bắn tỉa nghiến răng, trực tiếp khoác khẩu súng bắn tỉa Type-20 lên vai, thay vào đó, anh ta cởi bỏ một sợi xích bằng hợp kim, được quấn quanh eo và lưng của anh ta, một đầu của sợi xích là một chiếc liềm giống như liềm gặt lúa, đầu còn lại là một quả cầu có gai nhọn, vũ khí này còn được gọi là tỏa liêm. Anh ta gầm lên một tiếng, một tay ném mạnh đầu liềm của cây tỏa liêm lia một đường trên mặt đất bắn ra tia lửa, tay còn lại quay quay quả cầu sắt thành vòng, khói tím từ hai lòng bàn tay toát ra, dần lan theo dây xích đến bao phủ cả hai đầu, lưỡi liềm và quả cầu gai! Người lính này cũng không phải là một người lính bắn tỉa bình thường. Anh ấy là đội trưởng của một nhóm lính bắn tỉa và là một người lính tiến hóa có năng lực thuộc hệ Tai Ách, năng lực của anh ấy rất phù hợp với kỹ năng của một người lính bắn tỉa, đó chính là năng lực Tê Liệt và khói tím kia chính là biểu hiện khi anh ấy kích hoạt năng lực của mình!



Năng Lực thuộc hệ Tai Ách thường là nguyền rủa, làm suy yếu .v.v., và năng lực Tê Liệt này cũng vậy, với kỹ năng của một người lính bắn tỉa, anh ta có thể gắn năng lực Tê Liệt của mình lên súng và đạn, và mục tiêu bị anh ta bắn trúng sẽ bị co giật, tê dại toàn thân, sau đó là bất động, mất đi khả năng chiến đấu, thậm chí là chết.



Đương nhiên để kẻ địch bị tê liệt tới chết thì năng lực Tê Liệt phải tiến hóa tới một cấp độ nhất định. Tuy năng lực Tê Liệt của người lính bắn tỉa này chưa đạt tới cấp độ này nhưng khi kết hợp với một số đầu đạn được chế tạo đặc biệt ví dụ như đạn xuyên thấu, đạn tẩm độc, đạn định vị… và kỹ năng sử dụng súng bắn tỉa cực kỳ ổn định của anh ta, thì anh ta vẫn sẽ có một thực lực chiến đấu mạnh mẽ vượt trội hơn so với những binh lính khác trong đội ngũ.



“Vù!’

Tiếng gió rít gào, người lính tung lưỡi liềm đang bốc khói tím lướt thẳng đến cái đầu của con rắn biến dị khổng lồ, tuy thân thể con rắn biến dị rất to lớn nhưng nó né tránh lại rất linh hoạt, lưỡi liềm cắt qua một thân cây tạo một vết cắt rất sâu, sau khi né được đòn công kích của người lính bắn tỉa, con rắn ngóc đầu ngẩng cao, thè cái lưỡi dài đỏ như máu, như muốn chế giễu anh ta, đột nhiên anh ta giật mạnh dây xích, lưỡi liềm bốc khói tím được kéo lại rất nhanh, nó bay ngược về hướng đầu của con rắn biến dị.

“Xì xì!” … “Vụt!”

Con rắn kêu lên một tiếng như khinh thường, cái đuôi to đùng của nó quất mạnh một cái, đập thẳng vào chiếc liềm gắn ở đầu sợi xích… và mắt xích gắn liền sợi xích với chiếc liềm đã bị đứt, đầu mũi liềm cắm phập xuống đất, phần đuôi của chiếc liềm vẫn còn đang lay động. Đến đây thì người lính bắn tỉa đã biết mình không có khả năng đối địch lại con rắn biến dị khổng lồ, anh ta dự định sẽ quăng nốt phần cầu gai nhọn và sợi xích quấn lấy thân thể của con rắn biến dị, rồi bỏ chạy. Nhưng có lẽ, con rắn biến dị này đã biết bản thân mình mạnh hơn con mồi phía trước rất nhiều, nên nó quyết định sẽ vờn con mồi một chút. Khi quả cầu gai nhọn và sợi xích được quăng về phía nó, nó chẳng thèm nhúc nhích, mặc kệ sợi xích quấn quanh thân thể, nó chỉ hơi gồng nhẹ là sợi xích đã bung ra và đứt thành nhiều mảnh, rơi xuống đất…



"Thôi xong rồi... Hết rồi..." Người lính bắn tỉa có sắc mặt khó coi như tro tàn, con rắn biến dị khổng lồ đã quyết định kết liễu con mồi, nó nhào lên từ trên mặt đất, thân trên nảy lên như một mũi tên khổng lồ, miệng há to như cái chậu, cắn về phía cổ họng của anh ta.



"Phập!"



Một cây trường thương màu đỏ thẫm, không rõ từ đâu phóng đến rất nhanh, chính xác đâm xuyên đầu của con rắn biến dị khổng lồ, và đà bay của cây trường thương vẫn còn, cây trường thương ghim chặt đầu của con rắn biến dị khổng lồ vào thân của một cây thông lớn gần đó, sau đó một ngọn lửa màu tím bốc lên cháy phừng phừng, thiêu đốt cả con rắn biến dị khổng lồ và cây thông thành tro than.



"Xì xì!"



Đầu của con rắn biến dị to lớn bị đâm thủng, trước khi ngọn lửa tím cháy lan đến phần đầu, nó vẫn còn kịp kêu lên một tiếng đau đớn, phần cổ và lưỡi của nó vặn vẹo… sinh mệnh của con rắn biến dị này thật dai dẳng... nhưng suy cho cùng thì nó vẫn phải chết.



“Anh Tần!” Người lính bắn tỉa nhìn thấy cây trường thương quen thuộc, quan sát kỹ thì nhận ra đây là Huyết Diễm trường thương của Tần Vũ, người đột nhiên ra tay giúp đỡ anh ta hiển nhiên là Tần Vũ.



Tần Vũ liếc nhìn người lính bắn tỉa, nhưng anh ấy vẫn không nhận ra người lính vừa gọi tên anh là ai cả, anh xoay người nhìn về bóng một cô gái đang ngồi trên lưng một con Hỏa Giáp Trùng Vương to như một chiếc xe công-ten-nơ, khẽ gật đầu nói: "Anh mau đi đi thôi."



"Vâng... anh Tần... xin hãy cẩn thận!" Người lính bắn tỉa vội vàng gật đầu, chỉnh trang lại quân phục, đứng nghiêm làm động tác chào, mặc dù Tần Vũ không hề quay đầu lại nhìn anh ta, một thoáng sau anh ta mới bỏ tay chào xuống, rồi bắt đầu bỏ chạy.

---

Nếu để ý thật kỹ, sẽ có thể thấy được trước lúc con rắn biến dị kia bị ghim lên thân cây thông và bốc cháy, khi mũi trường thương vừa mới xuyên qua đầu của con rắn biến dị thì ngay lập tức thân hình của nó đã không ngừng bị co rút lại, nhỏ đi rất nhiều, lúc đó trên thân của trường thương cũng đã tỏa ra ánh sáng đỏ lập lờ. Đó chính là năng lực Khát Máu của Huyết Diễm trường thương, máu huyết của con rắn biến dị khổng lồ đã bị rút ra thành tinh hoa, bị Huyết Diễm trường thương hấp thu, sau đó toàn thân thương phát sáng, dường như cây trường thương đang có khát vọng với máu huyết một cách điên cuồng, nên mới nhanh chóng hấp thu máu huyết của con rắn biến dị nhanh đến như vậy.



"Hôm nay tao. . . sẽ cho mày uống máu đến no thì thôi!" Tần Vũ đi tới cạnh đống tro than, cúi người xuống nhặt thanh Huyết Diễm trường thương đang rơi trên mặt đất, tiện tay bới trong đống tro than tìm vật gì đó… trong tro than dần hiện ra một tia sáng lấp lánh của một khối năng lượng tiến hóa.



Tần Vũ nhặt khối năng lượng tiến hóa lên. Tần Tiểu Vũ từ trên lưng của con Hỏa Giáp Trùng Vương, chúc phúc cường hóa cho khối năng lượng tiến hóa từ khoảng cách xa. Sau đó Tần Vũ dùng Sao Chép, sao chép khối năng lượng tiến hóa thành hai, rồi nuốt luôn vào bụng.



Khối năng lượng tiến hóa khi vào trong miệng của Tần Vũ thì tan ra, hóa thành một luồng lực lượng thuần túy, được từng tế bào của anh ta hấp thu mạnh mẽ, Tần Vũ đã cảm giác được thể chất của mình tăng lên từ gấp hai mươi lăm lần người bình thường thành gấp hai mươi sáu lần người bình thường, đạt được kết quả này khiến anh rất hài lòng.



Sau khi trở thành người tiến hóa cấp hai, việc thể chất tăng trưởng sẽ chậm lại đáng kể, cũng không có cách nào khác, bởi vì người tiến hóa sau khi đạt đến cấp hai, các khối năng lượng tiến hóa từ cơ thể của những thây ma cấp một và dị thú cấp một sản sinh ra, sẽ giảm hiệu quả tăng cường tiến hóa đi rất nhiều, hơn nữa tại thời điểm hiện tại, những thây ma cấp hai và biến dị thú cấp hai không phải dễ dàng gặp được, chỉ có thể lấy số lượng bù chất lượng, ‘tích tiểu thành đại’, mới mong sớm ngày, trở thành người tiến hóa cường đại hơn.



"Theo anh!"



Tần Vũ chủ động lao thẳng về rừng cây phía trước mà giết tới, nơi đó có những con rắn biến dị rất lớn đang lạnh lùng nhìn anh ta. Tần Tiểu Vũ cưỡi con Hỏa Giáp Trùng Vương đi theo sau Tần Vũ.



Khi đó ở trong xe tải quân sự, xuyên qua cửa sổ xe đã đóng kín, Lý Nguy nhìn chằm chằm hình bóng của hai người ở phía xa, ánh mắt của ông ta rất khó có thể diễn tả. Nhưng đối với tình huống bên ngoài chiếc xe tải quân sự, khi những người lính tiến hóa mạnh mẽ đang chiến đấu với một đám đông đảo độc thú biến dị, thì ông ta lại nhắm mắt làm ngơ, không thèm để ý.



Mặt của Lý Nguy bị co quắp lại, rất mất tự nhiên, ông ta lẩm bẩm nói: "Thú vị, thú vị, đây là lần đầu tiên gặp được người thú vị như vậy, hi vọng là không có việc gì, nếu không thì quá là thất vọng!"



"Vù!"



Cơ thể của một con rắn biến dị màu xanh được bao quanh bởi một luồng khí màu lam nhàn nhạt, luồng khí đó nâng thân hình khổng lồ dài mười mét của con rắn biến dị này từ dưới đất bay vụt lên, cứ như thể là nó đang mọc thêm một đôi cánh, nó há miệng phóng ra một luồng gió hình vòng cung mờ mờ, thế công kích nhìn giống như một lưỡi kiếm gió khổng lồ, chém thẳng về phía Tần Vũ với tốc độ rất nhanh.



Không cần phải nói nhiều, năng lực của con rắn biến dị to lớn màu lam này, chính là Gió thuộc hệ Tự Nhiên, những cũng chỉ ở trình độ thấp mà thôi, vừa rồi nó dựa vào năng lực Gió đã tạo thành những lưỡi kiếm gió, và chặt đứt đầu của một số binh lính.



"Ầm!"



Tốc độ của lưỡi kiếm gió mà con rắn biến dị này phóng ra là cực nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả đạn bắn, mắt thường hoàn toàn không thể nhìn theo kịp, nhưng nơi đây là chiến trường chỉ toàn người tiến hóa, không có mắt nào là mắt của người bình thường, Tần Vũ vung nhẹ Huyết Diễm trường thương, mũi thương mới chỉ chạm sượt qua, lưỡi kiếm gió khổng lồ lập tức vỡ tan, hóa thành một làn gió nhẹ tản ra bốn phía.



Còn con rắn biến dị to lớn màu lam kia đã nhanh chóng bay tới gần trước mặt Tần Vũ, nó cưỡi gió đạp mây, ung dung uyển chuyển cứ như là một con rắn thần trong truyện thần thoại, đúng là nó đã có một trình độ tiến hóa rất cao so với mặt bằng chung của các sinh vật tiến hóa thời điểm này, nó đã gần đạt tới sinh vật tiến hóa cấp hai, thể chất của nó gấp mười tám lần thể chất của người bình thường, thế nhưng nó vẫn không xứng làm kẻ địch của Tần Vũ, Tần Vũ còn chẳng thèm để tâm chú ý đến cuộc chiến tay đôi giữa anh và nó.

"Vù!"

Tần Vũ quay tròn Huyết Diễm trường thương đang bốc cháy rực một ngọn lửa tím trên tay, chợt anh đẩy vòng thương vẫn đang xoay về phía trước, một bánh xe lửa với nhiệt lượng tỏa ra vô cùng kinh khủng phóng về phía đầu của con rắn biến dị màu lam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận