Bá Chủ Mạt Thế

Chương 40: Cánh tay magma

Mà Viên Cao, Phan Văn Bân, Chu Ngọc và những người khác đều nhìn chằm chằm vào Tần Vũ, họ muốn xem Tần Vũ này có bản lĩnh gì, dám quay lại trở lại Thiên Mông Thành thể hiện ra bản chất ngạo mạn và khiêu khích Khổng Định Quốc mà không có chút cố kỵ nào.

"Không hổ là người mà Thiên Mông Thành dốc hết tâm sức bồi dưỡng!" Tần Vũ cũng thầm khen, thực lực của Giang Hồng này quả nhiên mạnh, ít nhất mạnh hơn nhiều so với Kim Trạch Thiên, cũng là người tiến hóa cấp hai. Thật không quá đáng khi nói rằng một người tiến hóa cấp hai như Kim Trạch Thiên thậm chí không thể tiếp nổi một chiêu của Giang Hồng.

"Tuy có mạnh... nhưng còn kém nhiều!" Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, nắm chặt quyền đầu tay trái, không né không tránh mà hung hăng ra quyền đối quyền.

Năng lượng gien trong toàn thân Tần Vũ sôi trào, nắm đấm như muốn xé toạc không khí, uy lực phi phàm!

"Ầm!"

Một quyền của Tần Vũ và một quyền của Giang Hồng va vào nhau, giống như cả tấn thuốc nổ trong nháy mắt nổ tung, uy thế kinh khủng lan tràn ra, lấy Tần Vũ và Giang Hồng làm trung tâm, mặt đất đột nhiên bạo nổ, gạch đá trước mặt hai người bị chấn động vỡ tan tành, những người xung quanh dù cách xa trăm mét cũng không khỏi lùi lại sau, cảm thấy có chút đứng không vững.

"Mau lui lại!"

Khổng Định Quốc và những người khác vội vàng rút lui về sau, trong lòng họ vô cùng sợ hãi, mặc dù họ cũng biết rằng cấp bậc của mười vị Chiến Thần hàng đầu đã vượt qua giới hạn của con người, nhưng họ đã bị sốc bởi sức mạnh đáng sợ mà hai người Tần Vũ và Giang Hồng tạo ra, khi họ đã chứng kiến họ bắt đầu cảm thấy e sợ nếu một vị Chiến Thần phát huy hết sức mạnh, bây giờ nghĩ lại các thiết bị kiểm soát được cấy vào cơ thể của mười vị Chiến Thần là đúng, nếu không thì không ai có thể ngăn cản họ nổi loạn.

“Thế nào rồi?” Miêu Thụy bên cạnh Tô Nguyên có chút khẩn trương.

Tô Nguyên híp mắt, nhìn kỹ hai bóng người mơ hồ trong bầu không khí đầy bụi bặm.

"Sao có thể?"

Giang Hồng tung một quyền đụng vào một quyền của Tần Vũ, vậy mà Tần Vũ không có lui nửa bước, ngược lại Giang Hồng cảm thấy cánh tay tê dại, gã có chút kinh ngạc, phải biết rằng, trong mười vị Chiến Thần đứng đầu, anh ta chắc chắn là một trong những người giỏi nhất về phương diện sức mạnh cơ thể, nhưng Tần Vũ lại có thể đấm thẳng, quyền đối quyền với anh ta mà không hề lùi bước!

"Mẹ kiếp! Đi chết đi!"

Giang Hồng nổi giận gầm lên, toàn thân da thịt nóng như lửa đốt, một quyền rồi lại một quyền, điên cuồng xuất chiêu đánh tới Tần Vũ!

"Kẻ phải chết là ngươi!"

Ánh mắt Tần Vũ lạnh lùng, đối mặt với chiêu số công kích như vũ bão của Giang Hồng, anh không chút sợ hãi bước chân tới nghênh đón, hung hăng ra quyền, từng quyền từng quyền cuồng mãnh đối chọi với Giang Hồng!

"Bùm bùm!... Uỳnh uỳnh!"

Tần Vũ và Giang Hồng chiến đấu với nhau, mặt đất trên chiến trường nơi bọn họ đánh nhau chấn động không ngừng, bụi mù mịt, gạch đá vụn bay tứ tung, phảng phất như là hai con voi chiến đáng sợ lao vào nhau, mọi người chỉ có thể nhìn thấy hai cái bóng mờ không ngừng va chạm, hai bên không nhường nhau một tấc, tranh phong từng chút một!

Giang Hồng càng đánh càng sợ hãi, bởi vì gã phát hiện toàn bộ sức lực to lớn mà gã vẫn tự hào cũng không thể áp đảo được Tần Vũ.

"Giết! Tao phải giết mày!"

Hai mắt của Giang Hồng đỏ ngầu, gã biết mình không thể bại, hơn nữa trước mặt nhiều người như vậy, nếu thua, vậy coi như xong đời, thân bại danh liệt!

Nước da trên toàn thân của Giang Hồng trở nên nóng đỏ, từ trên người gã phun ra ngoài hơi nóng thiêu đốt, lực lượng toàn thân càng thêm cường đại.

"Chẳng lẽ là năng lực thuộc hệ Chiến Đấu sao? Lúc đầu thực lực của gã ước chừng gấp hơn ba mươi lăm lần thể chất của người bình thường, hiện tại đã vượt qua bốn mươi lần thể chất của người bình thường." Tần Vũ thầm nghĩ, tên Giang Hồng này thực lực xác thực rất mạnh, sức mạnh gã toàn lực bộc phát ra ngoài so với Tần Vũ chỉ kém một chút.

Giang Hồng tung một quyền đấm vào đầu Tần Vũ, nắm đấm còn chưa tới, một cỗ sóng nhiệt kinh khủng đập vào mặt, Tần Vũ thân thể thấp bé nhưng nhanh nhẹn, một quyền này của Giang Hồng lướt qua đầu anh, tai phải của Tần Vũ giơ lên thủ mặt, tay trai siết chặt, phản đòn, đấm móc vào bụng dưới Giang Hồng.

"Binh!"

Một quyền này đánh mạnh vào bụng dưới của Giang Hồng, nhưng một luồng khí nóng bỏng đột nhiên từ bụng dưới của Giang Hồng phun ra, luồng khí nóng bỏng này giống như một tấm khiên, một quyền của Tần Vũ mặc dù trong nháy mắt phản công, nhưng lực lượng đã sớm bị chặn lại, tiêu hao tới 60% đến 70% lực lượng, và khi quyền đầu chạm tới cơ thể của Giang Hồng một lần nữa, Giang Hồng thậm chí còn không thèm cử động.

Một cánh tay vạm vỡ tràn đầy lực lượng của Giang Hồng đã bắt lấy cổ tay của Tần Vũ, gã nắm chặt, Giang Hồng cười toe toét nói: "Tao bắt được mày rồi, cánh tay này của mày tao nhận!"

Nói xong, màu đỏ thẫm trên người Giang Hồng đột nhiên ngưng tụ, gã vẫn gắt gao nắm lấy cổ tay của Tần Vũ, nhiệt độ hơi nước nóng như thiêu đốt từ cánh tay của gã phun ra đột nhiên tăng cao, trực tiếp biến không khí xung quanh ngưng tụ hóa thành dạng lỏng.

Toàn bộ cánh tay của Giang Hồng được bao phủ bởi một lớp chất lỏng dày đặc màu đỏ nhạt giống như magma của núi lửa, và chất lỏng đó lan từ cánh tay của gã ta đến cổ tay của Tần Vũ đang bị gã ta nắm chặt, chất lỏng nóng bỏng với nhiệt độ cực cao có thể làm tan chảy sắt thép!

Giang Hồng vốn cho rằng chất lỏng sẽ tiếp tục lan từ cổ tay của Tần Vũ ra toàn bộ cánh tay, và cánh tay đó sẽ bị đốt thành tro!

Nhưng nụ cười nham hiểm trên mặt Giang Hồng bỗng đông cứng lại, thứ gã nhìn thấy không phải vẻ sợ hãi từ Tần Vũ, mà chính là ánh mắt hờ hững của anh, trong mắt Tần Vũ lóe lên hai ngọn lửa nhỏ màu hoa oải hương, sau một khắc, trên cánh tay trái của Tần Vũ đột nhiên bốc lên một ngọn lửa màu tím nhiệt độ còn đáng sợ hơn chất lỏng như magma của Giang Hồng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận