Bá Chủ Mạt Thế

Chương 103: Trùng tộc rút lui

Cú Ma sở hữu năng lực Hóa Quỷ thuộc hệ Dị Hóa, sau khi Cú Ma sử dụng năng lực Hóa Quỷ liền biến thân thành hình thái quỷ hồn, ở dạng quỷ hồn anh ta có thể miễn nhiễm với tất cả công kích vật lý, ngoài ra còn có kỹ năng quỷ bộ có thể so ngang với dịch chuyển tức thời. Anh ta khi nói chuyện, hành động, tấn công, phòng thủ hay di chuyển đều như một bóng ma, cùng với tên anh ta có một chữ Kiêu, được hiểu theo nghĩa cú vọ, đây chính là lý do tại sao mọi người lại gọi anh là Cú Ma.



Cú Ma mặc dù không quá nổi danh như Lâm Phong, nhưng thực lực của anh ta lại mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều, theo những gì Tần Vũ được biết, ở kiếp trước, Lâm Phong không rõ lý do đã rời khỏi Lý Nguy, và ngay sau khi Lâm Phong rời đi không lâu, Cú Ma cũng đã chết mà không rõ nguyên nhân. Không ai biết anh ta đã chết như thế nào, ngay cả lão đại mà Cú Ma luôn trung thành, là Lý Nguy cũng không tiết lộ điều gì, điều này khiến mọi người nghi hoặc, nhưng không ai có thể đoán được là đã xảy ra chuyện gì, một cường giả cấp S mà lại lặng lẽ ra đi như vậy.



Lúc này, Lâm Phong cũng đã xuất hiện trên chiến trường, anh ta chỉ là người tiến hóa cấp một, nhưng biểu hiện lại rất bắt mắt, Lâm Phong một đấm tung ra khiến cho một con trùng cách anh ta mười mét giống như bị búa nện phải, văng ra xa rồi chết ngay tại chỗ.



Mà khi những con Bọ Lửa vây quanh Lâm Phong, không khí xung quanh Lâm Phong giống như bị dồn ép lại, sau đó phát nổ, những con Bọ Lửa bị sức ép của vụ nổ làm cho thân thể của bọn chúng nát vụn thành từng mảnh, bắn tung tóe đầy trời.



Năng lực của Lâm Phong khiến người bình thường rất khó hiểu, anh ta chưa bao giờ tiếp xúc trực tiếp với đàn Trùng tộc, nhưng bọn chúng đã bị đánh nát thành từng mảnh.



Tần Vũ lại khác, anh biết rõ năng lực của Lâm Phong là Không Khí thuộc hệ Tự Nhiên, Lâm Phong có thể nén ép không khí phát nổ như bom để giết địch, cách không ra đòn như bắn chưởng trong phim kiếm hiệp hoặc dồn nén không khí xung quanh kẻ địch và bóp chết kẻ địch trong đó, thậm chí là rút sạch không khí trong một vùng không gian rộng lớn, làm cho những sinh vật trong vùng đó hít thở không thông mà chết…



Lúc này, những người tiến hóa có thực lực cường đại lần lượt ra tay, trước đó năm trăm binh lính tinh nhuệ toàn lực đối phó với Trùng tộc vẫn còn có thương vong, nhưng từ khi xuất hiện đám người Tần Vũ, Cú Ma và những người tiến hóa cao cấp nhất, đã đổi ngược cán cân của cuộc chiến, bọn họ tiêu diệt một số lượng lớn Trùng tộc, thu hút sự chú ý của những Trùng tộc sống sót khác xung quanh, giảm bớt đáng kể áp lực của Trùng tộc lên binh lính, những binh lính sống sót nhanh chóng tận dụng thời cơ, ai bị thương nặng thì lùi lại phía sau, người còn sức chiến đấu thì bình tĩnh tổ chức lại đội hình phản công tiêu diệt Trùng tộc.



Trên thực tế, dù trong một trăm năm sau tận thế, lực lượng quân đội là rất quan trọng trong những trận chiến lớn của nhân loại với các thế lực khác, nhưng những người tiến hóa cường đại cũng là những nhân tố không thể thiếu trên chiến trường, có rất nhiều dị tộc, thây ma và biến dị thú, không phải cứ có số lượng lớn binh lính là có thể giải quyết được chúng, nhiệm vụ tiêu diệt trọng yếu đó thuộc về những người tiến hóa cường đại, một người tiến hóa cường đại tác dụng trên chiến trường không thua kém gì một đoàn đội binh lính tinh nhuệ!



Thân thể của Tần Vũ được bao phủ trong một ngọn lửa màu tím, bất kỳ Trùng tộc nào dám đến gần anh ta sẽ chỉ như là một con thiêu thân lao vào ngọn lửa. Tần Tiểu Vũ thì đang điều khiển Hỏa Giáp Trùng Vương, Hỏa Giáp Trùng Vương vốn là một con quái vật giết chóc đẫm máu nay lại có thêm chúc phúc cường hóa của Tần Tiểu Vũ thì lại càng trở nên khủng khiếp. Lục Vân biến thành một quái vật đầu hổ, mình người, lông nhím với hai vuốt sắc nhọn, rồi anh ta quay tròn như một cơn lốc không ngừng tàn sát Trùng tộc xung quanh, gây ra hỗn loạn cả một vùng rộng lớn trên chiến trường. Dương Cảnh Lăng bình tĩnh sử dụng năng lực Thực Vật khống chế toàn cục trận chiến từ bên ngoài, hạt giống được gieo rắc không ngừng, lan ra khắp mặt đất. Những hạt giống phát triển thành nhiều loại cây với những khả năng khác nhau, hỗ trợ rất tốt giúp binh lính tiêu diệt gọn gàng vô số Trùng tộc. Cú Ma thì lượn lờ khắp chiến trường như một bóng ma, anh ta chuyên truy lùng những con trùng đặc biệt uy hiếp đến tính mạng binh lính để tiêu diệt, nhất là đám Bạch Đông Trùng bị Cú Ma thu gặt sinh mạng đến thảm. Còn Lâm Phong thì tập trung dồn sức lên trên không trung, dồn nén một khoảng không khí thật lớn để giết sạch một đám Trùng tộc đang bay trong đó...



Bọn họ giống như những cỗ máy chiến tranh hình người, hết người này đến người khác, phối hợp nhịp nhàng, kiềm chế hoàn toàn cuộc tập kích của Trùng tộc.



“Xì xì xì…xì!”



Lúc này, phía sau Trùng tộc truyền đến một tiếng rít gào kéo dài, cả đàn Trùng tộc dường như đã nhận được mệnh lệnh nào đó, thế tấn công bắt đầu chậm lại, sau đó bọn chúng đình chỉ hẳn công kích, và bắt đầu chầm chậm rút lui.



"Trùng tộc... rút lui?" Rất nhiều binh lính không thể tin nổi vào mắt của mình, sau đó bọn họ đều ngây ngẩn cả người.



"Ha ha, thực lực của Trùng tộc cũng chỉ đến vậy mà thôi!" Những người lính sống sót cười to.



"Chuyện này thật kỳ quái!" Tần Vũ không có truy đuổi, anh cau mày lại và cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì Trùng tộc trước nay có số lượng đông đảo mặc kệ có thể chiến thắng hay không bọn chúng đều không có lùi bước, đối với Trùng tộc mà nói, cho dù cả đàn Trùng tộc tập kích bị quét sạch một lúc thì cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Rút lui toàn quân không phải là tác phong chiến đấu của Trùng tộc!



Tần Vũ nghĩ không ra thì cũng không nghĩ nhiều, anh bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm sau cuộc chiến, những thứ khác anh ta không cần, nhìn còn chướng mắt, nhưng tinh hỏa thì khác, thứ này đối với năng lực Lửa của anh có tác dụng tăng cường, đối với anh càng nhiều tinh hỏa thì càng ít, không bao giờ là đủ.



Nhưng đáng tiếc, cơ hội xuất hiện tinh hỏa trong cơ thể Bọ Lửa bình thường quá hiếm hoi, bình thường trong hai mươi con Bọ Lửa thì chỉ có một con trong cơ thể của nó có tinh hỏa, cho nên mặc dù có xác Bọ Lửa ở khắp mọi nơi, nhưng cũng không có bao nhiêu tinh hỏa để Tần Vũ thu thập.



Tần Vũ điều khiển nhiệt độ của ngọn lửa tím ở mức thích hợp để tránh tình huống khó xử, là tinh hỏa bị ngọn lửa tím của anh nung chảy, nhưng khắp nơi đều có xác Bọ Lửa, quá nhiều, nếu đốt hết xác của bọn chúng không biết phải tốn bao nhiêu năng lượng gien và thời gian nữa!



Lúc này, Tần Tiểu Vũ dường như thấy được tình huống khó xử của Tần Vũ, cô nhảy xuống đất từ lưng con Hỏa Giáp Trùng Vương, và cô ấy nói với Tần Vũ: "Anh, con Hỏa Giáp Trùng Vương của em có thể cảm ứng được trong xác của Bọ Lửa có tinh hỏa hay không."



"Ồ, thật sao, vậy thì tốt!" Tần Vũ hai mắt sáng lên, Hỏa Giáp Trùng Vương theo mệnh lệnh của Tần Tiểu Vũ bắt đầu tìm kiếm xung quanh, chỉ cần nó dừng lại, nhìn đến bất kỳ xác của con Bọ Lửa nào, Tần Vũ liền thiêu hủy cái xác đó, khẳng định sau đó sẽ có tinh hỏa còn lại trong đống tro tàn, với sự giúp đỡ của con Hỏa Giáp Trùng Vương, Tần Vũ đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian và năng lượng gien, trong vòng chưa đầy ba phút, Tần Vũ đã thiêu đốt tất cả những xác của những con Bọ Lửa có tinh hỏa trong đó, sau đó anh thu hoạch được tổng cộng hai mươi viên tinh hỏa, chỉ cần Cường Hóa và Sao Chép, hai mươi viên tinh hỏa này sẽ có giá trị sử dụng tăng gấp bốn lần, tương đương với tám mươi viên tinh hỏa.



Tần Vũ đặt tất cả tinh hỏa vào trong chiếc nhẫn không gian của mình, anh chuẩn bị sẽ sử dụng sau, khi anh ta ngước nhìn lên, anh ta thấy Lâm Phong, Dương Cảnh Lăng, Cú Ma, Lục Vân và những người lính khác đang nhìn mình với vẻ mặt kỳ lạ, điều này khiến anh ta khó hiểu.



Lâm Phong ho khan một tiếng, đi tới, hướng Tần Vũ nói: "Anh Tần, thu dọn... Chiến trường đều có một đội riêng phụ trách, anh... làm như vậy là không tuân thủ quy tắc."



Tần Vũ sửng sốt một chút, liền hiểu ra vấn đề, đây là quân đội, quân đội quản chế rất nghiêm ngặt, sau trận chiến không được phép cất giấu riêng chiến lợi phẩm, có đội thu thập chiến lợi phẩm riêng, sau đó Tổng tư lệnh sẽ phân phối lại dựa theo quân công, Tần Vũ ngang nhiên bỏ túi những chiến lợi phẩm có ích lợi cho bản thân, ngay dưới con mắt cảnh giác của mọi người, khó trách tất cả đều nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ, đây là một sự vi phạm nghiêm trọng quân quy.



Tần Vũ hiểu thì đã hiểu, nhưng vẫn thản nhiên nói: “Thứ đã vào trong túi của tôi, không ai có thể lấy ra được.”



“Đúng vậy!” Tần Tiểu Vũ nói rất rõng rạc, cô cảnh giác nhìn Lâm Phong.



"Ơ kìa..." Lâm Phong không nói nên lời, anh cũng hiểu rõ tính cách của Tần Vũ, anh cũng không thể bắt Tần Vũ giao ra chiến lợi phẩm, nhưng đúng lúc này, khi Lâm Phong lâm vào tình thế khó khăn, tiến thoái lưỡng nan thì một tràng cười sảng khoái từ đâu vang lên.



"Ha ha, cũng chỉ là một ít đồ vật nhỏ, nếu như có ích với Tần Vũ, liền giao toàn bộ cho anh ta đi." Một nam tử trung niên có khí độ uy nghiêm, dưới sự bảo vệ của một số binh lính tinh nhuệ đi tới chỗ Tần Vũ, ông ta nhìn Tần Vũ với vẻ hài lòng, ngưỡng mộ và khen ngợi: "Đây là lần đầu tiên tôi được chứng kiến những người tiến hóa có thực lực mạnh mẽ như vậy."



Người này tất nhiên là Lý Nguy, phải biết rằng tuy Lục Vân, Cao Kiêu, Dương Cảnh Lăng đều là những người tiến hóa cấp hai cường đại, nhưng bọn họ có được thực lực như vậy là do quân đội của Thịnh Cảnh Thành đã tập trung rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng bọn họ, mà Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ hiển nhiên chính là loại người tiến hóa cường đại tự thân mà thành, trình độ tiến hóa và thực lực chiến đấu của hai người xem ra còn cao hơn cả Cú Ma, Dương Cảnh Lăng, Lục Vân và Lâm Phong, điều này thực sự rất đáng để Lý Nguy tôn trọng và cấp cho họ đặc quyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận