Bá Chủ Mạt Thế

Chương 51: Đội nhóm ba cộng bốn

"Sột soạt!"



Lúc này trong mưa có tiếng sột soạt nhẹ khiến Lý Tùng dừng suy nghĩ cẩn thận lắng nghe, nhưng âm thanh đó lập tức bị màn mưa che lấp.



"Âm thanh gì vậy? Mình có nên đánh thức họ không? Hay là ra ngoài xem thử?" Lý Tùng không khỏi do dự, nếu không có tình huống đáng báo động mà lại đánh thức mọi người, nhất định sẽ làm mọi người khó chịu, mất mặt, bị chế giễu là hèn nhát, gan bé như chuột nhắt, lo sợ với tiếng động nhỏ nhất, vì vậy Lý Tùng quyết định im lặng chờ đợi tìm hiểu tình hình trước.



“Ra ngoài xem một chút vậy.” Lý Tùng thầm nói, nghĩ đến đây liền đứng dậy đi ra ngoài.



"Dậy đi! Có nguy hiểm!" Lúc này, một tiếng hét lớn vang lên, chắc chắn khiến Lý Tùng đang căng thẳng chuyển sang kinh ngạc, gã vội quay đầu lại thì phát hiện tiếng hét lớn đó chính là của thanh niên rất phiền phức tên là Tần Vũ.



Tần Vũ lúc này trong mắt tràn đầy vẻ ngưng trọng, trong tay đã nắm chặt trường thương.



“Anh, có chuyện gì?” Tần Tiểu Vũ ở gần anh nhất tự nhiên cũng đã tỉnh, cô hai mắt ngái ngủ hỏi, vừa rồi một mực cùng Tần Vũ ngủ say cô cảm thấy rất thoải mái.



"Nguy hiểm tới rồi, em sẵn sàng chiến đấu đi!" Tần Vũ cẩn thận lắng nghe, trên mặt tràn đầy vẻ nghiêm túc.



Hiếm khi Tần Vũ nghiêm túc như vậy, cô biết dạng nguy hiểm có thể khiến Tần Vũ có sắc mặt như vậy chắc chắn không phải là dạng nguy hiểm bình thường, điều này khiến cơn buồn ngủ của Tần Tiểu Vũ nhanh chóng tiêu tan, cô cũng cầm kiếm lên, cô không phải cô gái nhỏ ngày nào phải nấp sau Tần Vũ, thay vào đó, cô đã là một người tiến hóa mạnh mẽ đã giết rất nhiều thây ma, khả năng cận chiến của cô dưới sự luyện tập, chỉ bảo của Tần Vũ cũng không phải hạng xoàng. Với thể chất gấp 20 lần người bình thường thêm vào năng lực cường hóa, bây giờ Tần Tiểu Vũ cũng không khác gì một chiến binh dũng mãnh điều mà cô còn thiếu chỉ là kinh nghiệm thực chiến mà thôi.



“Oáp!...Anh Tần, sao vậy?” Địch Thiếu Phong cũng tỉnh, ngáp dài một tiếng, lật người đứng dậy.



"Có nguy hiểm! Lát nữa anh đi theo sau tôi, tôi có thể giúp anh, nhưng tôi không thể quan tâm bảo bọc anh như đứa trẻ được, chính anh nên cẩn thận một chút." Tần Vũ trầm giọng nói. Tần Vũ cảm thấy hứng thú với Địch Thiếu Phong, đó là lý do tại sao anh ấy nói điều này, nếu không anh ấy sẽ không quan tâm.



"Có chuyện gì vậy?" Tần Vũ hét lớn tự nhiên đánh thức tất cả mọi người, bao gồm ba người còn lại trong nhóm 04 người bên kia, người có râu và hai người khác nhìn Lý Tùng.



“Không… không rõ lắm, cũng có thể… có nguy hiểm tới gần.” Lý Tùng cũng có chút không rõ ràng, vừa rồi gã thức gác đêm, còn không biết bên ngoài có động tĩnh gì, rõ ràng chỉ có tiếng động nhỏ, còn Tần Vũ đã ngủ rồi thì sao biết có chuyện gì xảy ra chuyện ra, lại còn báo động nguy hiểm, nhưng lúc này Lý Tùng không còn cách nào khác, gã sẽ không tranh cãi với Tần Vũ, gã thà tin rằng có nguy hiểm tới chứ không muốn mất mạng nhỏ, dù sao cũng là chuyện sinh tử, cẩn thận chút vẫn hơn.



“Đi nào!” Không để ý tới những người khác, Tần Vũ đã đứng dậy đi về phía cửa sắt, Tần Tiểu Vũ theo sát phía sau, Địch Thiếu Phong cũng lựa chọn tin tưởng Tần Vũ, đi theo sau hai người.



“Chúng ta cũng đi ra ngoài xem một chút.” Người có râu quai nón cũng nói, bốn người liền chuẩn bị vũ khí, vội vàng rời khỏi nhà kho.



“Lộp bộp lộp bộp!” Lúc này sắc trời đã tối dần, ánh sáng rất mờ, mưa máu còn rơi, nước mưa trúng người rất khó chịu, nhưng không người nào có biểu cảm đau đớn, tất cả đều là vẻ mặt cực kỳ u ám, nhìn về phía xa xăm.



"Gừ!Gừ!Gừ!..."



Cách đó mấy chục mét, có một đám thây ma lớn đang hướng về phía bên này, bọn chúng dường như đang ẩn nấp, chậm rãi đi tới nhà kho bỏ hoang, không có mãnh liệt xông lên, nhưng hình như chúng đã nhận biết được mình bị bại lộ, lập tức ra tay, tăng tốc lao đến nhà kho.



"Quỷ thần thiên địa ơi... cái quái gì thế này! Đây là... có bao nhiêu thây ma vậy… nhiều quá!"



Một người đàn ông trung niên có nước da trắng há hốc miệng, anh ta là thành viên của đội bốn người tên là Phương Chu.



"Ít nhất có mấy trăm thây ma! Hơn nữa... chúng ta dường như đang... bị bao vây."



Trương Khuê, Lý Tùng, Phương Chu và Ngọc Kỳ có râu, tổng cộng bốn người, cộng với Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và Địch Thiếu Phong, tổng cộng bảy người, đây là tất cả mọi người ở đây.



Khuôn mặt của mọi người đều ảm đạm xen chút sợ hãi, bởi vì thây ma không những ở phía trước mà còn ở khắp mọi nơi, và nhà kho bỏ hoang mà họ đang trú mưa đã bị bao vây hoàn toàn.



"Bọn chúng còn biết chiến thuật, ẩn giấu, nhẹ nhàng bao vây, tập kích… từ bao giờ vậy?" Địch Thiếu Phong có sắc mặt khó coi, những thây ma này rõ ràng là có tổ chức, nhiều thây ma như vậy mà không tạo ra động tĩnh gì lớn, bọn họ cũng không phát hiện, thẳng đến bao vây toàn bộ nhà kho bỏ hoang mới bị lộ, thật đáng kinh ngạc.



"Là loại thây ma đầu to đó sao?" Tần Tiểu Vũ nhớ tới chuyện xảy ra hôm đó, khi cô và Tần Vũ đi săn thây ma, bị một đàn thây ma lớn tập kích, bao vây dồn lên tầng mái tòa nhà mười tầng.



"Đừng sợ, lần trước chúng ta giết được nó, thì lần này cũng có thể làm được như vậy!" Tần Vũ vẻ mặt nghiêm túc an ủi Tần Tiểu Vũ.



“Em không sợ đâu!” Tần Tiểu Vũ dùng sức gật đầu, cô hoàn toàn tin tưởng Tần Vũ, cô tin tưởng lời nói của Tần Vũ, cũng tin tưởng thực lực của Tần Vũ, bởi vì trong lòng cô, Tần Vũ là một thần tượng vô địch!



"Anh Tần, chúng ta cùng nhau chiến đấu, cùng nhau đột phá vòng vây, người nhiều, lực mạnh, anh đồng ý phối hợp liên thủ chứ?" Ngọc Kỳ lúc này trầm giọng nói.



"Được chúng ta hợp tác! Cùng xông lên mở đường máu tới con đường phía trước đi!" Tần Vũ không chút do dự gật đầu, bốn người này chính là một đội chiến lực, bất kể như thế nào đều có thể cùng anh chia sẻ một chút áp lực, tất nhiên Tần Vũ không có lý do gì để từ chối. Mọi người tập trung lại thành đội hình mũi nhọn chuẩn bị sẵn sàng, dẫn đầu là Tần Vũ.



"Không nên chậm trễ thêm! Xông lên! Giết!" Tần Vũ hô to.

Không có do dự, hiện tại cũng không phải thời điểm do dự, chờ thây ma vây kín, thật sự dù mọc cánh cũng khó thoát.



"Gừ!"



Nhìn từ trên xuống, từng đàn thây ma dày đặc nối đuôi nhau xông tới, Tần Vũ với tốc độ cực nhanh lao ra, như điện quang chớp ảnh, trường thương trong tay đâm ra tiếng gió như tiếng rồng ngâm, Tần Vũ như một Ma thần đang há ra cái miệng đầy máu nuốt chửng từng thây ma một!



"Xoẹt! Vù! Vù! Xoẹt!"



Mũi thương của Tần Vũ đâm thẳng trán thây ma, xuyên qua sau đầu, khí thế không thể ngăn cản, lúc thì lại sắc bén quét ngang cắt bay đầu của thây ma, hai chân của Tần Vũ có lửa đỏ bao phủ, tiếng phát nổ dưới chân, Tần Vũ lao đến như mũi tên, anh vươn dài cánh tay, bàn tay của anh nắm chặt đuôi trường thương, mũi thương nhằm thẳng hướng đầu của lũ thây ma, một thương này xuyên táo cùng lúc năm con thây ma, lực thương mạnh mẽ tiếp tục lao vào phía trước đâm vào trán hai con thây ma phía sau, tổng cộng có bẩy con thây ma bị Tần Vũ dùng thương xuyên qua đầu như thanh kẹo hồ lô.



"Thật sự quá mạnh mẽ!" nhìn thấy một màn này đội bốn người cùng thốt lên, cả đội nhóm không khỏi hoảng sợ, bọn họ còn chưa đến gần thây ma, mà Tần Vũ với tốc độ cực nhanh đã sớm bỏ qua họ, rồi cùng thây ma đánh giáp lá cà, lại một thương liên tục đâm thủng đầu của bẩy thây ma, thực lực thế này chỉ có trên phim ảnh thời trước mà thôi!



Cần phải biết rằng đầu của những thây ma này cứng như đá, cho dù một thây ma đứng yên, một người đàn ông trưởng thành cầm gậy sắt dùng hết sức đánh cũng chưa chắc đã bể được đầu của chúng.



Những thây ma này là thây ma thực sự, không phải là loại thây ma trong phim ảnh vừa chậm chạp, lại yếu ớt. Chúng lại vô cùng mạnh mẽ dùng hai tay có thể xé nát cơ thể người, móng vuốt và răng sắc nhọn chưa đầy vi-rút, độ cứng của cơ thể, tốc độ gấp mấy lần người bình thường… lại không biết đau đớn và sợ hãi đó là quái vật thực sự, quái vật đó mà đi chung với nhau thành đoàn thì sẽ là đoàn quân bất khả chiến bại! Nếu đặt ở thời kỳ hòa bình, muốn tiêu diệt được một đoàn quân thây ma như vậy chỉ có thể dùng bom hoặc tên lửa hạng nặng.



Thực lực của Tần Vũ chắc chắn đã cho mọi người một tát thẳng vào mặt, vốn dĩ bọn họ đều cho rằng sẽ phải bỏ mạng lại nơi đây, nhưng chứng kiến Tần Vũ mạnh như Ma thần, họ lại có hi vọng, nếu bọn họ theo sau Tần Vũ chém giết, có lẽ thật sự có thể chọc thủng đám thây ma này mở ra một con đường máu để trốn thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận