Bá Chủ Mạt Thế

Chương 5: Đội tìm kiếm số 3

Người đàn ông từ trong túi áo bên hông lấy ra một con dao găm, trong mắt tựa hồ phát ra ánh sáng: "Đừng hòng lừa gạt tao, các người thoạt nhìn cũng không giống người thường xuyên bị đói bụng, trên người khẳng định có rất nhiều đồ ăn, tốt nhất là giao hết ra, nếu không…”

Mấy nam nữ khác ánh mắt như sói đói nhìn bọn họ chằm chằm, người đàn ông cao gây, vẻ mặt hung ác nói: "Các ngươi trắng trẻo sạch sẽ, thịt của các ngươi hẳn là. . . "

"Tránh ra!" Tần Vũ lạnh lùng nói, một đốm lửa nhỏ màu tím từ trong tay bốc lên, nhiệt độ cả phòng tăng lên đột ngột.

"Mày. . . Ngài là cường giả!" Thấy lửa tím trong tay Tần Vũ đột nhiên xuất hiện, sắc mặt bọn họ trở nên kinh hãi.

Cường giả trong lời nói tất nhiên ám chỉ là người tiến hóa, Tần Vũ cũng không thèm để ý những người sống sót bình thường này, anh bình tĩnh nói: “Bọn mày nếu không cút ra ngoài, tao sẽ đốt hết thành tro bụi.”

"Á. . . Vâng thưa ngài, chúng tôi sẽ lập tức ra ngoài." Những người sống sót này trên mặt đều lộ ra vẻ sợ hãi, ‘cường giả’ là người được ông trời ưu ái, có thể chống lại thây ma và dị thú, sau khi biết được thân phận của Tần Vũ, họ vội vàng cúi đầu đi ra, không dám quấy rầy thêm nữa.

Tần Tiểu Vũ cười khổ nói: "Người nơi nào cũng đều giống nhau."

Tần Vũ lắc đầu: "Không hẳn nhưng thường là thế, người đói bụng sẽ không bị luân thường đạo lý ràng buộc."

Tần Tiểu Vũ nhìn vết thương trên tay, máu đã ngừng chảy, chỉ là một vết thương nhỏ trên da thịt, nhiều nhất là hai giờ sẽ hoàn toàn lành lặn, thậm chí vết thương cũng không có lưu lại vết.

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ không quan tâm đến những người còn sống đó, sau khi ăn no, Tần Tiểu Vũ cùng Tần Vũ tán gẫu một lúc rồi cô ngủ thiếp đi trong lòng anh.

Sáng hôm sau, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ thức dậy vào khoảng sáu giờ sáng, dự định sẽ nhanh chóng tiến vào trung tâm Thiên Mông Thành, bọn họ cố gắng đến trung tâm thành phố trước buổi trưa.

Nhưng mà bọn họ vừa định đẩy cửa siêu thị ra, bên ngoài liền có tiếng xe khởi động, xe đậu ở ngoài cửa siêu thị.

Một giọng nam vang lên: "Lục đội trưởng, ở nơi này, có bảy người xem ra đều là người sống sót."

"Được, chúng ta đi vào xem một chút, dẫn đường đi." Đó là một giọng nói uy nghiêm.

“Roẹt roẹt!” Cửa cuốn siêu thị chậm rãi bị kéo lên, người mở cửa là mấy người mặc quân phục, đều là bộ đội, thân phận dễ biết, nhất định là bộ đội cảnh vệ của Thiên Mông Thành hiện giờ.

Khi cánh cổng siêu thị được mở ra, hai bóng người đứng thẳng ở đó, Lục Anh Hạ nhảy dựng lên, anh ta vội vàng chĩa khẩu súng trong tay về phía hai người, trong khi bốn người lính phía sau anh ta cũng chĩa súng vào họ.

Khi nhìn rõ hai người này là một nam một nữ, anh mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng xua tay: "Đừng nổ súng, bọn họ không phải thây ma!"

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ không nói nên lời, những người này thật sự làm ầm ĩ lên, các ngươi chưa từng thấy người sống sao?

Nhưng nếu cẩn thận nghĩ lại, vừa mở cửa liền nhìn thấy hai người đứng ở cửa, bọn họ theo bản năng chĩa súng vào hai người cũng là chuyện bình thường, dù sao nơi này cũng không phải trung tâm thành phố, thây ma và dị thú thì bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải, không cẩn thận rất có thể bỏ mạng.

Lục Anh Hạ mỉm cười và nói: "Xin chào, chúng tôi là đội tìm kiếm số ba của đội chín ở trung tâm thành phố. Chúng tôi sẽ đưa các bạn đến trung tâm thành phố. Bây giờ hai bạn đã an toàn."

Tần Vũ trong lòng khẽ động, có thể tự vào trung tâm thành phố, không cần tìm cách, khá tiện lợi.

Và Lục Anh Hạ hỏi họ: "Có ai khác bên trong không?"

Tần Tiểu Vũ nói: "Bên ngoài phía sau có bảy người đó chú."

Lục Anh Hạ có chút xấu hổ khi được gọi là chú, anh ấy thực sự chỉ mới hai mươi chín tuổi, nhưng sau khi nghe Tần Tiểu Vũ nói, anh ấy kinh ngạc quay đầu lại và nói với một người lính trẻ khoảng hai mươi tuổi bên cạnh: "Tiểu Trương, anh không phải nói bên trong chỉ có bảy người sao?"

Tiểu Trương có chút xấu hổ, anh ta là một người tiến hóa, và năng lực của anh ta là năng lực thuộc hệ Nhận Thức, anh ta có thể cảm nhận được sự dao động của sinh mệnh, vì vậy anh ta được phân công vào đội tìm kiếm này để tìm kiếm những người sống sót trong thành phố.

Tiểu Trương gãi gãi đầu: "Lục đội trưởng, nhất định là năng lực của tôi có sai sót?"

Tiểu Trương có chút không xác định, phải biết rằng năng lực của anh không có vấn đề gì, cho dù là người tiến hóa, anh ta cũng có thể cảm nhận được sinh mệnh dao động của đối phương, nếu như anh không cảm giác được, chỉ có một tình huống, đối phương là ‘cường giả’ tiến hóa bậc hai!

Nhưng thiếu nữ trước mắt mặc dù ăn mặc sạch sẽ, nhưng nhìn cũng không giống ‘cường giả’ tiến hóa bậc hai!

Phải biết rằng, toàn bộ Thiên Mông Thành ‘cường giả’ tiến hóa bậc hai có số lượng không nhiều, phần lớn đều là người do quân đội bồi dưỡng và phải có địa vị cao, nếu không, tự mình trở thành cường giả tiến hóa bậc hai rất khó.

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ làm cho Tiểu Trương cảm thấy rất khó hiểu, anh ta lắc đầu nhưng không nghĩ tới nữa, dù sao nhiệm vụ của anh ta chỉ là tìm kiếm người sống sót, còn lại đều nằm ngoài tầm kiểm soát của anh.

Nếu có sự khác biệt về cấp độ tiến hóa, năng lực của anh ta sẽ bị trường năng lượng của đối phương áp chế, thực tế sức mạnh trường năng lượng của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ là cấp ba, và năng lực hệ Nhận Thức cấp một của Tiểu Trương sao có thể phát hiện ra họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận