Bá Chủ Mạt Thế

Chương 104: Ánh mắt bất thường của Lý Nguy

“Cám ơn.” Tần Vũ đáp lại.



"Ồ?" Khi Lý Nguy nhìn thấy Hỏa Giáp Trùng Vương khổng lồ sau lưng Tần Tiểu Vũ, ông ta rõ ràng là đã sửng sốt, trên mặt của ông ta lộ ra vẻ kinh ngạc.



Lâm Phong đi tới và nói: "Tư lệnh Lý, không cần lo lắng, Hỏa Giáp Trùng Vương đã bị anh Tần và Tần Tiểu Vũ kiểm soát, sẽ không gây ra mối đe dọa nào cho chúng ta."



"Thì ra là nó... không thể nào... quả thực quá kinh ngạc!" Lý Nguy ngơ ngác nhìn nó, trong miệng lẩm bẩm.



Tần Vũ cau mày nói: "Tư lệnh Lý làm sao kinh ngạc như vậy?"



Lý Nguy lấy lại tinh thần, cười nói: "Chỉ là tôi cảm thấy rất kinh ngạc. Trong quân đội cũng có người tiến hóa có năng lực thuần hóa thây ma, dị thú, dị tộc, nhưng là có rất nhiều điểm hạn chế, bọn hắn chỉ có thể thuần phục một số thây ma, dị thú và dị tộc bình thường, hơn nữa cần rất nhiều thời gian để thuần hóa chúng. Phải chăm sóc ân cần và cho chúng nó ăn nhiều đồ ngon, nếu không bọn chúng sẽ tự thoát ra khỏi sự khống chế của người tiến hóa, và đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy năng lực thuần hóa mạnh mẽ đến như vậy, lại còn thuần hóa dị tộc cấp hai hàng đầu như con Hỏa Giáp Trùng Vương."



"Không sai." Tần Vũ gật đầu, anh ấy cũng không nhiều lời, năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa của Tần Tiểu Vũ đúng là cực kỳ thần kỳ, đừng nói Lý Nguy ngay cả Tần Vũ, một người đã chứng kiến nhiều lần Tần Tiểu Vũ sử dụng năng lực này, vậy mà lần này khi Tần Tiểu Vũ sử dụng năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa lên con Hỏa Giáp Trùng Vương đang hấp hối, còn khiến Tần Vũ phải giật mình kinh hãi, với năng lực này Tần Tiểu Vũ có thể khống chế hầu như bất kỳ sinh vật nào ngoại trừ con người, chỉ cần bị khống chế bởi Khống Hồn Nguyền Rủa, sinh vật bị khống chế sẽ không bao giờ phản kháng lại chủ nhân, ngay cả khi Tần Tiểu Vũ ra mệnh lệnh phải chết, thì sinh vật bị khống chế đó cũng sẽ chấp hành mà không một chút do dự, vượt trội hơn nữa là Tần Tiểu Vũ có thể khống chế rất nhiều sinh vật, hiện tại năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa của cô ấy có giới hạn khống chế là sáu sinh vật, nhưng với năng lực Cường Hóa cấp ba của Tần Tiểu Vũ, giới hạn số lượng sinh vật có thể khống chế của cô sẽ tăng lên gấp đôi là mười hai sinh vật bị khống chế cùng một lúc.



Chưa hết, nếu Lý Nguy mà biết Tần Tiểu Vũ có thể khống chế cùng lúc mười hai con quái vật cấp tiến hóa là bốn, với đội hình cường đại như vậy thừa khả năng diệt toàn quân của ông ta như diệt cỏ thì ông ta sẽ chết đứng mất. Nếu Tần Vũ mà gặp một con quái vật tiến hóa cấp bốn không chạy nhanh mới là lạ, đừng nói là mười hai con. Mục tiêu mà Tần Tiểu Vũ có khống chế về cấp bậc, sinh vật bị khống chế có cấp độ tiến hóa không thể cao hơn so với chính bản thân của cô một bậc, nói cách khác, Tần Tiểu Vũ lấy năng lực cấp ba có thể khống chế tối đa mười hai con quái vật cấp bốn! Thật đáng sợ khi nghĩ về điều này!



Đương nhiên, Tần Vũ sẽ không nói cho ai biết sức mạnh thực sự của năng lực này.



Lý Nguy trầm giọng nói với mọi người: "Tất cả mọi người đều phải cẩn thận, đàn Trùng tộc này đã bị đánh lui, tuy rằng tôi không nghĩ bọn chúng sẽ quay lại tìm chết, nhưng quay lại đánh du kích thì hoàn toàn có thể. Nhất định phải cẩn thận phòng thủ, hạn chế thương vong không cần thiết. Đội y tế nhanh chóng triển khai cứu thương cho những binh lính bị thương, đội dọn dẹp chiến trường mau tróng thu thập chiến lợi phẩm, thật sự cần thiết thì chất lên xe tải lớn, còn lại thiêu hủy toàn bộ xác Trùng tộc đi. Tất cả nghe rõ chưa!"

“Dạ, rõ!”

Tiêng đồng thanh của những binh lính xung quanh vang lên.



---

Xác của Trùng tộc vẫn có nhiều phần quý giá có thể thu thập, ví dụ như Thiết Thứ Trùng, trên cơ thể của bọn chúng có những lớp vỏ ngoài mọc ra những chiếc gai cứng như sắt, có thể dùng làm áo giáp rất tốt, chân của Bọ Lửa như một cây đao cứng rắn và sắc bén, so với kim loại bình thường thì cao cấp hơn nhiều, cũng là một vật liệu chế tạo vũ khí tốt…



Binh lính nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ theo đội nhóm, Dương Cảnh Lăng và Lục Vân đi tới cạnh Tần Vũ, Dương Cảnh Lăng cười duỗi tay nói: "Xin chào, tôi tên là Dương Cảnh Lăng, còn anh là Tần Vũ đúng không? Tôi có nghe Tôn Vũ nói qua về anh, gặp anh rồi mới biết quả nhiên danh xứng với thực, anh rất mạnh!"



“Đúng, tên của tôi là Tần Vũ.” Tần Vũ khẽ gật đầu, nhưng anh ta không có vươn tay bắt lấy tay của Dương Cảnh Lăng, dù là kiếp này hay là kiếp trước, anh lớn lên ở dưới tầng đáy xã hội, anh không quen được với những nghi thức lịch sự như bắt tay này, và anh cũng không muốn làm điều đó.



"A..." Dương Cảnh Lăng đưa tay như bắt ra vào không trung, anh ta không biết nên thu tay lại hay không, trên mặt của anh ta lộ ra vẻ xấu hổ.



“Anh trai tôi là người như vậy, anh đừng để bụng.” Thấy vậy, Tần Tiểu Vũ nói, Dương Cảnh Lăng ở trong đội ngũ này địa vị rất cao, đắc tội anh ta cũng không có ích lợi gì.



"Tôi không sao, cũng không lấy làm lạ! Tôi hiểu được người có bản lĩnh đều niềm kiêu hãnh riêng!" Tần Tiểu Vũ cười xinh đẹp hướng Dương Cảnh Lăng xin lỗi, Dương Cảnh Lăng cười to một tiếng, rút tay về, trong lòng có chút bất đắc dĩ. Anh cũng từng nghe đám người Tôn Vũ nói rằng Tần Vũ có tính tình rất kỳ quái, hôm nay gặp mặt quả nhiên là như vậy, mặc dù Tần Vũ đã làm anh ta khá là xấu hổ, nhưng anh ta cũng sẽ không để bụng.



"Ha ha! Đẹp mặt chưa? Có đáng để anh như vậy không? Học theo Cú Ma cứ lặng lẽ không phải tốt hơn sao?" Lục Vân ở bên cạnh cười hả hê.



Chỉ có hai trong ba người Chiến Thần trong đội ngũ đến chào hỏi Tần Vũ, Cú Ma có vẻ mặt không chút biểu cảm, lẳng lặng đi theo sau Lý Nguy, hiển nhiên anh ta có chút bất an khi đã để Lý Nguy rơi vào tình huống nguy hiểm, suýt chút nữa ông ta đã bị con quái vật mà Trương Quỳ biến thành giết chết.



Nhưng lúc này, thần sắc của Lý Nguy vẫn như thường, ông ta đã nghiêm chỉnh hạ lệnh thu dọn chiến trường, tưởng như trước đó không lâu cũng chưa từng phát sinh chuyện gì nguy hiểm đối với ông ta, loại tâm tình này rất xứng đáng với địa vị cao của Lý Nguy.



Lục Vân và Dương Cảnh Lăng cũng đến bên Lý Nguy, hai người đặt bản thân vào trạng thái cảnh giác cao độ khi đi lại trên chiến trường, tập trung phòng ngừa có Trùng tộc còn chưa chết hẳn đột nhiên đánh lén, và trong lòng hai người bọn họ đều có một câu hỏi, tại sao trước đó trong phòng của Lý Nguy, Trương Quỳ lại có thể tách đầu ra và biến thành một con quái vật đáng sợ tấn công Lý Nguy? Trương Quỳ trước đây cũng chỉ là một người lính bình thường không có năng lực gì đặc biệt! Cú ma cũng đã kiểm tra rất cẩn thận nhưng vẫn bị Trương Quỳ lừa gạt qua.



Bởi vì Lý Nguy đã bị Trương Quỳ tấn công trước đó, cả ba Chiến Thần đều trở nên cảnh giác hơn, chỉ cần có ai đó tiếp cận Lý Nguy trong vòng năm mét, họ sẽ khóa chặt mọi hành động của đối phương để ngăn chặn đối phương bất ngờ biến thành một con quái vật như Trương Quỳ.



Tuy rằng ba người thân vệ rất cảnh giác, nhưng Lý Nguy dường như cũng không quá để ý, ông ta chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Hỏa Giáp Trùng Vương và Tần Vũ.



Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ: "Đi thôi, chúng ta đi lên phòng xem qua một chút."



Hai người Tần Vũ lên lầu, Tần Tiểu Vũ ở trong cầu thang nhỏ giọng nói với Tần Vũ: "Vừa rồi Lý Nguy kia nhìn em, em luôn cảm thấy ánh mắt của ông ta rất kỳ quái."



Tần Vũ trầm ngâm nói: "Anh cũng cảm giác được như vậy, vừa rồi ông ta thỉnh thoảng lại nhìn chúng ta, thật ra là chú ý đến em."



"Ông ta sẽ không... thích em chứ!" Tần Tiểu Vũ che miệng, vẻ mặt kinh ngạc.



Tần Vũ không nói gì: "Thôi, thôi, em cảm thấy Lý Nguy là loại người này sao?"



"Hì hì, xem ra cũng không giống." Tần Tiểu Vũ nghịch ngợm thè lưỡi, xác thực Lý Nguy nhìn qua cũng không giống người háo sắc, nhưng Tần Tiểu Vũ luôn cảm thấy Lý Nguy vừa rồi có ánh mắt không hề bình thường .



Khi đến căn phòng của hai người ở tầng hai, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đứng sững lại vì hai người đã ngửi thấy mùi máu tanh, mùi máu tanh đó phát ra từ phòng của Đạo Diệc và Lưu Huy phía đối diện phòng của họ, Đạo Diệc sắc mặt tái nhợt đứng ở cửa, có vài người lính vào trong phòng khênh ra ngoài hai xác chết.



Một trong hai cái xác là của một con Trùng tộc, nó có một đôi cánh cứng nhưng lại mỏng như cánh ve sầu, nhìn qua thì giống con bọ ngựa và vũ khí của nó là một đôi chân trước sắc bén như dao, trên chân của nó vẫn còn dính vết máu.



Cái xác còn lại là của một nam thiếu niên, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt của thiếu niên vẫn còn đang lộ vẻ kinh hãi, trên cổ của thiếu niên có vết cắt rất lớn, gần như đầu đã sắp đứt lìa khỏi cổ.



"Tôi... Thật xin lỗi..." Đạo Diệc không dám nhìn Tần Tiểu Vũ và Tần Vũ, anh cúi đầu nói.



Xác của nam thiếu niên đó chính xác là của Lưu Huy.



Khi Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều đi xuống tầng một, Đạo Diệc và Lưu Huy trốn trong phòng như lời dặn của Tần Vũ, nhưng một con Phi Bọ Cánh Cứng đã bay vào, Đạo Diệc kích hoạt một lá bùa phòng ngự, sau đó kéo Lưu Huy cùng trốn trong màn sáng do lá bùa phòng ngự tạo thành.



Con Phi Bọ Cánh Cứng điên cuồng tấn công vào màn sáng phòng ngự, màn sáng phòng ngự tưởng như vỡ vụn, trên đó đầy vết nứt, Lưu Huy chỉ là một thiếu niên chưa trải sự đời, chưa gặp qua bao nhiêu nguy hiểm, cậu bé cũng không rõ về năng lực của Đạo Diệc, thấy màn sáng sắp vỡ liền hoảng sợ bỏ chạy ra ngoài phòng mà không biết Đạo Diệc hoàn toàn có thể gia cố thêm màn sáng phòng ngự bằng những lá bùa khác, con Phi Bọ Cánh Cứng lập tức từ bỏ việc tấn công Đạo Diệc và chuyển sang tấn công kẻ địch đang bỏ chạy, Đạo Diệc cũng là một người tiến hóa non tay thiếu kinh nghiệm thực chiến, anh không phản ứng kịp, mất một thời gian ngắn Đạo Diệc mới kịp lấy lại tinh thần và…



Lưu Huy chỉ là một nam thiếu niên bình thường, chỉ vừa tới gần cửa phòng, con Phi Bọ Cánh Cứng đã đuổi kịp Lưu Huy và nó đã dùng một chân dao sắc bén suýt chút nữa là cắt bay đầu cậu bé, Đạo Diệc lúc này mới kịp dùng Bùa Khốn Yêu nhốt nó lại trong một vòng sáng màu vàng kim, những người lính gần đó thấy động liền xông đến bắn chết con Phi Bọ Cánh Cứng đang bị vây khốn trên không trung, nhưng không còn kịp, tuy chưa lìa đầu khỏi cổ nhưng Lưu Huy chắc chắn phải chết với vết cắt rất sâu trên cổ.



Tần Tiểu Vũ vì Lưu Huy mất mạng mà cảm thấy rất thương tâm, cô ấy tuy mới quen biết Lưu Huy không đến một ngày, nhưng rất có thiện cảm với cậu thiếu niên hay xấu hổ này, không nghĩ tới mới chỉ không gặp nhau trong một thời gian ngắn mà cậu bé đã biến thành một thi thể lạnh như băng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận