Bá Chủ Mạt Thế

Chương 37: Đương đầu súng đạn

Khổng Định Quốc cả giận nói: "Ngươi giết hơn sáu trăm cường giả tiến hóa mà không cảm thấy áy náy sao? Nhất định là yêu vật đội lốt người, nếu không sẽ không mất đi nhân tính như thế!"

Tần Vũ lạnh lùng nói: "Đừng nói là hiện tại phế vật như vậy, bọn họ muốn giết tôi nên đáng chết, cho dù tương lai bọn họ có thật sự trở thành trụ cột của nhân loại, nếu dám đe dọa tính mạng tôi, tôi cũng sẽ giết sạch, chẳng lẽ tôi thiểu năng đến nỗi đứng im cho bọn họ giết, nực cười!"

Tội lỗi? Những người này không cảm thấy tội lỗi khi muốn đổi đầu của Tần Vũ để lấy xương chó của Khổng Định Quốc sao? Muốn lấy mạng sống của người khác làm bàn đạp trên đường thành công, vậy thì nhất định phải chuẩn bị sẵn tâm lý có thể bị người khác hại chết, bọn họ căn bản không có quyền oán trách, nếu trách chỉ có thể tự trách bọn họ không đủ mạnh mẽ.

Khổng Định Quốc vô cùng tức giận và hét lên: "Hãy hạ gục tên tội nhân chống lại nhân loại và cổ súy bất công này, ta sẽ xử tử hắn và treo xác hắn lên cọc trước mặt mọi người trong thành!"

Phía sau Khổng Định Quốc, hơn chục binh lính chĩa súng vào Tần Vũ, xông tới dàn trận vây công, và cố gắng hạ gục anh ta.

Tần Vũ đứng yên tại chỗ, binh lính thở phào nhẹ nhõm, có người lấy còng tay ra, có người vươn tay nắm lấy vai Tần Vũ, muốn trấn áp anh, nhưng sau một khắc, đã xảy ra dị biến.

"Bịch! Bịch!..."

Những binh lính này trước khi tiếp cận Tần Vũ, đều ngã xuống đất, bất tỉnh như chết.

Cảnh tượng này làm cho những binh lính khác muốn tiếp cận đều sợ hãi dừng lại, bọn họ sợ nếu tới gần Tần Vũ sẽ giẫm vào vết xe đổ của đồng bọn.

Tần Vũ phất tay một cái, đống năng lượng tiến hóa trên mặt đất đã bị anh thu hồi vào trong nhẫn không gian.

"Đây là năng lực của hắn sao? Hẳn là ảo giác, độc tố, thôi miên một trong các loại năng lực đó." Chu Ngọc phía sau Lý Hồng Minh bình tĩnh nói.

Những binh lính này không có chết, Tần Vũ chỉ là dùng độc Mê Huyễn làm cho bọn họ ngủ say, bọn họ chẳng qua là một số người lính bình thường tấn công anh vì nhận được mệnh lệnh, Tần Vũ không muốn giết họ, giờ đây họ sẽ ngủ say mấy giờ đồng hồ nữa cũng không tỉnh lại được.

Khổng Định Quốc bị sốc và tức giận, ông ta ra lệnh: "Bắn hắn đi!"

Lúc này mọi người cũng đã cảm nhận được nguy hiểm, vội vàng rời khỏi thật xa quanh người Tần Vũ.

Trong đám người, Linh Tâm Nhi lo lắng nói: "Chị, anh sẽ không sao chứ?"

Tần Tiểu Vũ lắc đầu: "Yên tâm, những người này không thể làm tổn thương được anh ấy đâu."

"Tục - tục- tục- tục- tục- tục… tục!"

“Bằng… bằng bằng bằng bằng bằng!”

Khi hàng trăm binh lính do Khổng Định Quốc mang đến nghe thấy mệnh lệnh của Khổng Định Quốc, họ không chút do dự chĩa đủ loại súng máy tự động về phía Tần Vũ và bóp cò.

Viên Cao trầm giọng nói: "Bắn hàng loạt đạn như vậy, ngay cả Chiến Thần chúng ta cũng không thể chống cự."

Xác thực, chỉ cần người tiến hóa, tiến hóa đến cấp thứ hai, bèn có thể bỏ qua đạn của súng lục bình thường, nhưng cũng chỉ là như vậy, nơi này mỗi một cái binh lính đều cầm một cái súng máy cải tiến, có đủ loại, so với đạn súng lục thì mạnh hơn rất nhiều, bị mấy trăm tên lính tập trung hỏa lực đồng thời bắn vào, ngay cả mười vị Chiến Thần hàng đầu của Thiên Mông Thành cũng không dám đối cứng, trừ trường hợp có năng lực đặc biệt thiên về phòng thủ, còn lại hầu hết đành phải lựa chọn né tránh.

Hiện tại trong trường hợp đối phó trực tiếp với người tiền hóa, tác dụng của những cường giả tiến hóa cấp một thực ra kém hơn so với binh lính, bởi vì những binh lính này tuy sức mạnh cá nhân yếu, nhưng số lượng lại nhiều, hiệu quả chiến đấu bằng súng máy cải tiến sẽ tốt hơn nhiều so với cường giả tiến hóa cấp một. Hơn nữa dường như những cường giả tiến hóa của Thiên Mông Thành không có sự phối hợp giữa năng lực và vũ khí dạng súng như những người lính tiến hóa của Thịnh Cảnh Thành.

Ở Thiên Mông Thành, vai trò của mười vị Chiến Thần hàng đầu là đối phó với những dị thú cỡ lớn hoặc thây ma dị chủng mà vũ khí nóng không thể đối phó được. Thức ra những dị thú hay thây ma cấp hai cũng không dám trực diện chiến đấu với xe tên lửa hay xe tăng của quân đội. Nhưng tiền đề để tiêu diệt chúng là phải đánh trúng, khi tính mạng của dị thú cấp hai và thây ma cấp hai bị đe dọa, với trí tuệ của mình, bọn chúng sẽ không ngốc đến mức đứng yên chịu trận, với tốc độ nhanh đa phần xe tăng, xe tên lửa các loại cũng khó có thể làm gì bọn chúng, lúc này, trừ bỏ máy bay chiến đấu tốc độ cao, những cường giả tiến hóa đứng đầu cần thiết phải hành động để tích kiệm tài nguyên vật lực cho quân đội.

Tổng hợp lại, ngay cả Tần Vũ cũng không thể địch lại toàn lực quân đội của Thiên Mông Thành, nhưng điều mà Tần Vũ muốn làm không phải là đối đầu với quân đội bảo vệ Thiên Mộng Thành, anh không thể giết sạch và hủy hoại tất cả, nhưng lại có thể ám sát lãnh đạo cao tầng và tẩu thoát bất cứ khi nào!

Vô số viên đạn đan xen thành một trận bão đạn đáng sợ, ngay cả cường giả tiến hóa bình thường giỏi về phòng ngự cũng không dám liều lĩnh, nếu chủ quan rất có thể bị bắn thành cái sàng và bị lực đạn xé thành mảnh vụn!

Nhưng Tần Vũ không có né tránh, một làn sương trắng nhàn nhạt bắt đầu từ trên người anh bốc lên, những làn sương trắng này giống như khí cầu bao phủ lấy toàn thân Tần Vũ.

"Xèo… ì xèo!"

Những viên đạn bắn tới Tần Vũ, sau khi chạm vào màn sương trắng hình cầu sẽ nhanh chóng tan chảy, giống như một viên băng nhỏ đi vào ngọn lửa lớn đang cháy hừng hực, sẽ lập tức tan thành nước, sau đó bốc hơi!

Độc Tiêu Tán có thể phân giải các đòn tấn công và các loại vũ khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận